"Toái Thiên Lương có một đặc tính, sẽ hấp thu tất cả sức mạn khôi phục bản thân.
Tôi đoán, Đế Tôn đại nhân chọn chiến trường song phương ở chỗ này, đơn giản chính là muốn mượn sức mạnh từ hai cường giả đỉnh cấp hư không đối chiến, chữa trị Toái Thiên Lương mà thôi."
Đế Tôn càng nghe, trong lòng càng sợ, bởi vì lời hắn ta nói đúng là hết thảy chân tướng.
Từ đầu đến cuối, Đế Tôn xâm lấn hư không cũng chỉ là ngụy trang mà thôi, mục đích thực sự của hắn ta thật ra là chữa trị chí bảo Hỗn Độn này.
Chỉ là chuyện này, hắn ta chưa bao giờ nói với người khác, người này làm sao mà biết được?
Ngón tay của Đế Tôn nhẹ nhàng gõ lên, nhìn bóng dáng hư ảo nọ.
Người kia, thật ra không có quen biết lâu với hắn ta.
Đại khái là mấy ngày trước khi cuộc chiến bàn cờ Hỗn Độn bắt đầu, người kia tìm được hắn ta, cùng hắn ta thương lượng một việc, với lại nói ra một điều kiện khiến hắn ta không cách nào cự tuyệt.
Bóng dáng muốn Tiêu Trần thần tính bị giết, nếu như thành công, hắn ta sẽ nhận được một bộ công pháp.
Đối với Đế Tôn, công pháp chỉ là thứ có cũng được không có cũng được, thế nhưng sau khi bóng dáng nói ra tên công pháp kia, hắn ta lại không có bất kỳ do dự gì lập tức đồng ý.
Bởi vì tên của bộ công pháp kia là Vô Cực Hỗn Độn quyết, một bộ pháp quyết vô thượng trong thời đại Đại Hỗn Độn.
Đối với thời đại Đại Hỗn Độn, Đế Tôn còn hiểu khá rõ.
Theo hắn ta hiểu, bộ công pháp kia, tu đến đỉnh điểm, có thể hóa thân thành đạo, tự mình chế tạo một đại thời đại mới.
Đối với người tu hành, đây là một sự mê hoặc không có cách nào cự tuyệt được.
Đây cũng là nguyên nhân Đế Tôn liên tục muốn gây phiền phức cho Tiêu Trần thần tính, chính là vì Vô Cực Hỗn Độn quyết này.
Thế nhưng cuối cùng, hắn ta lại không bắt được Tiêu Trần thần tính, ngược lại mình còn bị đánh túi bụi.
"Ha ha!" Bóng dáng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Đế Tôn đại nhân, ngài có biết, vì sao Toái Thiên Lương hấp thu nhiều năng lượng như vậy, còn không phục hồi như cũ không?"
Đế Tôn nhíu mày một cái, đây cũng là nghi vấn lớn nhất trong lòng hắn ta.
Nhiều lần chiến đấu bàn cờ Hỗn Độn như vậy, hai nhân vật đỉnh cấp hư không, ở chỗ này phóng ra sức mạnh khổng lồ, coi như là cái hang không đáy, cũng có thể lấp đầy.
Thế nhưng Toái Thiên Lương này cứ không có một chút động tĩnh, chuyện này cũng trở thành một tâm bệnh của hắn ta.
Không đợi Đế Tôn đặt câu hỏi, bóng dáng tiếp tục nói: "Thật ra Toái Thiên Lương đã chữa trị xong, chỉ là không thức tỉnh mà thôi. Bởi vì khí linh của Toái Thiên Lương sớm đã không còn, tiếp tục như vậy, cho dù qua một tỉ năm sau, Toái Thiên Lương vẫn không có cách nào thức tỉnh."
"Ngươi rốt cuộc là người nào? Tại sao đối với việc này lại rõ ràng như vậy?" Đế tôn lạnh lùng hỏi.
Đế Tôn không ngờ được rằng, khí linh của Toái Thiên Lương thế mà lại không còn, hắn ta vẫn cho rằng khí linh của Toái Thiên Lương chỉ đang ngủ say mà thôi.
"Tôi là ai cũng không quan trọng, quan trọng là... Tôi có thể cho ngài cái gì."
Trong mắt màu xám của bóng dáng tràn đầy tiếu ý: "Cho dù không có khí linh, Toái Thiên Lương vẫn là món chí bảo không cách nào tưởng tượng được, có thể đề thăng sức mạnh của đại nhân lên ít nhất một cấp bậc."
"Đương nhiên, nếu như đại nhân vẫn không có tự tin đối đấu với thiếu niên kia. Vậy thì vì Toái Thiên Lương cải tạo một cái khí linh, ngài cảm thấy thế nào?" Giọng nói của bóng dáng tràn đầy mê hoặc.
Đế Tôn động lòng, nếu quả thật có thể vì Toái Thiên Lương cải tạo một cái khí linh, như vậy có Toái Thiên Lương hoàn chỉnh, sức mạnh của hắn ta sẽ lên tới một mức độ không thể tưởng tượng được.
Cộng thêm Vô Cực Hỗn Độn quyết, bắt đầu một đại thời đại cũng không phải là hy vọng xa vời.
"Ngươi nói đi, để ta suy tính xem." Tuy trong lòng Đế Tôn vội vã không nhịn nổi, thế nhưng ngoài mặt vẫn rất bình tĩnh.
Con mắt mày xám của bóng dáng hư ảo hiện lên một tia chế giễu, tiếp đó nói phương pháp cải tạo khí linh cho Đế Tôn.
Rất lâu sau, Đế Tôn mới hồi phục tinh thần lại, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Bóng dáng cười nói: "Đại nhân, tới thực lực như ngài, còn phải bận tâm gì nữa chứ!"
Nhìn về phía Tiêu Trần thần tính biến mất, Đế Tôn cắn răng nghiến lợi gật đầu.
Kiếm Chủ vì Tiêu Trần thần tính dẫn đường lúc trước tìm được nơi đi dạo lung tung, Tiêu Trần thần tính đã lạc đường.
Trận đại chiến này, gã tận mắt thấy toàn bộ quá trình, đối với sức mạnh của Tiêu Trần thần tính, ngoại trừ văng tục ra, bây giờ không có cảm giác khác.
Có thể sức mạnh của Tiêu Trần thần tính đã đuổi kịp những đại thần đỉnh cấp của thời đại Đại Địa Vô Tận.
Lần này là Đế Tôn thất bại, căn cứ vào giao ước, lần này là bọn họ thắng lợi.
Đây có lẽ là trận chiến có thương vong ít nhất, hoặc có lẽ là căn bản không có thương vong kể từ khi bàn cờ Hỗn Độn khai chiến tới nay, ngoại trừ Minh La hôn mê trong lòng Tiêu Trần thần tính ra.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận