Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 685: Thần điện thanh đồng (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Cô gái biến sắc hỏi: "Tinh chủ, lẽ nào vị Đại Đế này thật sự có khả năng một thân tam Đế sao?"
Ông lão gật đầu: "Thời cơ của hắn đã đến gần, đây cũng là nguyên nhân vì sao Hư chủ vội vàng phái Bạo Thực đi ra."
"Chỉ là không nghĩ tới, chiến lực vị đại đế này vượt qua sự tưởng tượng của mọi người chúng ta."
Ông lão nhìn cô gái cười nói: "Cô có tin không, cho dù là tôi đi ra ngoài chống lại hắn lúc thời kỳ đỉnh phong, phần thắng cũng chỉ có sáu phần mười."
Sắc mặt cô gái đại biến, cô chưa từng nghe ông lão nói lời này bao giờ.
"Ý của ngài là vị Đại Đế này cũng không phải lấy trạng thái đỉnh phong nghênh chiến Bạo Thực?"
Ông lão cười, không trả lời.
Cô gái trầm mặc một lúc lâu, rồi ngẩng đầu nhìn cánh cửa thanh đồng với vẻ hơi bận tâm: "Vậy thực sự không quản sao?"
Ông lão lắc đầu: "Không quản được, nếu như hắn không chịu được sự ăn mòn của Bạo Thực, trở thành kí chủ, dung hợp ba tính thần nhân ma, cộng thêm thực lực của Bạo Thực, hắn sẽ vượt qua tất cả."
Cô gái lắc đầu: "Tinh chủ, vậy quá nguy hiểm, thừa dịp hiện tại hắn suy yếu, hãy để tôi dẫn ngài ra ngoài bắt hắn trở về đi!"
Ông lão lắc đầu: "Ta không ra tay, mấy người không có cơ hội bắt hắn lại. Đừng quên, các cô phải đối mặt với ba người, nếu ép hắn phải hợp nhất ba hồn lại, cộng thêm Bạo Thực nữa, đến lúc đó ai cũng trị không được hắn."
Cô gái thất vọng cúi đầu, giữa các Tinh chủ có khế ước, Tinh chủ không thể tự mình ra tay can thiệp mọi chuyện.
"Thuận theo tự nhiên đi, nếu như hắn thật sự có thể gắng gượng qua cửa ải này, bố cục mới sẽ xuất hiện, hãy để chúng ta mỏi mắt mong chờ đi!"
Thần điện thanh đồng dần dần biến mất trong hư không.
"A, phi! Đồ ngu." m thanh hàm hồ không rõ truyền ra.
Nhìn Thần điện biến mất, Tiêu Trần phun ra một búng máu loãng xanh biếc, đây là chuyện Tiêu Trần nhân tính thích làm nhất.
Trước đây Tiêu Trần ma tính cảm thấy làm vậy rất thô tục, thế nhưng thỉnh thoảng làm một lần, không hiểu sao lại có cảm giác rất thoải mái.
Thần điện vừa biến mất, ý đói bụng kia lại trỗi dậy.
Tiêu Trần nhanh chóng rơi vào suy yếu.
Cảnh tượng Tiêu Trần trước mắt lại bắt đầu trở nên mơ hồ.
Không dám trì hoãn nữa, Tiêu Trần ngồi xếp bằng ở trong hư không, nhắm mắt lại.
Nơi sâu nhất trong ý thức có ba chiếc quan tài lớn đặt ở đấy.
Vô số chất lỏng đục ngầu chảy ở bên trong.
Chất lỏng này là ý thức của cảm giác đói khát đó.
Chất lỏng đục ngầu đã che kín hơn nửa không gian ý thức, đợi đến khi nó lấp đầy toàn bộ thì chính là lúc Tiêu Trần biến thành Bạo Thực.
Tiêu Trần chật vật đi lại trong chất lỏng đục ngầu.
Rốt cục cũng đi tới trước hai cỗ quan tài nọ, Tiêu Trần dùng sức đánh vào chiếc quan tài nằm ở giữa.
Xiềng xích trên quan tài bắt đầu lỏng ra.
Dùng hết chút khí lực cuối cùng, Tiêu Trần từ từ chìm vào trong chất lỏng đục ngầu.
"Ngã chết à, có để cho người khác ngủ không."
Một giọng nói cà lơ phất phơ vang lên.
Sau đó chính là tiếng mắng to: "Định mệnh bà nó chứ, đây là cái thứ gì?"
"Đồ phá hoại không khí, Tiêu Đồ Tể, mi có chết mịa rồi thì cũng kêu một tiếng đi chứ!"
Tiêu Trần nhân tính đứng ở trên quan tài, dậm chân, rất giống một người đàn bà chanh chua chửi đổng.
"Ùng ục, ùng ục."
Lúc này bong bóng liên tục ở xuất hiện trong chất lỏng đục ngầu.
Khuôn mặt Tiêu Trần nhân tính nghệt ra: "Úi chà, lão già nhà cậu lợi hại thật đấy, đi lặn nước mà lặn tới nơi này luôn, sao không mua cái du thuyền để lái đi, lặn nước thì làm gì có tiền đồ đâu."
Tiêu Trần nhân tính lắc đầu, kéo xiềng xích trên quan tài, xiềng xích nhanh chóng duỗi dài, cuốn vào trong chất lỏng đục ngầu.
Tiêu Trần ma tính bị dây xích buộc thành bánh chưng, bị Tiêu Trần nhân tính kéo lên.
Tiêu Trần nhân tính nhìn dáng vẻ này của Tiêu Trần ma tính, nghệt mặt ra nói: "Lão già nhà cậu chọc tới ai thế? Bị đánh thành cái dạng này luôn?"
Tiêu Trần ma tính phất tay, yếu ớt nói: "Mau đánh thức đồ ngu kia, sắp không kịp nữa rồi."
Tiêu Trần ma tính và Tiêu Trần thần tính đều ngứa mắt lẫn nhau, gần như vừa gặp mặt là sỉ nhục nhau.
Đương nhiên xưng hô thô bạo ít thì cũng có thể hiểu được.
"Móa, thần hồn của cậu bị sao thế, có thứ gì đang ăn mòn kìa"
Tiêu Trần nhân tính phát hiện ra điểm không đúng, cơn lốc ngọn lửa xanh lam trong mắt bỗng nhiên dâng lên.
Ánh lửa xanh chạy thẳng vào trong cơ thể Tiêu Trần ma tính.
Được Tiêu Trần nhân tính trợ giúp, hồng quang trong mắt Tiêu Trần ma tính cuối cùng cũng bị ngăn chặn được chút ít.
"Trời đệch, móa." Tiêu Trần nhân tính cảm nhận ý thức đói bụng kia, không nhịn được sợ run cả người.
Ý thức đó thực sự quá cường đại.
"Đây, đây là bị quỷ chết đói bám thân à? Uầy, thật ra thay đổi suy nghĩ một chút, có thể ăn là phúc đấy, đúng không?" Đã lúc này rồi mà Tiêu Trần nhân tính còn không quên tỏ ra bần tiện.

Bình Luận

0 Thảo luận