Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 643: Ngang qua biển sao. (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Còn lại là người phụ trách đợt di cư này, có khoảng hai mươi người do Thanh Y dẫn đầu.
Những người này đều không có ý định rời đi mà có vẻ như là muốn đi theo.
Thật ra Tiêu Trần cũng không có ý kiến gì. Một quốc gia thuần thục thì tất nhiên sẽ tự sắp xếp mọi thứ gọn gàng, thông suốt. Tiêu Trần mang bọn họ lên trên La Bàn Rừng Rậm.
La Bàn Rừng Rậm khổng lồ biến thành một vệt sáng xông thẳng lên bầu trời.
Ngày hôm nay nhất định là được ghi vào sử sách.
Ngày hôm nay được người đời sau có ghi chép lại rất rõ ràng: Thôn Thiên Đại Đế dẫn dắt mọi người rời khỏi Địa Cầu. Đẩy nhanh tốc độ trở thành đại thế giới ít nhất cũng cả vạn năm.
Trong La Bàn Rừng Rậm, Tiêu Trần dẫn theo đám người phụ trách đứng trên một vùng đất hoang.
Tiêu Trần luôn thích những cánh đồng hoang vu, bởi vì hắn cực kỳ thích cảm giác mọi việc kết thúc.
Hình Thiên ngồi ở một bên, khoác vai Lục Thường nói chuyện, xem ra hai người ở cùng với nhau cũng không tệ.
Một đám người đứng sau lưng Tiêu Trần, Thanh Y chưa lên tiếng thì cũng không có ai dám mở miệng nói chuyện.
Bàn tay Tiêu Trần bấm vài phát quyết, vùng trời phía trên cánh đồng hoang vu này lập tức xuất hiện một cảnh tượng vô cùng mỹ lệ, hoành tráng.
Khoảng không rộng lớn vô tận vô biên, tinh tú tỏa sáng lấp lánh như những viên kim cương.
Rất nhiều người hay nói chuyến đi của mình là 'ngang qua biển sao' nhưng thực ra đó chỉ là lời ví von, chúc phúc hay ho mà thôi.
Nhưng bây giờ bọn họ đã thật sự làm được chuyện này, bọn họ đã thật sự bước vào khung cảnh trong mơ của mình.
Cuối cùng cũng có người không kìm được sự kích động mà nhìn vào hư không mênh mông, hét to với những vì sao lấp lánh như kim cương này, biểu đạt tình cảm trong lòng mình.
Cùng lúc đó, ở chỗ của người thường cũng xuất hiện cảnh giống như vậy.
Thời điểm nhìn thấy khung cảnh này, mọi người đều kích động không thể kìm chế nổi.
Vì phải đi đến một nơi hoàn toàn xa lạ nê Tiêu Trần cũng chăm chú nhìn vào hình ảnh bên ngoài không gian.
Nhìn một hồi lâu thì hắn cũng thấy hơi khó chịu, vì vậy công việc này được giao luôn cho Tiêu Mỹ Lệ.
Tiêu Trần cũng giao hết phương pháp điều khiển La Bàn Rừng Rậm cho Thanh Y, nhưng cách điều khiển thứ pháp bảo này cực kỳ phức tạp nên để cho đỡ rắc rối, hắn đã in thẳng nó vào đầu Thanh Y.
Tuy ở trên bản đồ thì mảnh đại lục thần bí này chẳng cách xa nhau là mấy nhưng nếu thật sự muốn đi từ chỗ này qua chỗ khác thì vẫn tốn không ít thời gian.
Tiêu Trần rảnh rỗi không có việc gì làm nên ngồi trò chuyện với Thanh Y.
Hắn vẫn còn 'nhớ thương' chuyện về con trùng bự kia. Nếu như muốn phòng ngừa việc bản thân treo cổ thì điều duy nhất mà Tiêu Trần có thể làm được chính là nhằm đúng lúc còn hàng này mới vừa xuất hiện, chạy đến chơi khô máu với nó ngay và luôn. Có vậy thì xác suất thắng bại mới là 50-50
Nhưng thời gian và địa điểm mà con trùng bự xuất hiện lại là cả một vấn đề khó giải quyết.
Tiêu Trần đã nghĩ về vấn đề này rất lâu rồi, nhưng vẫn chưa có cách nào khả thi.
Hiện giờ bản thân Tiêu Trần không có khả năng vượt qua hư không, trừ khi là nhờ người khác giúp đỡ.
Thật ra Huyết Thần là ứng cử viên sáng giá nhất nhưng cảnh giới của Huyết Thần quá cao, Thần Vô Chỉ hàng thật giá thật luôn đấy.
Nếu Huyết Thần rời khỏi tiểu thế giới thì sẽ gặp phải Đại Khủng Bố, có thể dẫn đến việc ngã xuống.
Tại sao thế gian không thể nhìn thấy đại năng Thần Vô Chỉ Cảnh? Bởi vì sau khi bước vào cảnh giới này, tu sĩ sẽ phải hứng chịu Đại Khủng Bố chả hiểu từ đâu lòi ra.
Để tránh việc tự nhiên đi tong, tất cả đại năng Thần Vô Chỉ Cảnh sẽ tự tạo cho mình một tiểu thế giới riêng, dùng để tránh Đại Khủng Bố có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Hồi đó, khi Tiêu Trần bước vào cảnh giới Thần Vô Chỉ cũng phải chịu Đại Khủng Bố, bây giờ nhớ lại là da đầu của hắn lại thấy tê dại đây này.
Lúc đầu Tiêu Trần cũng muốn trốn, nhưng sau đó hắn chịu hết nổi nên dứt khoát đầu trọc không sợ bị nắm tóc, đối đầu chính diện với Đại Khủng Bố.
Tiêu Trần được xung là gã lỗ mãng nhất trong lịch sử, đoán chùng cũng là từ chỗ này mà ra.
Người tu hành trên Địa Cầu quá yếu, không có khả năng vượt qua hư không.
Trong quả cầu đen bị phong ấn của Tiêu Trần có rất nhiều cường giả Yên Diệt Cảnh, nhưng những sinh linh này đã bị phong ấn quá lâu, dự là thực lực đã bị trấn áp đến mức cực thấp, không thể khôi phục trong một sớm một chiều được.
Hơn nữa những sinh linh này đều bị Tiêu Trần phong ấn, làm sao có thể hy sinh tính mạng cho kẻ thù của mình được.
Bây giờ Tiêu Trần không tìm được người thích hợp để làm việc cho mình nên cũng thấy hơi đau đầu.
Thế nhưng môt câu nói của Thanh Y đã đả thông mạch suy nghĩ của hắn.

Bình Luận

0 Thảo luận