Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1122: Thời gian tĩnh lặng

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Kết quả là hôm nay khẩu vị của Cẩu Đản cũng cực kỳ tốt.
Hai con nhóc xém chút nữa đã ăn sạch hết bánh bao.
Kết quả là Cẩu Đản và Lưu Tô Minh Nguyệt ăn chưa no suýt chút nữa đã đánh nhau vì tranh giành cái bánh bao cuối cùng.
Vì ăn, Lưu Tô Minh Nguyệt có thể biến thành một nữ chiến binh đấy.
"Ôi, hai cái thùng cơm siêu to siêu khổng lồ." Tiêu Trần bất đắc dĩ ăn nốt cái bánh bao cuối cùng còn sót lại.
Sau khi ăn xong, Cẩu Đản cuối cùng cũng tìm thấy Hắc Phong đang trốn trốn tránh tránh.
Chuyện này như đụng trúng ngòi nổ. Mặc dù Tiêu Trần đã giải thích mục đích của việc Hắc Phong ăn cắp cái ghế nhưng Hắc Phong vẫn bị đánh một trận sấp mặt.
"Con bé thối tha, cô sẽ bị thiên lôi đánh cho coi, tôi là cha nuôi của cô đấy."
Hắc Phong nước mắt lưng tròng ôm mông, con bé đáng chết này ra tay nặng quá trời.
"Hừ, nếu không phải nể mặt ba, hôm nay tôi đã biến chú con thành heo sữa quay rồi đấy."
Cẩu Đản đối mặt với những người khác, dường như trở lại với bọ dạng nữ vương đại nhân.
"Con bé chết tiệt kia, sao cô không đánh anh ta, anh ta mới là người nghĩ ra ý định cướp ghế đấy."
Nhìn đến Võ Vô Địch hoàn hảo, lòng Hắc Phòng tràn đầy sự bất công.
Tại sao mình toàn phải chịu tiếng xấu thay cho người khác chứ?
"Đệch mợ ông, ông đừng có mà đổ lỗi cho ông đây." Nhìn thấy Cẩu Đản tay đang bẻ tay răng rắc, Võ Vô Địch cũng hơi luống cuống.
Đường đường là một đại tông sư võ đạo, nếu như bị một tiểu yêu quái Thần Nhất Cảnh đánh sấp mặt, chuyện này nói ra thì sau này làm sao có thể lăn lộn được?
Tiêu Trần nhìn thấy rất vui vẻ, cả đời này rất ít khi trông thấy Võ Vô Địch không bình tĩnh.
"Được rồi, được rồi, đi thôi!" Tiêu Trần gõ nhẹ vào trán Cẩu Đản hai cái.
"Trần Trần, buổi trưa con có về ăn cơm không?" Mẹ Tiêu Trần lấy ra một cái hộp đưa cho Tiêu Trần, trong đó có đều là đồ ăn nhẹ.
"Mang nó cho Duyệt Tri và Minh Nguyệt."
Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Cẩu Đản và Lưu Tô Minh Nguyệt.
Tiêu Trần không thể làm gì hơn đành đeo chiếc hộp trên cổ mình.
"Buổi trưa con không về, buổi tối sẽ trở về ăn cơm."
Tiêu Trần suy nghĩ một chút, hắn có thể sẽ xuống địa ngục một chuyến để cho Võ Vô Địch đầu thai.
Mặc dù Võ Hồn Kim Thân không tiêu tan giống như nguyên thần của tu sĩ, nhưng cứ kéo dài như thế cũng không phải là biện pháp.
Tiêu Trần dẫn Cẩu Đản và Tiêu Mạn Ngữ vừa ra cửa.
Hai tên này mặc kệ Tiêu Trần phản đối, mỗi người khoác một tay Tiêu Trần.
Cẩu Đản diễm lệ vô song, cộng với dáng người ma quỷ của Tiêu Mạn Ngữ, Tiêu Trần trái ôm phải ấp quả thực khiến người khác phải ghen tị.
Khi đi ngang qua Yêu tộc thủ vệ Thánh Sơn, một đám yêu quái lớn nhỏ gần như trợn trừng mắt.
Yêu Vương đại vương lãnh diễm của bọn họ trở thành một thiếu nữ từ khi nào vậy?
Vài tên đại yêu rất vui vẻ đi theo phía sau, muốn đi lên tìm hiểu tình huống ra sao?
Chỉ sợ đại vương nhà mình sẽ bị một thằng trẻ trâu nào đó lừa gạt.
Kết quả là mấy đại yêu đáng thương suýt chút nữa bị Cẩu Đản đánh gãy chân.
"Ngưu Bảo Bảo đâu?" Một con bướm tinh, ôm chặt lấy cánh tay và bắp chân nhỏ của nó đau đớn kêu lên.
"Có lẽ Ngưu đại nhân ở thành phố Minh Hải." Một tiểu yêu cẩn thận từng li từng tí trả lời.
Con bướm tinh giận dữ: "Trong não tên Ngưu này chứa cái gì vậy, đại vương đã bị bắt cóc rồi, còn con mẹ nó ở thành phố Minh Hải chờ ăn cỏ à!"
"Mau thông báo cho đám Ngưu Bảo Bảo cho ông mày. Nếu đại vương bị tên tiểu bạch kiểm đó bắt cóc, ông mày sẽ xé da cắt thịt bọn chúng."
Con bướm tinh vô cùng tức giận, lão Yêu Vương đã đi rồi, hiện tại vất vả lắm mới có thêm một Yêu Vương mới.
Yêu tộc cuối cùng cũng yên ổn, nếu có chuyện gì xảy ra với đại vương, hắn ta sẽ phải dùng cái chết tạ tội đấy.
"Ngay lập tức, ngay lập tức!"
Tiểu yêu bị dọa sợ đến mức đầu đổ đầy mồ hôi, bướm đại nhân này chỗ nào cũng tốt, nhưng đầu óc thỉnh thoảng lại bị kẹt.
Tiêu Trần đã đạt đến "đỉnh cao của cuộc đời" đang đi trên đường cái.
Tỉ lệ 100% quay đầu lại và cả sự ánh mắt thù hận của đa số đồng bào nam tính, làm hắn sắp khóc.
Bên trái là con gái, bên phải là em gái, cái này con mẹ nó là đỉnh cao của cuộc đời gì chứ, chỉ kéo thêm thù hận mà thôi.
Cuối cùng cũng đến trường học, một đám đệ tử đã vây kín cổng trường, chuẩn bị ngắm nhìn mỹ nữ.
Nhưng hiệu trưởng và cô Tiêu hôm nay đã hoàn toàn biến thành những thiếu nữ nhỏ bé.
Nhìn vẻ mặt hạnh phúc đó, tất cả đệ tử đều kinh hãi, tròng mắt suýt chút nữa rớt ra ngoài.
Với lại tên tiểu bạch kiểm đó là ai, tại sao hiệu trưởng và cô Tiêu lại thân thiết với hắn như vậy?
Hắn mặc một bộ cổ phục, nhưng trên người lại không có khí tức của một người tu hành, tên lừa đảo này đến từ đâu?

Bình Luận

0 Thảo luận