Hắc Phong hét thảm lên như giết lợn, không ngừng dùng móng heo, cào lấy tay Tiêu Trần đang nắm lỗ tai của mình.
"Buông ông đây ra, trư gia là vì tốt cho mi."
"Tuy không biết là thứ gì tới, nhưng khẳng định là thứ tốt. Như thế nào đi nữa cũng sở hữu huyết mạch dị thú viễn cổ, thật sự cực kì đáng giá."
Người xung quanh, đang nhìn chăm chú vào biến hóa kinh người phía chân trời.
Đột nhiên sắc mặt của một người thay đổi, giọng có chút run rẩy nói: "Hướng kia, hình như là phương hướng của đầm Tịnh Nguyệt, có thể gây nên dị tượng thiên địa ấy, chỉ có quái vật ở trong hồ kia."
"Đầm Tịnh Nguyệt."
Mọi người phản ứng kịp, tất cả đều quay đầu nhìn Hắc Phong, đều có bộ dạng như muốn ăn thịt người.
Xem ra cây cỏ nhỏ này của Hắc Phong, đưa tới thứ gì không tầm thường.
Tiêu Trần lại hiếu kỳ hỏi: "Đó là gì thế, có vẻ rất lợi hại thì phải."
Lúc này, thiếu niên của cửa hàng Nhện, chạy đến trước người Tiêu Trần nói: "Anh, tôi biết."
"Nói nghe xem." Tiêu Trần vui vẻ, nhìn qua không một chút hoảng hốt.
Thiếu niên gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Từ khi linh khí phục hồi tới nay, đầm Tịnh Nguyệt đã bị một quái vật chiếm giữ, nó tự xưng là Cửu Anh chân tiên, quái vật này trời sinh tính tàn bạo, xung quanh không cho phép có bất kỳ sinh linh nào tới gần, nếu không... giết chết toàn bộ."
"Người của chúng tôi đã từng đi thăm dò qua, đó chỉ là một con rắn chín đầu sở hữu huyết mạch Cửu Anh, chân tiên cái chó má."
"Thứ gì? Cửu Anh?" Vẻ mặt Tiêu Trần ngơ ngác.
Thiếu niên gật đầu: "Đây là một loại hung thú trong truyền thuyết, nó là thủy hỏa chi quái, có thể phun nước phun lửa, tiếng kêu của nó như tiếng trẻ con khóc lóc, có chín đầu, cho nên gọi là Cửu Anh."
Tiêu Trần thử cảm ứng một phen, khí tức hung tàn mà lại khổng lồ này.
Luồng khí tức này vô cùng tiếp cận cảnh giới Nhân Diệt, chẳng trách nghe đến tên của nó, vẻ mặt của tất cả mọi người như thấy sói xám.
Thú Tu bình thường cũng có hình thể kinh khủng, sức mạnh vượt quá sức tưởng tượng.
Thú Tu bình thường ở trong cảnh giới ngang nhau không thể tính toán theo lẽ thường được, giống như võ phu vậy.
Loại Thú Tu sắp bước vào cảnh giới Nhân Diệt này.
Không đề cập tới cảm ngộ đối với đại đạo, chỉ nói về mặt chiến lực thôi, sợ rằng đã mạnh hơn phần lớn Nhân tộc ở cảnh giới Nhân Diệt.
Thế nhưng Thú Tu không dễ để tăng sức mạnh, thực lực của rất nhiều Thú Tu cố định bẩm sinh.
Thế nhưng một bộ phận Thú Tu, lại thông qua thức tỉnh huyết mạch, để tăng sức mạnh của mình.
Cho nên Thú Tu sở hữu huyết mạch thượng cổ, thông thường đều sẽ không từ thủ đoạn, đi cướp đoạt một số thiên tài địa bảo có thể kích phát huyết mạch.
Thiếu niên lo lắng nói: "Nhện chúng tôi không phải không nghĩ tới đi thu nó, thế nhưng phải trả giá quá cao."
Mọi người thấy cỏ nhỏ màu bạc bên cạnh Tiêu Trần, từng khuôn mặt đều đắng ngắt.
Có người nhìn Tiêu Trần nói với vẻ mặt cầu xin: "Anh giai, ngài vẫn nên thu lại thứ này đi, lão quái vật kia mà tới, sợ rằng chúng tôi không ngăn nổi được."
"Xì, ngây thơ." Khắp mặt heo của Hắc Phong hiện ra vẻ đắc ý và giễu cợt, "Mấy người vậy là không biết, sức hấp dẫn của loại cỏ này đối với thú tu."
Nghe lời nói của Hắc Phong, sắc mặt mọi người ngày càng khó coi, có người không chút do dự, chạy trốn nhanh chóng như bôi dầu vào chân.
"Con mẹ nó mi đắc ý cái gì vậy?" Tiêu Trần tức giận vỗ vào mông nhỏ của Hắc Phong một cái.
"Chờ lát nữa tao sẽ thu thập mi." Tiêu Trần trợn mắt kẹp Hắc Phong dưới lạc chi.
"Buông ra, tôi muốn đi ngủ rồi." Hắc Phong khóc sướt mướt gào lên.
"Mọi người chớ hoảng sợ, nghỉ buôn bán trước, tôi đi thu thập nó cái đã."
"Ầm!"
Tiêu Trần đạp chân phải lên mặt đất, sức mạnh khổng lồ khiến mặt đất dưới chân nứt ra như mạng nhện.
Tiêu Trần mượn sức mạnh này, nhằm phía xa xa như đạn pháo.
Mọi người thấy mà hết hồn, "Đó là quái vật sao, bằng sức không mà đã có thể phóng lên trời."
"Tiểu huynh đệ, anh giai kia là ai, lai lịch thế nào?" Có người tò mò hỏi.
Thiếu niên đắc ý ưỡn ngực: "Vị này chính là đại gia của Nhện chúng tôi, tên thì từng nghe đội trưởng chúng tôi nói qua, hình như là gia chủ nhà họ Tiêu của thành phố Minh Hải, tên Tiêu Đại Đầu."
"Tiêu Đại Đầu?" Mọi người mờ mịt, thật là cái tên kỳ lạ.
"Anh giai kia thật sự có thể giải quyết quái vật kia sao? Nếu không chúng ta đi ra ngoài tránh đầu ngọn sóng trước?" Có người đề nghị.
"Anh Lưu nói rất đúng, tuổi hắn nhỏ như vậy, cho dù bắt đầu tu hành từ trong bụng mẹ, cũng không thể đánh thắng được lão quái kia vật." Có người gật đầu.
"Các vị chớ hoảng sợ." Lúc này thiếu niên thật thà xông ra.
"Đội trưởng Ninh." Thiếu niên hô một tiếng.
Thiếu niên thật thà vỗ lên đầu thiếu niên một cái, "Tiêu Đại Đầu là cái tên cậu gọi được à, con bà nó không biết sống chết."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận