Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 756: Anh không thể chết được

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Ngắm chứ gì, chân cô đẹp quá!"
Tiêu Trần nghẹo đầu, trên cổ đau đớn như là bị từng trận gió quất vào.
"Lúc này là lúc nào rồi mà anh còn có tâm tư vén váy người ta, chết cũng không đứng đắn."
Lưu Tô Minh Nguyệt nói, nhảy lên trên vai Tiêu Trần, nhìn về phía cổ Tiêu Trần.
Nơi đó của Tiêu Trần có hai lỗ máu sâu, kỳ quái là không có một giọt máu tươi nào chảy ra.
Xung quanh lỗ máu không ngừng xuất hiện chữ thần bí màu đen.
Những chữ thần bí không ngừng đi lại chỗ vết thương trên cổ Tiêu Trần, giống như là vật sống.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Tô Minh Nguyệt sợ đến trắng bệch, những chữ này cho cô một cảm giác lạnh như băng.
Lúc này bên cạnh Tiêu Trần thậm chí còn xuất hiện bông tuyết màu đen, vờn quanh bên người.
Ngoại trừ cảm giác lạnh cực độ ra, Lưu Tô Minh Nguyệt còn cảm nhận được khí tức khát máu ngập trời từ những chữ này truyền ra.
Thân thể Tiêu Trần run lên: "Mợ nó, tại sao tôi lại có cảm giác hơi lạnh."
Lúc này trên thân thể Tiêu Trần bao trùm một tầng băng mỏng màu đen, mắt phải Tiêu Trần dần dần biến thành màu đỏ tươi như máu.
Thần sắc trong mắt Tiêu Trần dần trở nên có chút mờ mịt.
"Bốp bốp."
Tiêu Trần đập hai quyền với huyệt thái dương của mình.
"Có đồ chơi gì đang xâm chiếm ý thức của tôi." Tiêu Trần lắc đầu nói rằng.
Lưu Tô Minh Nguyệt gấp muốn khóc, ánh mắt Tiêu Trần đỏ thắm, trong lúc lơ đãng toát ra khát máu và điên cuồng làm cho cô rất sợ.
Sinh cơ lục sắc trên người Lưu Tô Minh Nguyệt không ngừng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Tiêu Trần.
Nhưng những sinh cơ này lại như đá ném vào biển rộng, không có một chút tác dụng.
"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ..."
Lưu Tô Minh Nguyệt như là một cái máy lặp lại, khóc lóc nức nở lặp lại ba chữ này.
"Cô hoảng sợ cái búa." Tiêu Trần chặn cái cổ, lắc đầu nói.
Lúc này những chữ thần bí trên cổ Tiêu Trần bắt đầu rời khỏi vết thương, đi lại toàn thân Tiêu Trần.
"Chuyển động, động kìa." Lưu Tô Minh Nguyệt dùng tay nhỏ bé đè lại vết thương của Tiêu Trần, không biết làm sao mà nói.
"Đau quá đau, cô là một cô nhóc, có thể hạ thủ nhẹ một chút không?"
Đau đớn không ngừng đánh nát xương cốt cả người không ngừng kích thích thần kinh Tiêu Trần.
Đau đớn như vậy, sợ rằng tu sĩ thông thường đã sớm đau đến ngất đi, Tiêu Trần lại còn có thể nói đùa thế.
Lúc này, con ngươi bên trái của Tiêu Trần biến thành thập tự quỷ dị, tà khí ngập trời cuộn trào mãnh liệt ra.
Tà khí này từ trong thân thể Tiêu Trần không ngừng di chuyển, buộc vòng một đồ án màu xanh lục trên thân thể bên trái Tiêu Trần.
Quả thực trạng thái bây giờ của Tiêu Trần có thể dùng vô cùng quỷ dị để hình dung.
Mắt phải đỏ tươi như máu, mắt trái là thập tự quỷ dị.
Trên thân thể bên trái là đồ án màu xanh lục quỷ quyệt, trên thân thể bên phải là chữ thần bí màu đen.
Hai loại sức mạnh bắt đầu không ngừng tiếp xúc, không ngừng thăm dò đối phương.
Tiêu Trần chỉ cảm thấy thân thể như bị xé rách, hai cỗ sức mạnh khác biệt nhau hoàn toàn, mỗi bên chiếm cứ phân nửa thân thể Tiêu Trần.
Thậm chí Tiêu Trần có thể cảm giác được hai cỗ sức mạnh đều thù địch lẫn nhau.
Mặt ngoài là thăm dò lẫn nhau, chẳng qua là vì chuẩn bị sức mạnh để che chắn mà thôi.
Tiêu Trần rõ ràng hai luồng sức mạnh này nhất định sẽ vào thời cơ thích hợp hành động một lần cắn nuốt hết đối phương, tiến tới chiếm giữ ý thức của mình.
Hiện tại hai cỗ sức mạnh hoàn toàn xem thân thể Tiêu Trần thành chiến trường.
Phe thắng lợi cắn nuốt hết phe thua cuộc, sau đó sợ rằng Tiêu Trần sẽ mất đi bản thân, trở thành một con rối.
"Đệch mợ."
Bản ngã của Tiêu Trần căn bản bất lực, chỉ có thể nhìn hai luồng sức mạnh đấu đá lung tung trong thân thể chính mình.
"Minh Nguyệt mang tôi trở về."
Đau đớn không cách nào hình dung không ngừng nổ tung trong đầu Tiêu Trần.
Cảm giác thiên quân vạn mã lao nhanh trong thân thể thật sự là không thể chịu đựng.
Lưu Tô Minh Nguyệt lau nước mắt, nặng nề gật đầu.
"Cô hãy nghe tôi nói." Tiêu Trần đau đến ý thức có chút không tỉnh táo lắm.
Miếng băng mỏng màu đen bao trùm trên người cũng làm cho Tiêu Trần cực kỳ khó chịu.
"Tôi sẽ tạm thời rơi vào trạng thái ngủ say, cô mang theo Tu Xà với lại Xích Điệp, trông coi thân thể tôi."
Tiêu Trần đè thân thể lại, lúc này thân thể đã hoàn toàn bày ra hai loại màu sắc khác nhau, bên phải đen kịt, bên trái xanh sẫm.
"Cô nhất định phải giúp tôi cân bằng tốt sức mạnh giữa hai phe, không thể để cho bất kỳ bên nào lớn mạnh hơn, hiện tại chỉ có cô có loại sức mạnh để duy trì sự cân bằng này."
"Nếu như sự tình đi tới tình trạng ngay cả sức mạnh của cô cũng không ảnh hưởng được, cô mang theo Sơn Thần Ngọc mạnh mẽ trở về Bất Quy sơn, ở nơi đó, sức mạnh của cô sẽ nhận được tăng cường rất lớn."

Bình Luận

0 Thảo luận