Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1243: Trần ai lạc định

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Ngay sau đó con chó ngốc cũng điên cuồng xông ra, bóng dáng nó chợt phóng đại, móng vuốt khổng lồ trực tiếp ấn Dạ Hoa đang muốn trốn thoát xuống đất.
"Ầm! Ầm! Ầm."
Con chó ngốc hình như có chút tức giận, móng vuốt khổng lồ không ngừng đập Dạ Hoa vùi vào trong đất.
"Nghiệt súc."
Dạ Hoa lớn tiếng điên cuồng gào thét, ánh sáng bên cạnh cậu ta phát ra năng lượng khổng lồ, đưa cậu ta ra khỏi mặt đất bay lên trời.
Dạ Hoa mặt mũi bê bết máu nhìn thấy con chó ngốc là gần như lâm vào trạng thái sắp sụp đổ, nội tâm cậu ta điên cuồng gào thét.
"Tại sao thế giới này lại xuất hiện cường giả cấp bậc Ngụy Đế? Tại sao?"
Tiêu Trần nhìn mà thấy hơi đau mề, thần khí bảo mệnh của thằng cháu này cũng mạnh đấy.
Bị con chó ngốc cắn một cái mà không chết, chuyện này kể ra cũng đủ để chém gió cả đời rồi.
"Mau xử thằng cháu này đi, đừng đùa nữa, còn chuyện khác phải làm nữa đấy." Tiêu Trần phất phất tay với con chó ngốc.
"Gâu gâu." Con chó ngốc hung hăng gật đầu hai cái.
Đột nhiên, thiên địa phong vân biến ảo, không khí trở nên kỳ lạ.
Gió lạnh gào thét, ma trơi lập lòe, trời đất như thể đã bước vào Minh giới,
Ánh mắt con chó ngốc không ngừng lóe lên ánh sáng màu đen, phù văn đỏ như máu trong mắt không ngừng chảy ra, tụ thành một dòng sông phù văn.
Dòng sông phù văn như lũ quét chảy về phía Dạ Hoa.
Dạ Hoa muốn chạy trốn, nhưng cậu ta phát hiện thân thể như rơi vào đầm lầy, không tài nào động đậy nổi.
"Từ khi nào..."
Chẳng biết tự bao giờ, trên bầu trời xuất hiện một đầm lầy khổng lồ màu đen vây lấy Dạ Hoa.
Đó chính là "đầm lầy Hoàng Tuyền." mà con chó ngốc triệu hoán ra từ Minh phủ.
Không biết cái đầm lầy này đã cắn nuốt biết bao oan hồn lệ quỷ mà sát khí ngút trời.
Dạ Hoa mà không có mấy tấm khiên nhỏ kia hộ thể thì sợ rằng cậu ta đã bị sát khí nhập thân, nổ tan xác mà chết rồi.
Đối mặt với dòng sông phù văn như lũ quét đang tới gần, vẻ mặt Dạ Hoa ngập tràn tuyệt vọng, cậu ta biết rõ một vị Ngụy Đế đại biểu cho điều gì.
Dạ Hoa như thể phát điên, gào ầm lên với Tiêu Trần: "Ông đây là Thiếu tông chủ Thiên Phương Tông, nếu tao thiếu mất một cọng lông, Thiên Phương Tông tao nhất định sẽ huyết tẩy thế giới này, một cọng cỏ cũng chẳng còn, một cọng cỏ cũng chẳng còn..."
"Ồ!" Tiêu Trần thẫn thờ đáp một tiếng.
Lúc này dòng sông phù văn đã chảy đến dưới chân Dạ Hoa.
Dòng sông phù văn tụ thành một đại dương mênh mông màu đỏ tươi, cả màn trời cũng bị nhuộm thành sắc đỏ.
Một đôi bàn tay quỷ màu xám trắng đột nhiên vươn ra từ đại dương mênh mông.
Đôi bàn tay quỷ đó xám xịt, dầy đặc những đốm đen, mang theo khí tức chết chóc không gì sánh được.
"Ảnh Ma, ra đây..." Nhìn thấy đôi bàn tay quỷ, Dạ Hoa tuyệt vọng gào thét.
Dưới ánh sáng đỏ như máu chắc hẳn sẽ không có bóng.
Nhưng lúc này dưới chân Dạ Hoa đột nhiên xuất hiện một bóng đen điên cuồng vặn vẹo.
Điều khiến Dạ Hoa tuyệt đối không ngờ tới chính là Ảnh Ma trực tiếp vọt ra ngoài mà chẳng buồn để ý tới cậu ta.
Nhìn cái bóng, Dạ Hoa đột nhiên phun ra một ngụm máu, nổi giận nói: "Súc sinh, một ngày nào đấy nhất định tao sẽ lăng trì xử tử mày."
"Ầm!"
Làm gì còn ngày nào nữa, bàn tay quỷ tay đột nhiên khép lại.
Sắc mặt Dạ Hoa xám ngắt, xuyên qua khe hở của bàn tay quỷ nhìn Tiêu Trần: "Thả tao ra, thả tao ra, xin lỗi, xin lỗi, mày muốn gì tao cũng cho mày hết..."
Theo tiếng kêu tuyệt vọng của Dạ Hoa, bàn tay quỷ kéo hắn ta xuống dòng sông phù văn.
"Phì." Tiêu Trần hung tợn nhổ một ngụm nước bọt, "Giết loại gà như mày còn dùng "cái ôm Minh phủ" là quá hời cho thằng cháu mày rồi đấy."
Giờ phút này Ảnh Ma muốn chạy trốn cũng bị dòng sông phù văn vây giữ, bóng đen trái xông phải phá giữa dòng sông phù văn nhưng vẫn không thoát được.
Muốn chạy trốn dưới mí mắt Ngụy Đế, dã tâm lớn thật đấy.
"Ầm!"
Đúng lúc này con chó ngốc đột nhiên lao tới, nó đã trở về kích cỡ bình thường, tò mò dùng một móng vuốt đè lại cái bóng bay tới bay lui kia.
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô bay tới, lạnh lùng nhìn bóng đen đó nói: "Sống thì chắc chắn mày không có cửa, nhưng tao có thể cho mày chọn cách chết."
"Ha ha!" Bóng đen phát ra tiếng cười nhạo: "Mày tưởng một Ngụy Đế là có thể muốn làm gì thì làm ư, mày không bao giờ biết được sau này chuyện gì sẽ xảy ra đâu."
Tiêu Trần phì cười: "Dạ Đàm đại thế giới sẽ xâm chiếm toàn bộ Địa Cầu chứ gì."
Bóng đen im lặng một hồi lâu mới hỏi: "Sao mày biết?"
"Tiểu tạp chủng, mày chẳng biết gì về sức mạnh cả, sao ông đây biết cũng cần phải báo cáo với mày ư?"
Tiêu Trần mắng hai câu cho đỡ ngứa miệng liền hỏi tiếp: "Tử Thần tỷ tỷ, làm thế nào để cứu Tiểu Lộ."
"Xóa đi ý thức của Ảnh Ma, luyện hóa hắn ta thành cái bóng mới là được." Giọng của Tử Thần vang lên từ trong tim của Tiêu Trần.

Bình Luận

0 Thảo luận