Dù sao hành vi của Tiêu Trần không giống nhân sĩ chính đạo chút nào, mà tuy tướng quân ngân giáp là quỷ, nhưng toàn thân chính khí vô cùng. Hai người thật sự tựa như hai cực trái ngược.
Ngoài ý muốn chính là, tướng quân dừng bước cách Tiêu Trần khoảng ba mét.
Tướng quân cắm ngân thương xuống đất, ôm quyền với Tiêu Trần, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.
"Tiền bối, có thể giao con Hỉ Tang Quỷ này cho ta xử trí không?"
Tiêu Trần dừng lại động tác nện đầu. Hỉ Tang Quỷ đã bị gõ cho không thể tự gánh vác, đại khái gõ thêm vài cái sẽ thật sự từ giã cõi đời.
Tiêu Trần quay đầu nhìn tướng quân. Lúc này, 'thiếu nữ' tránh sau lưng tướng quân đỏ mặt, vẫy tay nhỏ nhẹ chào hỏi Tiêu Trần: "Chào anh."
Một đoàn nhỏ màu đen từ trong lòng 'thiếu nữ' nhảy ra.
Mèo con nhảy phốc lên vai Tiêu Trần.
"Tiểu Tiểu, đừng nghịch." Thiếu nữ gọi nó, nhưng mèo đen không quay đầu lại.
Mèo nhỏ ngồi xổm trên vai Tiêu Trần, vô cùng thân thiết dùng mặt nhỏ cọ cọ mặt Tiêu Trần, sau đó vươn một cái móng vuốt nhỏ nghịch tóc Tiêu Trần.
Tiêu Trần cảm thấy buồn cười, búng trán mèo con một cái, cười nói: "Được rồi, nhóc con."
"Meo ao~"
Mèo con mềm giọng kêu một tiếng, xem như đáp lại Tiêu Trần.
Tiêu Trần tùy ý mèo nhỏ chơi tóc của mình, ngẩng đầu nhìn tướng quân giáp bạc trước mặt.
Tiêu Trần hơi cau mày, hắn từng gặp tướng quân này ở sông Tịch Tịnh, nhưng khi ấy thực lực đối phương trong mắt Tiêu Trần rất thấp, cũng chỉ trình độ tầm động chủ Thiên Tà Động gì gì kia.
Nhưng lúc mới vài ngày không gặp, thực lực của tướng quân trước mắt cách biệt với vài ngày trước cả trời. Tiêu Trần đánh giá một chút, phỏng chừng có thể sánh ngang với Thi Vương ngu ngốc họ Mặc kia rồi.
Tiêu Trần sờ sờ cằm nhìn tướng quân, suy tư một hồi mới nói: "Lần đầu bổn đế gặp được người có mắt nhìn như anh, giao Hỉ Tang Quỷ cho anh cũng được, nhưng anh phải trả lời tôi mấy vấn đề."
Tướng quân vừa lên đã gọi mình là tiền bối khiến Tiêu Trần nhìn anh ta với con mắt khác.
Sau khi vào địa cầu, người khác không phải lợi dụng gọi hắn là ranh con, anh bạn trẻ vân vân chính là gọi đại nhân, cao thủ.
Mà vị tướng quân Quỷ tu trước mắt cũng không biết tu luyện bao nhiêu năm, vừa lên đến đã kêu tiền bối, thật đúng là có ý tứ sâu xa.
Dù đối phương khiêm cung thế nào, cũng tạm không bàn đến Tiêu Trần xuất hiện cường thế ra sao, tướng quân không thể gọi một thiếu niên nhìn bề ngoài chỉ có mười sáu, mười bảy là tiền bối chứ.
Tiêu Trần cảm thấy bằng ánh mắt của tướng quân, hàng này tuyệt đối có kinh nghiệm. Có lẽ từ miệng tướng quân có thể hỏi ra cái gì cũng nên.
Nghe điều kiện của Tiêu Trần, tướng quân dứt khoát gật đầu.
"Nguyên nhân thực lực của anh đột nhiên tăng vọt là gì?" Tiêu Trần cảm thấy việc này rất kỳ quái, dù là kỳ ngộ lớn cỡ nào cũng không thể khiến thực lực tăng vọt đến loại tình trạng này.
Tướng quân nói thằng không vòng vo: "Lúc trước bị thiên đạo áp chế mà thôi, giờ thiên đạo sắp trọng tổ, một bộ phận lực lượng của ta đạt được phóng thích."
Tiêu Trần gật đầu, nói vậy cũng có thể giải thích thông, câu 'một bộ phận lực lượng' của tướng quân trực tiếp bị Tiêu Trần lược qua.
Tiêu Trần tiếp tục hỏi: "Ai từng ngã xuống ở địa cầu?"
Tướng quân lắc đầu: "Không biết."
Tiêu Trần đau não: "Con bà nó, hỏi thế này khác mẹ gì không hỏi."
"Sao anh cứ phải bảo vệ đứa bé kia." Tiêu Trần chỉ 'thiếu nữ' sau lưng tướng quân.
Tiêu Trần chỉ là cảm thấy thiệt thòi, tùy tiện hỏi hai vấn đề đền bù tổn thất của bản thân mà thôi.
Nhưng ngoài dự kiến của Tiêu Trần chính là lần này tướng quân trầm mặc thật lâu.
Không khí hiện trường lại rơi vào tĩnh mịch quái dị.
Thật lâu sau, tướng quân vung tay lên, một lá chắn vô hình bao quanh hai người.
Tướng quân nhìn Tiêu Trần, trịnh trọng nói: "Địa Ngục sắp trọng khải, Luân Hồi cũng sẽ trọng khải, người đó sẽ dùng thân phận Vương chưởng quản Địa Ngục."
Nghe xong lời này, Tiêu Trần hơi nheo mắt, cười nói: "Hỉ Tang Quỷ không đáng giá trị tình báo này."
Tướng quân gật đầu: "Để trao đổi tình báo này, hi vọng tiền bối có thể bảo vệ an toàn của Vương trước khi Địa Ngục chính thức mở ra."
Tiêu Trần không chút do dự đồng ý điều kiện của tướng quân.
Tuy rằng tình báo đã biết rồi, dù Tiêu Trần không đồng ý tướng quân cũng không làm gì được hắn.
Nhưng Tiêu Trần luôn luôn tự xưng mình là 'chính nhân quân tử', sao có thể làm ra chuyện như vậy được?
Tướng quân thu hồi lớp chắn, ôm quyền ý cảm ơn với Tiêu Trần.
Thật ra chuyện Địa Ngục mở ra chắc chắn không thể giấu được, điểm duy nhất khác biệt là biết sớm hay biết muộn vài ngày thôi.
Tiêu Trần cười khà khà, cũng thi lễ đáp lại, lần này là thiệt tình thực lòng, bởi vì tướng quân vĩnh viễn không hiểu được luân hồi có ý nghĩa thế nào đối với loại người từng đi tới đỉnh phong như Tiêu Trần.
Hơn nữa, bây giờ Tiêu Trần biết Địa Ngục sắp mở ra, như vậy hắn sẽ có đủ thời gian chuẩn bị ứng đối.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận