Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 623: Thanh Y sợ đến giật mình

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Trong một đêm mà mấy đại gia tộc cà chua trứng thối của Hoa Hạ đều bị vặt lông sạch sẽ, ai ngột ngạt khó chịu thì không biết chứ Thanh Y hắn thì chắc chắn là sướng quên trời đất.
Thanh Y cảm nhận được biến hóa trên người Tiêu Trần thì có hơi sửng sốt cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Về rồi à?"
Câu thoại thăm dò rất chi là điển hình.
Tiêu Trần gật đầu, không có hứng thú giao tiếp với những người này.
Chênh lệch thực lực và tầm nhìn thật sự quá xa, căn bản đi tiểu không cùng một wc.
Ma khí trên người Tiêu Trần dâng lên cuồn cuộn, bóng hình dần dần mơ hồ.
Tiêu Trần chuẩn bị đi Hoả Diệm Sơn, xem thử tình huống của Thiên Địa Lộ.
Mắt thấy Tiêu Trần muốn đi, Thanh Y lập tức quýnh lên.
"Tiểu huynh đệ, chờ chút."
"Có việc gì?" Tiêu Trần hỏi.
"Lão già khọm kia, ông gọi ai là tiểu huynh đệ hả?"
Nghe xưng hô của Thanh Y, Tiêu Mỹ Lệ lại không kìm chế được. Giận đến cả chim (người) đều không khoẻ.
(người)
Đi vào Địa Cầu bao ngày rồi, chỗ này không có một tên nào đối với Đại Đế đủ tôn kính hết trơn.
"Người chỗ này láo thật chứ, không có tí ti lễ phép." Tiêu Mỹ Lệ tức giận nhảy loạn trên vai Tiêu Trần, ngọn lửa đen trên người cô ta xông thẳng lên không trung.
Trên trời hình thành một vòng xoáy hỏa diễm khổng lồ, che kín toàn bộ học viện.
Sắc mặt Thanh Y trở nên trắng bệch: "Cái này, cái này, trước đây đều gọi như vậy mà. Nếu có vấn đề thì tôi lập tức đổi lại."
Thanh Y xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, ngọn lửa đen kia mang đến cho anh ta cảm giác cực kỳ tệ hại
"Quỳ xuống nói chuyện cho lão nương." Tiêu Mỹ Lệ tức đến miệng phun ra lửa: "Các người đúng không coi ai ra gì, hừ, trong mắt không có Đại Đế."
Tiêu Trần cốc đầu Tiêu Mỹ Lệ, nhẹ nhàng gọi: "Mỹ Lệ."
Tiêu Mỹ Lệ lại kiên cường hiếm thấy, tùy hứng nói: "Tôi giận rồi, tôi muốn thiêu chết hết bọn họ, để cho người chỗ này ăn đau nhớ kỹ."
Tiêu Trần nhẹ nhàng gõ đầu Tiêu Mỹ Lệ nói: "Tôi cũng là người chỗ này, huống chi bọn họ cũng không có khái niệm gì gọi là Đại Đế."
"y dô!" Tiêu Mỹ Lệ thở phì phò hút ngọn lửa đen về.
Thanh Y nhìn mà đầu đầy mồ hôi, đúng là tùy tiện đi dạo quanh Quỷ Môn quan một vòng.
"Có chuyện gì nói đi?" Tiêu Trần hờ hững nói rồi từ từ đi về phía cổng trường.
Thanh Y theo ở phía sau, cẩn thận hỏi: "Cái kia, chuyện đồ... đêm qua là do ngài làm ư?"
Thanh Y nuốt chữ sát phía sau xuống bụng, rất sợ lại chọc giận con quạ đen tính khí nóng nảy kia.
Tiêu Trần gật đầu, Thanh Y thở ra một hơi thật dài nhẹ nhõm.
Đồ sát quy mô lớn như vậy, nếu như không tìm được người khởi xướng thì đấy mới đúng là một ngọn núi lớn đè nặng trên người bọn họ.
Cả ngày còn cứ phải đề phòng nhân vật thần bí kia, ngày nào đó hứng lên lại làm một trận đồ sát nữa.
Mười gia tộc đỉnh phong bị tận diệt, chuyện này tốt thì có nhưng áp lực vô hình cũng khiến Thanh Y lăn lộn khó ngủ.
Bây giờ biết chuyện là do Tiêu Trần làm thì cả người Thanh Y đều thấy sảng khoái, lập tức thả lỏng không ít.
"Chỉ mỗi vấn đề này thôi à?" Tiêu Trần hỏi, bóng hình lại bắt đầu trở nên nhạt.
"Không phải, không phải, không phải. Đây chỉ là hiếu kỳ của cá nhân tôi mà thôi."
Thanh Y vội vã xua tay, rất sợ Tiêu Trần lại biến mất một cách khó hiểu, đến lúc đó ngay cả bóng người cũng không tìm được.
"Chuyện này, chuyện này... có một việc muốn xin thỉnh giáo ngài." Thanh Y có hơi khó khăn nói.
"Nói đi, tôi nghe!" Tiêu Trần chắp tay sau lưng, nhìn La Bàn Rừng Rậm trên bầu trời.
"Chuyện là thế này. Bây giờ thiên địa một lần nữa xào bài, cách cục xảy ra biến hóa." Thanh Y suy nghĩ một lát, tổ chức lại ngôn ngữ.
"Đối với những người tu hành chúng tôi mà nói, đây đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng đối với người thường mà nói thì đây chính là một trận đại nạn."
Thanh Y nhìn Tiêu Trần, muốn biết Tiêu Trần có nghe mình nói hay không.kết quả là bị Tiêu Mỹ Lệ lườm ngược lại.
Thanh Y rụt cổ nói tiếp: "Hoa Hạ có mấy tỉnh lớn bị chủng tộc khác chiếm đoạt, người thường đều phải di chuyển đến nơi khác.
Số lượng nhân khẩu không ít nhưng mà phạm vi sinh hoạt lại co vào rất nhiều, còn có các các cửa khẩu xuất nhập khẩu này kia. Cơ bản là đều bị khựng lại.
Người thường có thể ăn cơm no hay không đã trở thành vấn đề lớn nhất. Bây giờ lạm phát các kiểu làm hệ thống kinh tế đối diện với nguy cơ tan vỡ."
Tiêu Trần khoát tay áo, ngăn Thanh Y nói tiếp.
Không gian sinh tồn bị co lại, số lượng nhân khẩu lại quá khổng lồ thì nhất định sẽ xuất hiện một trận đại nạn.
Mấy chuyện như thế này Tiêu Trần đã gặp không ít ở các tinh cầu khác.
Cuối cùng hầu như đều xảy ra ôn dịch diện rộng hoặc là các tai nạn khác. Giảm thiểu một nhóm người là mọi chuyện đều có thể giải quyết được.

Bình Luận

0 Thảo luận