"Không phải linh khí, không phải ma khí, cũng không phải tử khí, là thứ rất tà."
Tiêu Trần tụ tập năng lượng xa lạ mà rời rạc trong không khí ở trong tay, cẩn thận quan sát.
Tiêu Trần chưa từng thấy năng lượng này.
Loại năng lượng tà khí dồi dào này, phân li trong trời đất, vô cùng nồng nặc.
Năng lượng dần tản đi khỏi đầu ngón tay, Tiêu Trần cau mày nhìn về phương xa.
"Rốt cuộc đây là nơi quỷ quái nào? Hơn nữa, mình phải về thế nào?"
Tiêu Trần cũng không tìm được nơi có thể rời đi ở xung quanh.
"Chẳng lẽ cánh cửa kia là truyền tống một chiều?"
"Không đúng, sinh mệnh trong đống thịt kia, hẳn là đi qua nơi này đến địa cầu, cánh cửa kia hẳn không phải là một chiều."
"Chẳng lẽ cánh cửa nát kia lại truyền tống đến địa điểm ngẫu nhiên?"
Tiêu Trần vừa nghĩ vừa nhìn về phương xa, cơ thể lao đi cực nhanh.
Bây giờ, điều quan trọng nhất chính là tìm một nơi có thể nghỉ ngơi, tìm hiểu rõ ràng tình hình ở đây.
Màn đêm buông xuống.
Trên trời treo hai vầng trăng máu sáng rực.
Ánh trăng đỏ tươi bao phủ đất đai, khiến cho mảnh đất vốn đã hoang vu thêm phần chẳng lành.
Một bộ hài cốt động vật to lớn lẳng lặng nằm trên nền đất hoang.
Bộ hài cốt lớn như ngọn núi, dù là đã chết, xương vẫn trắng ngần, không hoá thành cát bụi theo thời gian.
Một cô gái dáng người nhỏ nhắn đứng trên đầu bộ hài cốt, lặng yên nhìn hai vầng trăng sáng đỏ tươi.
Tay cô ấy cầm một tay trường đao, ánh trăng màu máu chiếu xuống người cô ấy tạo thành chiếc bóng thật dài.
Da thịt lộ ra bên ngoài quần áo của cô ấy thoa thuốc màu màu đen, phối hợp với quần áo đen, trông cô ấy như dung nhập vào đêm tối.
"A!"
Một tiếng gào thét hoảng sợ vang lên từ bên trong bộ hài cốt, cô gái linh hoạt nhảy lên, nhanh chóng xông về phía phát ra âm thanh.
Trong đầu hài cốt có một không gian cực kỳ rộng lớn.
Xương sọ vừa dày vừa nặng bị tạc thành từng cái động lớn, những cái động ấy chằng chịt sát cạnh nhau, không dưới trăm cái.
"Không có một chút ánh sáng, ánh trăng cũng bị che mất, nơi này đen như mực.
Theo tiếng kêu hoảng sợ kia vang lên, tốp năm tốp ba người từ trong các động đi ra.
Những người này cũng bôi thuốc màu đen, nấp trong đầu lâu đen.
Một bóng người nhỏ nhắn nhảy đến nhảy động to nhất.
"Tộc trưởng, thánh nữ lại gặp ác mộng sao?"
Một người thân hình to lớn đuổi theo cô gái nhỏ nhắn ấy, hạ thấp giọng hỏi.
Bộ dạng thận trọng kia cứ như là sợ bị phát hiện thứ gì vậy.
Cô gái nhẹ nhàng gật đầu, đè thấp giọng nói: "Không biết tại sao, gần đây Ảnh Nhi luôn gặp ác mộng."
"Haizz!" Người cao lớn kia khẽ thở dài: "Cuộc sống này có khi nào dễ dàng đâu!"
Bầu không khí trở nên yên lặng, có loại tuyệt vọng và kièm nén không nói ra được.
"Chị ơi." Giọng một thiếu nữ vang lên.
"Suỵt." Cô gái nhỏ nhắn khẽ suỵt một tiếng, ra hiệu cho thiếu nữ đừng lên tiếng.
Cô gái nhỏ nhắn đi vào cái động lớn, trong này rất rộng rãi, còn có một cái giường.
Trên người có một bóng người tóc dài đang ngồi, nhìn đường nét cơ thể, hẳn là một thiếu nữ không lớn tuổi lắm.
Bên mép giường có năm sáu bóng lưng còng đang vây quanh, thoạt nhìn là người già.
"Tộc trưởng." Một ông già đè thấp giọng lên tiếng.
Cô gái nhỏ nhắn gật đầu, nhìn thiếu nữ trên giường: "Ảnh Nhi, sao lại gặp ác mộng?"
Thiếu nữ trên giường gật đầu, lại lắc đầu, điều này khiến mọi người đều có chút mờ mịt.
Thiếu nữ giơ tay lên, giống như là lau mồ hôi trên trán.
"Chị ơi, em mơ thấy một người." Thiếu nữ khẽ nói.
"Người á?" Trong mắt cô gái nhỏ nhắn loé lên một tia quang mang khiến người ta sợ hãi.
Nghe được đáp án này, tất cả mọi người đều không khống chế được run rẩy.
Cô gái này chính là thánh nữ của bọn họ, là người duy nhất trong tôc có thể liên lạc được với Hạo Thiên.
Mỗi một giấc mơ của thiếu nữ đều là chỉ thị của Hạo Thiên dành cho bọn họ, chỉ thị bọn họ sống ở thế giới đáng chết này, cất giữ mồi lửa sau cùng.
Thiếu không có thiếu nữ ấy, chỉ sợ bọn họ đã sớm thành những cục thịt hôi thối rồi.
Nhưng mà gần đây, thiếu nữ luôn gặp ác mộng, luôn mơ thấy những quái vật kinh khủng.
Điều này khiến cho tất cả mọi người vô cùng lo lắng, những giấc mơ này như muốn biểu thị điều gì đó.
Nhưng hôm nay thiếu nữ lại nói mơ thấy một người, điều này khiến cho nhiều người ngạc nhiên mừng rỡ, chuyện thế này chưa từng xảy ra.
Thiếu nữ dáng người nhỏ nhắn nhẹ nhàng nói: "Ảnh Nhi, em từ từ nói."
Thiếu nữ trên giường gật đầu nói: "Hạo Thiên đại nhân bảo em tìm một người, một thiếu niên."
Nghe được lời này, tất cả mọi người đều thở gấp. Thiếu niên này là ai? Vì sao lại được Hạo Thiên đại nhân coi trọng?
Cô gái nhỏ nhắn hơi nghi ngờ hỏi: "Ảnh Nhi, vừa rồi chị hỏi em có gặp ác mộng không, sao em lại lắc đầu?"
Thiếu nữ có chút ngượng ngùng gãi đầu: "Bởi vì em mơ hai lần, đầu tiên là chỉ thị của Hạo Thiên đại nhân, thứ hai, thứ hai..."
Thiếu nữ nói quanh co, như có chút khó mở miệng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận