Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 717: Lợi dụng đề tài (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Bọn hắn đang tấn công đại trận hộ sơn." Sắc mặt Mộng Phạm âm trầm, nói.
"Lai giả bất thiện, triệu tập toàn bộ đệ tử, chuẩn bị nghênh chiến."
Lưu lại hai vị trưởng lão, Mộng Phạm dẫn theo những trưởng lão còn lại lao ra ngoài cửa Thủy Nguyệt sơn.
...
Cảnh tượng trước mắt khiến Mộng Phạm không nhịn được hít vào một hơi.
Bên ngoài Thủy Nguyệt sơn, người bao vây chằng chịt, ước tính sơ bộ thì có lẽ không dưới một nghìn người.
Những người này mang vẻ mặt nghiêm túc, hơi thở trên người đều cực kỳ khủng bố.
Trong số đó, năm người đi đầu đều có linh khí trên người, giống như dã thú Hồng Hoang.
"Năm đại năng Yên Diệt Cảnh." Mộng Phạm sởn cả da gà.
Mà xa hơn là đám đông dày đặc những người bình thường.
Những người này đều mặc đồ tang, tiếng kêu khóc kinh thiên động địa truyền ra xa.
Một tấm màn sáng trong suốt đã chắn ngang đội ngũ nghìn người này.
Đây là đại trận hộ sơn của Kính Hoa tông, tuy rằng đội hình này có lực phòng ngự siêu mạnh, có thể ngăn cản một lúc nhưng không thể ngăn được cả đời.
Hơn nữa, có hàng ngàn cao thủ ở đây, e rằng chỉ thực lực của một người cũng đủ để phá vỡ trận pháp này.
Bạch Tử Yên và Lâu Vô Nguyệt đứng ở phía trước, đối đầu với đội ngũ này, vẻ mặt Bạch Tử Yên không thay đổi, vẫn lạnh lùng như trước.
Nhưng Lâu Vô Nguyệt thì vô cùng tức giận.
Lâu Vô Nguyệt nhìn một người trung niên hào hoa phong nhã mặc một chiếc trường bào đen hỏi: "Chương Hồi Thiên, ông có ý gì?"
Chương Hồi Thiên, tông chủ Thiên Kích tông, ngang hàng với Lâu Vô Nguyệt, là hai đại lão Yên Diệt Cảnh mạnh nhất ở Trung Nguyên đại lục.
Chương Hồi Thiên nhìn Lâu Vô Nguyệt, cảm nhận được khí tức hỗn loạn trên cơ thể Lâu Vô Nguyệt, khóe miệng Chương Hồi Thiên bất giác nhếch lên.
"Lời này của Lâu tiên tử hãy dùng để hỏi những người bình thường phía sau chúng tôi đi!"
Chương Hồi Thiên quay lại, chỉ vào những người dân thường đang mặc đồ tang, vẻ mặt nghiêm trang.
Lâu Vô Nguyệt nghiến răng, không biết phải trả lời thế nào.
Bởi vì đây là sự thật, không có gì vu oan giá họa.
Thiên Kích tông cùng lắm chỉ là đang lợi dụng mà thôi.
"Các người muốn thế nào, nói thẳng đi!"
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Bạch Tử Yên vang lên, tính tình của cô vẫn luôn không tốt lắm.
Vẻ mặt Chương Hồi Thiên bi thống nói: "Cô biết con số tử thương của Lưu Phong Thành tôi là bao nhiêu không?"
Không đợi người khác nói, Chương Hồi Thiên chỉ vào Bạch Tử Yên giận dữ hét: "Chín trăm ba mươi ngàn, chín trăm ba mươi ngàn."
"Không phải chín trăm ba mươi ngàn gia súc, cũng không phải chín trăm ba mươi ngàn con kiến, đó là chín trăm ba mươi ngàn người có máu có thịt rõ ràng."
Chương Hồi Thiên quay người lại, chỉ vào những người thường đang đốt giấy vàng ở phía sau cùng, rống lên thật to:
"Hơn chín trăm ngàn người này, là ba, là mẹ, là bạn bè, là con trai con gái của họ, cô có biết không? Cái người gọi là thiên kiêu của Kính Hoa tông các cô khiến bao nhiêu gia đình bị phá thành mảnh nhỏ, khiến bao nhiêu người rơi vào trong thống khổ, đến đây! Cô đến giải thích nghe xem."
Nghe Chương Hồi Thiên nói, Bạch Tử Yên không có phản ứng gì, vẫn có dáng vẻ lạnh như băng.
Thế nhưng sắc mặt Lâu Vô Nguyệt lại trở nên vô cùng nhợt nhạt.
Cho dù thế nào Lâu Vô Nguyệt cũng không ngờ được thương vong sẽ lớn như vậy, con số thương vong gần một triệu làm cho cô ta hơi luống cuống tay chân, cũng có chút không dám tin.
Lâu Vô Nguyệt nhìn một lão hòa thượng già mặt mày hiền từ đứng đầu trong năm người kia hỏi.
"Khô Thân đại sư, đây là thật sao?"
Khô Thân đại sư, là trụ trì của chùa Tiên Thảo.
Chùa Tiên Thảo là cái nơi rất đặc thù, trong ngôi chùa ấy chỉ có hai người, Khô Thân đại sư và đồ đệ của ông.
Hai thầy trò bọn họ chưa bao giờ tham dự bất cứ cuộc tranh đấu nào, thậm chí đại chiến tuyệt thế của hai phe chính ma năm đó cũng không tham dự.
Bình thường ông hay mang đồ đệ đi lại trong thế tục, vì thế nhân giảng kinh giải pháp, trị bệnh cứu người.
Thậm chí đối với người của Ma tông, ông cũng đối xử bình đẳng.
Đây là một đại sư chân chính, cho dù là ai, mặc dù là Chương Hồi Thiên có lòng vụ lợi rất nặng, dưới điều kiện không có xung đột lợi ích, ông ta cũng ôm lòng kính trọng đối với Khô Thân đại sư.
Vậy mà hôm nay đại sư lại theo Chương Hồi Thiên đi tới Kính Hoa tông.
Thật ra lúc vừa nhìn thấy Khô Thân đại sư, Lâu Vô Nguyệt đã đoán ra được, có khi mọi chuyện còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng rất nhiều.
Bây giờ cô ta chỉ muốn xác nhận từ miệng của Khô Thân đại sư xem, liệu con số thương vong ấy có thật hay không.
Đối mặt với câu hỏi của Lâu Vô Nguyệt, Khô Thân đại sư khẽ gật đầu.
Sau đó ông chắp tay trước ngực, một luồng khí tức trách trời thương dân bừng lên từ trên người ông.
"A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai."
Từ chỗ đại sư biết con số thương vong ấy là thật.

Bình Luận

0 Thảo luận