Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1812: Thiên Thương đại thế giới

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Ngục Long yên tĩnh ngồi bên cạnh, không ăn cũng không lên tiếng.
Đến khi Lưu Tô Minh Nguyệt ăn uống no đủ, chân mày Ngục Long hơi nhíu lại: "Trực tiếp đi qua, bắt tông chủ của bọn họ sưu hồn là được, chuyện gì cũng đều sẽ biết được, tại sao phải lãng phí thời gian như thế."
"Khà khà." Tiêu Trần nhét bánh bao thịt trong tay vào miệng, ợ một hơi thỏa thuê, "Không vội, linh khí ở thiên địa này có chút dị thường, chỉ sợ là có chuyện xảy ra."
Ngục Long thử cảm nhận dị thường trong lời nói của Tiêu Trần, cũng không cảm giác được gì.
"Cho tôi thơm một cái, tôi sẽ nói cho cô biết." Tiêu Trần nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Ngục Long, lau nước bọt bên mép một cái.
Ngục Long cầm chặt nấm đấm, nếu không phải ngại nơi này là phố xá náo nhiệt, thì cô đã đấm cho một quyền rồi.
"Đại Đế xin tự trọng." Ngục Long cắn răng nghiến lợi nói ra vài chữ.
"Đừng kích động, đừng kích động." Tiêu Trần rụt cổ, chỉ lên bầu trời ngoài phòng nói: "Linh khí nơi này có sự biến hóa rất vi diệu, vi diệu đến mức cao thủ tuyệt thế như tôi đây cũng căn bản không cảm nhận được."
"Thích nói thì nói, không nói thì đừng thừa nước đục thả câu ở đây." Ngục Long dắt Lãnh Tiểu Lộ đi ra bên ngoài.
"Ôi cái cô nàng này, chuyện gì thế trời, đến thời mãn kinh rồi à." Tiêu Trần bắt lấy Lưu Tô Minh Nguyệt vẫn còn ăn canh đặt lên trên đầu, đuổi theo.
"Canh, canh của em, hu hu." Canh chưa uống hết, Lưu Tô Minh Nguyệt cảm giác mình chịu thiệt rất nhiều, tức giận nắm tóc Tiêu Trần.
"Long Nhi, vợ cả, người yêu, thê tử, tình yêu nhỏ bé, bà mặt vàng." Tiêu Trần đi theo phí sau Ngục Long, đê tiện trêu chọc cô.
Huyết áp của Ngục Long từ từ tăng lên, cô cảm thấy mình mà ở thêm với con hàng này mấy ngày, e rằng sẽ bị tức đến tẩu hỏa nhập ma.
Đi bộ lung tung không có mục đích ở trên đường một vòng, cuối cùng Ngục Long cũng không chịu nổi, tức giận nhướng đôi mày kiếm lên thật cao, "Có việc gì thì đi làm việc đó, không có việc gì thì tôi đi."
"Đương nhiên có việc rồi." Tiêu Trần nói xong, bóp cổ một người đi đường bên cạnh.
Sức mạnh của Tiêu Trần kinh khủng biết bao, mặc dù không dùng sức, người đi đường kia cũng bị bóp cho thè lưỡi, mắt trợn trắng.
Hành động này dẫn tới người xung quanh vây xem, thậm chí trên đường có người tốt bụng đã đi báo quan.
"y da, thật ngại quá dùng sức quá mạnh." Trong miệng Tiêu Trần giễu cợt, nhưng không có ý buông tay.
Tiêu Trần mở mí mắt người đi đường ra, bĩu môi với Ngục Long.
Ngục Long tới thăm dò, phát hiện trong mí mắt người đi đường, thế mà lại có một chút khí thể màu đen quanh quẩn.
Khí đen kia giống như là vật sống, mới vừa bị phát hiện, thì đã lập tức chui vào trong tròng mắt người đi đường, biến mất.
Cảm giác lạnh lùng quen thuộc truyền tới người Ngục Long, "Khí đen của dị vực."
Tiêu Trần gật đầu buông tay ra, người qua đường xui xẻo trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"E rằng toàn bộ đại thế giới này đều bị ô nhiễm rồi, sự biến hóa của linh khí nơi đây rất có thể là vì nguyên nhân này."
Ngục Long nhíu mày, "Chúng nó đang muốn làm gì vậy?"
"Ai biết được?" Tiêu Trần nhún vai, đột nhiên đi chửi ầm lên với quần chúng ăn dưa xung quanh: "Nhìn cái gì mà nhìn, náo nhiệt đẹp mắt lắm à? Có cần tôi biểu diễn ngực đập đá lớn cho các người xem hay không, cút về nhà nhìn cha mẹ các người đánh lộn đi."
Thiên Tâm kiếm tông nằm ở giữa trung tâm của đại thế giới, cả vùng đất của một châu đều là do Thiên Tâm kiếm tông quản lý.
Hôm nay Thiên Tâm kiếm tông rất náo nhiệt, tông chủ Lạc Thiên Phong bế quan nhiều năm xuất quan vào hôm nay.
Toàn bộ nhân vật cấp tông chủ có mặt mũi trên khắp đại thế giới đều đi tới Thiên Tâm kiếm tông thật sớm, đợi Lạc Thiên Phong xuất quan.
Chắp nối quan hệ cũng được, xem náo nhiệt cũng thế, dù sao cũng đều nhất định phải tới.
Vào thời khắc này Tiêu Trần cũng dẫn mấy người Ngục Long đi tới dưới sơn môn của Thiên Tâm kiếm tông.
Lúc trước Tiêu Trần đã dùng đại thần thông dò xét tình trạng của toàn bộ đại thế giới, đúng như là suy đoán của hắn, toàn bộ đại thế giới đều bị khí đen của dị vực làm cho ô nhiễm.
Hơn nữa tại nơi bị ô nhiễm nghiêm trọng, người phàm dường như có xu thế khác thường hóa.
Tiêu Trần thử lấy ra khí đen bên trong cơ thể người phàm, thế nhưng hắn lại phát hiện những khí đen đó đã khắc vào trong linh hồn, nếu mạnh mẽ lấy ra thì cuối cùng tan thành mây khói.
Người phàm trên khắp đại thế giới đâu chỉ có mười tỉ, nếu như xảy ra vấn đề, vậy thì dùng núi thây biển máu để hình dung cũng không quá đáng.
Mặc dù Tiêu Trần không phải là hạng người lương thiện gì, thế nhưng nếu nói hắn mở mắt trừng trừng nhìn vô số người phàm gặp họa, hắn cũng không làm được.
Tiêu Trần vốn còn muốn chờ đợi và thủ tiêu cái kế hoạch này, đi thẳng tới chỗ Thiên Tâm kiếm tông.

Bình Luận

0 Thảo luận