Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1207: Không có một người bình thường

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Lão thần côn." Tiêu Trần trợn cặp mắt, hướng về phía Bạch Tội và Lưu Thế Kiệt nói: "Nghĩ kỹ chưa, đi ra ngoài làm việc cho tôi mấy năm, hay là tiếp tục ngồi tù ở đây."
"Con mẹ nó còn cần phải nói sao? Đương nhiên là đi ra, lão tử phá phách cướp bóc đốt mọi thứ thành thạo, chỉ cần không để tôi đi chịu chết, làm gì cũng được." Lưu Thế Kiệt vỗ ngực vang động trời.
"Còn cậu?" Tiêu Trần mặc kệ người này, nhìn về phía Bạch Tội hỏi.
Cháu trai Lưu Thế Kiệt này lúc còn sống là một đạo tặc lục lâm, sau khi chết cũng là chẳng thay đổi gì.
"Quỷ Cốc tiên sinh có ý gì?" Bạch Tội nhìn lão đầu, có chút do dự.
Lão đầu gật đầu cười: "Đi ra ngoài đi, ở lại chỗ này làm gì, thế giới bên ngoài đặc sắc biết bao!"
Bạch Tội nhìn Tiêu Trần hỏi: "Cậu muốn chúng tôi đi ra ngoài làm cái gì?"
"Đương nhiên là đi ra ngoài cướp bóc, giết người phóng hỏa, tiểu ca này vừa nhìn là thấy cũng không phải là thứ tốt." Lưu Thế Kiệt lại nói đớt, một trận hỗn loạn.
Tiêu Trần đấm một cái lên đầu anh ta, khiến người này dính lên trên vách động, không gỡ xuống được
Tiêu Trần suy nghĩ một chút nói: "Làm chút công tác tình báo, hoặc là có những chuyện khác cũng chưa biết chừng."
"Có thể mang binh đánh giặc không?" Ánh mắt Bạch Tội đột nhiên nóng rực.
"Chiến tranh ngược lại cũng được, thế nhưng tôi sẽ không cho cậu binh." Tiêu Trần trợn trắng mắt mắt.
Mẹ kiếp đều là người gì, không đúng là quỷ gì vậy?
Một thần côn, một kẻ cuồng chiến tranh, một kẻ tâm thần ném loạn đầu lưỡi, còn có một tiểu tân nương oán khí ngất trời.
Quả nhiên, quỷ tu đều có chút kỳ quái.
"Chỉ cần có trận để đánh, tôi sẽ có binh." Bạch Tội hỏi tiếp, "Địa Phủ sẽ không can thiệp vào chứ?"
"Sẽ không." Tiêu Trần khẳng định gật đầu.
Bạch Tội không chút do dự, "Tốt, tôi đi ra ngoài với cậu."
Tiêu Trần nói bên tai của Biện Thành Vương: "Cũng thả quỷ tu còn lại ra đi!"
Biện Thành Vương cũng không biết Tiêu Trần muốn làm gì, suy nghĩ một chút, vẫn làm theo nguyện vọng của Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhìn hai người nói: "Trong này còn có hai mươi bốn quỷ tu, hai người các cậu tự mình đi bắt đi, thu phục được thì sau này sẽ là thuộc hạ của các cậu, bắt xong rồi, đi lên trên tìm tôi."
Nếu bàn về lười biếng, quả nhiên không ai có thể so sánh với Tiêu Trần.
Tiêu Trần trở lại nơi vừa mới bắt đầu, lão đầu đi theo sát phía sau Tiêu Trần, cười lúng túng.
Tiêu Trần không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể để cho ông ta đi theo cùng.
Đi không bao lâu, chỉ nghe thấy tiếng nữ quỷ áo cưới tức giận mắng to phía xa xa.
Tiêu Trần đến gần nhìn, suýt chút nữa thì bật cười.
Trên người Hắc Phong mang một cái vỏ trứng màu vàng, mà nữ quỷ áo cưới cầm một thanh kiếm, dùng sức đâm vỏ trứng.
Hắc Phong thảnh thơi cạy đá Minh Đạo, nữ quỷ áo cưới dùng tất cả sức lực của mình, nhưng cứ không đâm phá được vỏ trứng kia.
Cô gái áo cưới tức giận kêu to.
Tiêu Trần lắc đầu, con hàng Hắc Phong này, tuy cả ngày lười biếng đến tu hành cơ bản cũng làm không xong.
Thế nhưng người ta có nhiều bảo bối lắm, cho dù nữ quỷ áo cưới tăng lên cảnh giới Nhân Diệt, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn Hắc Phong.
"Đủ chưa."
"Không sai biệt lắm." Hắc Phong đánh giá số lượng, cũng lười cạy tiếp.
Tuy đá Minh Đạo trân quý, thế nhưng con người Hắc Phong có tầm mắt rất cao, thật đúng là không quá để mắt.
"Diêm Vương lão nhi, nhớ bảo vệ tốt mấy cục đá Minh Đạo này, nếu như sau này Địa Cầu nối với hư không, sẽ có nhiều tu sĩ tới Địa Cầu, đem những đá Minh Đạo này đi bán, đảm bảo Địa Phủ các người trong nháy mắt biến thành cao phú soái."
Biện Thành Vương nghe vậy cười vui vẻ, Địa Phủ vẫn chưa tìm được ghi chép về loại đá này, tưởng rằng chỉ là đá vụn có chút năng lực đặc thù cũng là mà thôi, xem ra là cũng không phải như vậy!
"Trư huynh, cái này là gì, đá Minh Đạo, có thể trị giá bao nhiêu thiên tài địa bảo."
Hắc Phong nhìn nơi sâu trong huyệt động nói: "Số lượng rất lớn, ước đoán toàn bộ Minh giới cộng lại cũng không nhiều bằng cạu, giá trị không dễ đánh giá, dùng để đổi thiên tài địa bảo, có thể đổi được bao nhiêu? Ừm cẩn thận phỏng đoán cũng có thể tích tụ ra vài cái Thần Vô Chỉ Cảnh!"
"Nấc~"
Biện Thành Vương nấc một cái, suýt chút nữa thì ngất đi.
Thần Vô Chỉ Cảnh đấy, mẹ nó đó chính là đại năng siêu cấp chân chính đấy.
Có thể sử dụng thiên tài địa bảo đắp nên Thần Vô Chỉ Cảnh, vậy phải nhiều cỡ nào chứ!
"Phái trọng binh canh giữ, phái trọng binh!" Biện Thành Vương gọi một tiếng rồi vọt ra ngoài.
"Phi, đồ không có tiền đồ." Hắc Phong xì một tiếng khinh miệt.
"Đi, đi, nơi quỷ quái này âm khí quá nặng, ngây người lâu sẽ bị phong thấp đó."
Hắc Phong nhìn nữ quỷ áo cưới với ánh mắt khiêu khích, lững thững về tới mặt trên.
"Còn cô? Theo tôi ra ngoài không?" Tiêu Trần hỏi.
"Hừ!"
Nữ quỷ áo cưới khẽ nâng cái đầu lên, cằm lệch sang một bên, dáng vẻ lạnh nhạt.
"Tại sao tôi phải đi ra ngoài với cậu."

Bình Luận

0 Thảo luận