Thiếu niên thật thà vừa dẫn đường, vừa nói tình huống.
"Thông thường thị trường giao dịch sẽ kéo dài đến thi đấu kết thúc, chúng ta đi vào có thể mở tiệm nhỏ, chờ thu mua đồ đạc là được."
Tiêu Trần gật đầu, xem ra Thanh Y cũng nói cho thiếu niên thật thà những thứ mình cần.
Sau khi tiến vào kết giới, cảnh tượng bên trong đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Dùng người xe tấp nập để hình dung cũng không quá đáng, không khác gì chợ bán thức ăn buổi sáng, người đẩy người, người kề bên người.
Kỳ quái là, mặc dù nhiều người, nhưng lại im lặng dị thường.
Tu sĩ đều đang chọn thiên tài địa bảo mình thích, sau khi chọn trúng, cũng là giao dịch nhanh, không dây dưa.
Khắp nơi bên trong đều là hàng vỉa hè, có đôi khi ngay cả chỗ đặt chân cũng không tìm được.
"Nơi đây chủ yếu là chỗ giao dịch của một ít tán tu, rất khó tìm thứ tốt gì."
Thiếu niên thật thà dẫn Tiêu Trần không ngừng chen tới phía trước.
"Phía trước chính là một số nơi giao dịch có danh tiếng của đại gia tộc trong ngoài nước giao."
Tiêu Trần nhìn một chút phía trước, người đã ít đi rất nhiều, phía trước có một tượng đá Quan Thế Âm rất lớn, ước đoán sơ lược, chí ít cũng cao mấy chục mét.
Xung quanh tất cả đều là miếu nhỏ Phật đường, xem ra nơi này chính là phần biên của cảnh khu này.
"Bởi vì nguyên nhân linh khí hồi phục, hiện tại đa số người đều tin Phật tin Thần, đèn nhang những chỗ này cũng trở nên rất thịnh."
"Cảnh khu này mới được xây dựng mấy năm trước, tượng bồ tát này, được xưng là cao nhất lớn nhất ở Hoa Hạ, không biết có tác dụng gì."
Thiếu niên thật thà nói, chen qua đám người, đi thẳng tới trước một Phật đường.
Phật đường này bây giờ bị sửa sang lộn xộn, tất cả tượng Phật đều bị dỡ bỏ, chỉ để lại một cái bàn.
Một thiếu niên, nằm trên bàn ngủ thiếp đi.
"Ê ê ê, bảo cậu trông cửa hàng, cậu lại nằm đó ngủ, muốn ăn đánh đúng không?" Thiếu niên thật thà gõ bàn một cái nói.
Thiếu niên đang ngủ lập tức bật dậy, lau nước miếng: "Ầy, hề hề, Ninh đội sao anh tới đây thế."
"Cút đi, cút đi." Thiếu niên thật thà kéo lỗ tai thiếu niên.
"Ninh đội, cái này..." Thiếu niên có chút chột dạ.
Thiếu niên thật thà khoát tay, bưng cái ghế cho Tiêu Trần.
Thiếu niên tò mò nhìn Tiêu Trần, cho tới bây giờ chưa nghe nói qua đại gia nhện này.
Tranh thủ lúc thiếu niên thật thà đi pha trà, Tiêu Trần nhìn xung quanh một chút.
Phát hiện nơi đây so với bên ngoài thực sự vắng vẻ, trước mỗi Phật đường nhỏ đều có một người ăn không ngồi rồi ngồi, trong đó cũng không thiếu người nước ngoài.
Tiêu Trần tò mò hỏi: "Tại sao lại yên ắng như thế này?"
Thiếu niên cung kính nói: "Nơi đây đều là nơi các đại gia tộc giao dịch, thông thường lượng giao dịch đều rất khủng bố, không ai muốn xuất thủ.
Hơn nữa hiện tại thị trường giao dịch vừa mới mở, rất nhiều gia tộc đều còn chưa tới đông đủ."
Thiếu niên nói xong, từ dưới đáy bàn lấy ra một cái bảng đen, treo ở trước mặt Phật đường.
"Thu mua số lượng lớn Thánh dược chữa thương, nguyên vật liệu, giá cả ưu đãi."
Tiêu Trần suýt chút nữa thì bật cười, nhìn cái này giống như một tên buôn lậu thuốc thế này.
"Thế nào Nhện muốn những thứ này?" Tiêu Trần hỏi.
Thiếu niên gật đầu: "Chúng tôi đều làm công việc nguy hiểm, bị thương là chuyện khó tránh khỏi, linh thạch chúng tôi không thiếu lắm, chỉ là mấy loại thuốc ấy, thực sự có chút nghèo rớt mồng tơi."
Tiêu Trần gật đầu, tu sĩ bị thương, đúng là chuyện phiền toái, không có đan dược trị liệu, sợ rằng kéo dài thật lâu, nói không chừng còn có thể lưu lại mầm bệnh.
"Căn Phật đường này, cũng cho thuê sao?" Tiêu Trần chỉ vào Phật Đường nhỏ trống không bên cạnh hỏi.
Thiếu niên gật đầu, "Cũng không tính là cho thuê, chỉ là để phòng hờ cho một vài đại gia tộc mà thôi."
"Vậy thuộc về ta." Tiêu Trần hớn hở vui tươi nói, chạy xung quanh lắc lư.
"Hả?" Thiếu niên vẻ mặt ngơ ngác.
"Đội trưởng, người này sao thế!" Nhìn thiếu niên thật thà bưng nước trà đi ra, thiếu niên có chút lo lắng.
Những Phật đường này đều đã được dày công tính toán, gia tộc nào ở nơi nào, không có một gian dư thừa.
Đó cũng không phải chuyện của Phật đường, mà là liên quan đến chuyện thể diện của gia tộc.
Nếu như có một cái phòng ở chỗ này, đó chính là đăng đường nhập thất, có nghĩa là địa vị của gia tộc thuộc về gia tộc đỉnh cấp nhất lưu.
Nếu như bị người khác chiếm không, người ta nhất định sẽ nổi đóa.
Thiếu niên thật thà liếc mắt: "Vị đại nhân kia nói cái gì chính là cái đó, ai tới cũng không làm gì được."
"Hả?" Thiếu niên vẻ mặt ngơ ngác, đội trưởng nhà mình kiên cường như thế từ khi nào?
"Hả cái gì mà hả, trông cửa hàng cho tôi là được rồi, còn ngủ nữa tôi đá cậu đi chấp hành nhiệm vụ bây giờ."
Thiếu niên thật thà dạy dỗ vài câu, buông nước trà, đi theo phía sau cái mông của Tiêu Trần, dáng vẻ chân chó.
"Cao thủ đại ca, anh xem nơi đây tạm được phải không?"
Tiêu Trần gật đầu: "Cái này đi!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận