Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1600: Vừa khớp

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Ngọn lửa này Tiêu Trần đã từng gặp trên người một người, chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ hạ độc mình ở Bất Chu giới kia.
Tiêu Trần và Cửu Vĩ Yêu Hồ nọ, vốn phải phe đối địch không chết không thôi.
Nhưng hí kịch hóa là, sau này lại xuất hiện một Bàn Cổ Tà Tướng, hai người lại phải liên thủ, đối phó tên khó giải quyết kia.
Đến cuối cùng mặc dù không thể nói rõ hóa thù thành bạn, ít nhất quan hệ là hòa hoãn không ít, không đến mức gặp mặt đã đánh nhau ầm ầm.
Ngọn lửa màu xanh lam kia đột nhiên nổ khi Tiêu Trần hô lên hồ ly lẳng lơ.
Một bóng hình phong hoa tuyệt đại xuất hiện ở trước mặt Tiêu Trần.
"Đã lâu không gặp, miệng vẫn còn thúi như vậy." Nữ tử nhẹ nhàng quơ quơ, cười híp mắt nhìn Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhìn nơi xa, nơi ấy ánh sáng vạn trượng.
Bảo tàng Thần Vương đã xuất thế, nhưng lại không có mở ra, hẳn là còn thiếu một thời cơ.
Tiêu Trần nghĩ tới chìa khóa bảo tàng Thần Vương trong tay Tiếu Sương, thế nhưng cô ta đã đi rồi.
Đương nhiên không có chìa khóa còn có thể mạnh mẽ mở ra, thế nhưng nếu làm như vậy, ngộ nhỡ khiến một số thứ gì đó trong bảo tàng Thần Vương tỉnh lại, đến lúc đó sống chết chưa biết chừng nữa.
Dù sao mục đích của Tiêu Trần không phải bảo tàng Thần Vương, cũng coi như xem náo nhiệt.
Lúc này, một vệt sáng màu bạc bay tới từ phương xa.
Vệt sáng bay thẳng tới trước mặt Tiêu Trần, thì ra là binh sĩ Thanh Phong Thần Nhai hộ tống đội buôn.
Binh sĩ dâng lên một chiếc chìa khóa vàng, cung kính nói: "Đại nhân, Tiếu Sương cô nương bảo tại hạ đem cái chìa khóa tới, nói việc này hệ trọng."
Tiêu Trần suy nghĩ một chút nhận cái chìa khóa, "Thay tôi nói cảm ơn với nha đầu kia."
"Công tử, cô nương này hình như bị bệnh." Sau khi binh sĩ rời đi không lâu, hai chị em Như Vân Như Vũ ôm tiểu công chúa nhà họ Mạc đi tới bên cạnh Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhìn tiểu công chúa nhà họ Mạc nằm trong ngực Như Vân, sắc mặt ửng đỏ, trán đầy mồ hôi, thân thể thường thường giật giật một chút.
Sờ trán của tiểu công chúa nhà họ Mạc, Tiêu Trần lắc đầu: "Không có việc gì hẳn là đang gặp ác mộng."
Tiêu Trần đoán không sai, cô nương đúng là đang gặp ác mộng.
Cô ta mơ thấy đoàn sương đen quỷ dị, bác Kiếm, còn có một nghìn tử sĩ Tiên Đăng kia.
Trong mơ, đoàn sương đen kia lại có thể xuyên qua vụ nổ lớn, đi về phía mình.
Sự hi sinh của bác Kiếm và một ngàn tử sĩ Tiên Đăng, còn có sự sợ hãi vô biên do sương đen mang tới, khiến tiểu công chúa nhà họ Mạc sắp sụp đổ.
Vào lúc sương đen sắp tới gần mình, tiểu công chúa nhà họ Mạc đột nhiên bắt được cái gì, một cảm giác an toàn làm cho cô ta bình tĩnh lại, sau đó chậm rãi mở mắt.
Trong cặp mắt như đá quý của tiểu công chúa nhà họ Mạc tràn đầy nước mắt.
Trong tầm mắt mơ hồ do đẫm lệ, thứ đầu tiên cô ta nhìn thấy chính là một khuôn mặt vô lại.
Tiếp đó một âm thanh truyền vào trong tai, "Mơ thấy kẹo que bị cướp à? Sợ đến như vậy?"
Ý thức của tiểu công chúa nhà họ Mạc theo âm thanh này từ từ trở lại hiện thực, chuyện đã xảy ra không lâu trước đó cũng quay lại.
Nhìn gương mặt của Tiêu Trần, môi tiểu công chúa nhà họ Mạc giật giật, dường như muốn nói chút gì đó, thế nhưng cuối cùng những lời này chỉ biến thành hai chữ, "Cảm tạ."
"Hà hà, đứa bé này cũng lễ phép đấy nhỉ." Tiêu Trần cười vỗ đầu cô nương: "Được rồi, tỉnh thì xuống đây đi, người ta ôm cô cũng mệt mỏi lắm."
Lúc này tiểu công chúa nhà họ Mạc mới phát hiện, mình bị một cô nương đẹp đẽ vô cùng ôm.
"Phí phạm thật, kéo lâu như vậy, tiền cũng không đưa, ăn giựt đậu hũ à?" Tiêu Trần nhấc tay phải của mình.
Mặt tiểu công chúa nhà họ Mạc đỏ lên, thì ra mình vẫn còn nắm chặt tay của Tiêu Trần.
Lúc này, tiểu công chúa nhà họ Mạc cũng hiểu được, bàn tay mang đến cho mình cảm giác an toàn trong mơ là của ai.
"Tôi là Mạc Bối Bối." Sửa sang xong tâm tình, tiểu cô nương bắt đầu với tự giới thiệu bản thân.
Trong lòng Tiêu Trần hơi động, họ Mạc.
"Cô có quan hệ gì với danh môn Kiếm Tông nhà họ Mạc?" Tiêu Trần hỏi.
Mạc Bối Bối sửng sốt một chút, cũng không giấu diếm thân phận của mình, nói ra chuyện mình là con gái của gia chủ nhà họ Mạc hiện tại.
"Khà khà, thật đúng là trùng hợp mà!" Tiêu Trần trợn trắng mắt.
Tiểu công chúa nhà họ Mạc, Vận Mệnh Thiên Quốc, mình lại còn vừa lúc cứu tiểu cô nương này, liên hệ những chuyện này lại.
Tiêu Trần dùng cái mông nghĩ, cũng biết là bà tám nọ lại viết trên Địa thư, tất cả mọi chuyện Mạc Bối Bối này gặp phải phỏng chừng đều do bà tám nọ viết hết.
Về phần mục đích, đoán chừng cũng vì để mình tiện cho tìm gia chủ nhà họ Mạc hiểu về tình huống của Vận Mệnh Thiên Quốc.
Nếu bà tám kia đã viết xong chuyện xưa, Tiêu Trần cũng lười nghĩ đông nghĩ tây, nói thẳng: "Dẫn ta tôi gặp ba cô, tôi có một số việc phải hiểu."

Bình Luận

0 Thảo luận