"Không sao đâu, đến lúc ông vừa ra đời, tôi sẽ ôm ông đi, tôi sẽ nuôi, ông phải biết anh được xưng là nam nhân siêu cấp vú em đấy." Tiêu Trần cười một cách quái dị.
Võ Vô Địch nhìn vẻ mặt chờ mong của Tiêu Trần càng luống cuống hơn: "Ông lấy cái biệt danh này ở đâu ra vậy, không phải bọn họ đều gọi ông là đại bao cỏ, lão lưu manh... sao?"
"Hiện tại thì có, ông yên tâm, tôi nguyện ý nuôi ông trắng trắng mập mập." Tiêu Trần ti tiện cười an ủi.
"Có hơi sợ, nếu không tôi kéo dài chuyện này thì sao?"
Võ Vô Địch nghĩ đến tương lai sau này của mình được Tiêu Trần thay tã, lau mông, đút ăn.
Còn có thể sẽ bị kẹp dưới nách đi dạo phố, Võ Vô Địch bỗng không rét mà run.
"Thời gian không đợi một ai." Tiêu Trần vui vẻ ném Võ Vô Địch vào vòng xoáy.
"Thương lượng... đã..." Lời của Võ Vô Địch chưa nói xong, thì đã biến mất không có bóng dáng.
Lúc này, toàn bộ Luân Hồi điện đột nhiên chấn động kịch liệt.
Mấy cái vòng xoáy rõ ràng bắt đầu vặn vẹo xé rách.
Tiêu Trần sắc mặt tái xanh, huynh đệ của mình vừa mới tiến vào mà!
Lãnh Tiểu Lộ cũng luống cuống, Thư Địa xuất hiện trong tay, phát ra kim sắc quang mang chói mắt.
Kim sắc quang mang di chuyển về phía Luân Hồi điện đang chấn động để trấn áp.
Lúc này, tiếng sông lớn chảy vào tai Tiêu Trần.
Một vết nứt lớn màu đen xuất hiện trong Luân Hồi điện.
Xuyên qua vết nứt, Tiêu Trần mơ hồ nhìn thấy một dòng sông đang cháy.
"Đệch mợ, dòng sông Nghiệp Hỏa Minh Bộ."
Tiêu Trần nhìn thoáng qua đã nhận ra con sông này chính là dòng sông Nghiệp Hỏa Minh Bộ, xem ra rung chuyển ở Luân Hồi điện thực sự có liên quan đến dòng sông Nghiệp Hỏa.
"Không có việc gì đâu, không có việc gì đâu sẽ sớm ổn thôi." Sắc mặt Lãnh Tiểu Lộ tái nhợt, vận dụng Địa Thư, làm cho cậu ta có chút không chịu nổi phụ trọng.
Tiêu Trần có chút sốt ruột, sợ Võ Vô Địch sẽ xảy ra chuyện gì, hai tay trực tiếp đặt vào Địa Thư.
Huyết khí khổng lồ điên cuồng lao về phía Địa Thư.
Địa Thư dường như ai đến cũng không cự tuyệt, hấp thu huyết khí khổng lồ, bộc phát ra sức mạnh càng kinh khủng hơn.
Luân Hồi điện dần dần an tĩnh lại, vết nứt cũng từ từ biến mất.
"Huynh... huynh... huynh đệ của tôi thế nào rồi?" Tiêu Trần kinh hãi lắp bắp, thật sự sợ rằng Võ Vô Địch sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp của Tiêu Trần, Lãnh Tiểu Lộ tự trách nước mắt lăn dài.
"Không sao, không sao, đừng sợ, đừng sợ, cho dù có chuyện gì xảy ra, ông đây cũng có thể đưa Võ Vô Địch trở về." Tiêu Trần nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Lãnh Tiểu Lộ.
Tiêu Trần không nói như vậy cũng may, nhưng Lãnh Tiểu Lộ càng cảm thấy khó chịu hơn khi hắn nói như vậy.
"Xin lỗi, xin lỗi, một việc nhỏ mà em cũng không thể làm tốt được." Lãnh Tiểu Lộ nghẹn ngào, không ngừng lau nước mắt.
"Không sao, không sao." Tiêu Trần an ủi Lãnh Tiểu Lộ, nhìn Hắc Phong nháy mắt.
Hắc Phong cũng gấp xoay vòng vòng, mặc dù nó và Võ Vô Địch đánh nhau đấu võ mồm mỗi ngày, nhưng quan hệ không có gì để nói.
"Đừng hoảng, đừng hoảng, tôi sẽ tính một quẻ, tôi sẽ tính một quẻ." Hắc Phong ném ra một đống đồ lộn xộn.
"Mộc mệnh xuân sinh, hỏa mệnh hạ sinh, thổ mệnh hạ sinh, kim mệnh thu sinh, thủy mệnh đông sinh, thể kiện thông minh."
"Đại cát?" Hắc Phong vẻ mặt đứng hình.
"Cái gì?" Tiêu Trần cũng ngẩn ra: "Đại cát?"
"Đậu má, anh có tính được hay không thế, đây mà là đại cát?" Mí mắt Tiêu Trần giật giật.
Hắc Phong cũng có chút không rõ, nhưng chuyện xem bói này không thể tính nhiều, Hắc Phong chỉ có thể nhìn mấy thứ trên mặt đất, mờ mịt gật đầu.
"Đúng rồi, Tiểu Lộ, cậu có thể tra được tình huống của Vô Địch không?"
Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Trần, Lãnh Tiểu Lộ rốt cuộc cũng định thần lại, vừa rồi quá luống cuống, hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy.
Lãnh Tiểu Lộ mở Địa Thư, tùy tiện mở ra một tờ, rồi viết tên của Võ Vô Địch.
Khoảnh khắc tiếp theo, Lãnh Tiểu Lộ bỗng ngu ngơ tại chỗ.
"Có chuyện gì vậy?"
Tiêu Trần nhìn biểu hiện của Lãnh Tiểu Lộ, không giống như đã xảy ra chuyện, chỉ là rất ngạc nhiên mà thôi, điều này làm cho Tiêu Trần hơi nghi hoặc.
"Vô Địch ca ca, sao... sao... lại biến thành con gái rồi?" Lãnh Tiểu Lộ lắp bắp.
"Phụt..." Tiêu Trần phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ.
Bạch giáp tướng quân ở bên cạnh suy nghĩ một chút nói: "Tình huống này hẳn là không phải chuyện gì ngoài ý muốn."
Tiêu Trần sắp khóc, đang yên đang lành là đàn ông đột nhiên biến thành phụ nữ, ai có thể chịu được.
"Cái này mẹ nó còn không phải là chuyện ngoài ý muốn à? Vô Địch biến thành một con heo thì mới là chuyện gì ngoài ý muốn, phải không?"
Hắc Phong vẻ mặt đầy u oán: "Trần Ca Nhi, anh có thành kiến gì với heo phải không?"
"Đây là một khởi đầu mới sau khi đầu thai thành công, trên Sinh Tử Bạc ghi lại theo sinh mệnh mới đấy."
Bạch giáp tướng quân suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp: "Lục đạo cao thấp như bánh xe quay, sinh tử mệt nhọc, còn không tự biết, trong vòng luân hồi kể từ vô thủy, vô số chúng sinh trở thành cha mẹ của chúng ta.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận