Một đệ tử nội môn khác của Tinh Long tông cười lạnh cất tiếng nói: "Không biết lớn nhỏ, nhìn thấy sư huynh nội môn không hành lễ mà còn dám hỏi chuyện lung tung."
Đa số những đệ tử mới này đều đến từ gia tộc lớn, quen sống an nhàn sung sướng quen được gia đình nuông chiều, đã bao giờ phải chịu uất ức như thế này đâu.
Tên đệ tử mới đến bị đánh, một tay ôm mặt trưng ra vẻ oán hận nhìn gã đệ tử nội môn đã đánh mình.
"Ồ, cậu không phục à?" Người này nhếch mép cười lạnh, trong lòng chế nhạo, trong tay xuất hiện một cây thước, dùng nó đánh vào đầu của đệ tử mới.
"Ôi trời, thôi được rồi, sau này có thời gian sẽ thu thập đám nhóc bọn họ, bây giờ không phải là lúc lãng phí thời gian ở đây."
Một đệ tử nội môn khác cản anh chàng đang đánh đập người ra và kéo anh ta đi lên trên.
Gã đệ tử nội môn vừa mới đánh người đi được vài bước thì đột nhiên quay đầu lại, cười chế nhạo với đám đệ tử mới: "Đây là hình phạt dành cho những người phạm lỗi, nó có tên là Trùng hình, các người nhớ nhìn cho kỹ, miễn cho sau này chuốc họa vào thân. "
"À, nhân tiện, tôi có trách nhiệm giải thích quy tắc nhập môn cho các người, chúng ta sẽ gặp lại sau." Gã đệ tử nội môn kia quơ quơ cái thước trong tay tinh nghịch nhìn tên đệ tử mới vừa bị đánh.
Cả người tên đệ tử mới run rẩy, sắc mặt tái nhợt.
Nhiều đệ tử mới đều nhìn anh ta với ánh mắt thương cảm, nhưng tất nhiên cũng không ít người hả hê trước nỗi bất hạnh của anh.
Sau khi hai gã đệ tử nội môn rời đi, mọi người đều sững sờ nhìn cô gái bị côn trùng hành hạ.
Toàn thân cô ta bê bết máu đen, bờ môi cũng nứt nẻ nổi lên những vết nứt màu máu.
Trong đó có một cô bé không thể chịu nổi cảnh này, trên tay xuất hiện một quả cầu nước muốn đưa nó đến bên miệng cô gái kia.
Những người xung quanh túm lấy cô bé thuyết phục: "Cô không muốn sống nữa à? Không nghe thấy hai vị sư huynh kia nói rằng đây là người phạm lỗi ư? Đừng dùng lòng xót thương của cô một cách bừa bãi".
Cô bé vùng vẫy ra khỏi cánh tay đang giữ chặt mình, cố chấp đút quả cầu nước vào miệng cô gái kia.
"Chị ấy thật quá đáng thương, vì điều gì mà đến một ngụm nước cũng không được uống chứ!" Cô bé hoang mang nhìn các sư huynh sư tỷ thờ ơ bên cạnh.
Có lẽ, bản chất lương thiện của con người chỉ có thể xuất hiện ở những đứa trẻ đang độ tuổi này.
...
Đúng lúc đó, cô gái bị côn trùng tra tấn đột nhiên tỉnh dậy, nhìn quả cầu nước bên miệng, nhẹ nhàng lắc đầu.
"Oẹ!" Cô gái quay đầu phun ra một ngụm máu đen.
"A!" Một ngụm máu này khiến cho tất cả mọi người hét lên.
Bởi vì máu đen cô ta nhổ ra có rất nhiều giòi bọ bên trong.
Những con giòi này không ngừng ngọ nguậy, bắt đầu bò về phía đám đông xung quanh.
"Mau... Mau... né ra đi." Người phụ nữ yếu ớt nói.
Hình phạt bằng côn trùng này có thể nói là hình phạt kinh khủng nhất trong Tinh Long tông, thường dùng để trừng trị những... đệ tử phản bội trong môn phái.
Đống giòi đen này được nuôi dưỡng từ những tâm niệm âm tà ác khí mà ra, chúng thích ký sinh trong cơ thể tất cả các sinh vật sống.
Chúng sẽ không ngừng đẻ trứng, không ngừng sinh sôi nảy nở, chỉ cần có một con giòi chui vào cơ thể thì có lẽ trong hai ngày tiếp đó trong người bạn đều sẽ chứa đầy loại côn trùng này.
Sẽ không thể nào lấy chúng ra khỏi cơ thể, nói một cách bình thường thì một khi mắc phải chính là mắc một bản án tử hình.
Hơn nữa, người bị côn trùng tra tấn sẽ không chết trong một thời gian, côn trùng sẽ giết vật chủ sau khi bị chúng ăn thịt.
Trong giai đoạn này, nỗi đau mà vật chủ phải gánh có lẽ cũng chẳng kém lăng trì.
Hơn nữa, thời gian tra tấn trùng hình dài hơn lăng trì rất nhiều, nhưng lăng trì cũng không đến mức chấn động.
Xung quanh đám đệ tử mới, những tiếng la hét chói tai vang lên để né tránh những con giòi đen chết người ghê tởm này...
Cô gái hơi ngẩng đầu nhìn về phía chân trời.
Vài con giòi đen bò ra từ trong mắt cô ta rồi rơi xuống.
Đúng lúc này, một chấm nhỏ màu xanh lá cây đang từ từ đến gần.
Cô gái bật cười, cô ta có thể cảm thấy một số lượng lớn giòi đang gặm nhấm trong miệng, vô số con bò ra từ khóe miệng.
Cô ta nhìn cô bé vừa cho cô ta ăn quả bóng nước vừa nói: "Mau... Mau... cút khỏi đây, môn phái này đã thối nát từ trong cốt tủy rồi... người đòi nợ... đã đến.
Cô bé gái không hiểu lời cô ta nói, chỉ tròn mắt hỏi: "Chị ơi, có phải chị đang đau lắm không, em có thuốc nè."
Cô bé lấy ra một viên đan dược khác, lách qua đám giòi đang bò trên mặt đất, đưa viên đan dược vào miệng cô gái.
Cô gái nằm trên đất lắc đầu nhìn đứa nhỏ: "Mau nghe lời chị, đi nhanh lên."
"Tà thuyết gây hoang mang chúng sinh." Giọng nói của một ông già đột nhiên vang lên.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận