Xem ra mình vẫn có nhiều ràng buộc lắm, nhiều thứ gì đó không bỏ xuống được, nội tâm luyến tiếc thế mà lại làm cho hai làn khói trắng đen ảnh hưởng đến một xíu xiu.
Đương nhiên cái này không thể tổn thương phong nhã, nội tâm Tiêu Trần là trong cương có nhu, phần nội tâm mềm mại này làm cho Tiêu Trần giống như một con người thật sự mà không phải thần linh không gì không thể.
Tiêu Trần ngưng thần tĩnh khí, phía trước xuất hiện một ngôi sao vĩ đại đến khoa trương, với tốc độ của thương đội sẽ đụng vào nó trong vòng chưa tới một phút đồng hồ nữa.
Đây là một ngôi sao thái dương bỏng cháy kịch liệt, dù là thương đội lớn khoa trương, ở trước mặt nó cũng chỉ là một con kiến nhỏ nhỏ mà thôi.
Tiêu Trần cũng chưa từng thấy ngôi sao lớn như vậy bao giờ, lần trước tới nơi này cũng chỉ là vội vã đi ngang qua, vẫn chưa thăm dò kỹ càng, cũng không phát hiện ngôi sao to lớn đến thế này.
Nhưng thế thì có quan hệ gì đâu?
Mặc dù phía trước là ngàn khó vạn hiểm, một đao phá đi là được.
Tiêu Trần nhắm mắt lại rồi đưa tay phải ra.
Vào giờ khắc này, trên người bắt đầu bốc ra sương mù màu trắng, máu tươi trong cơ thể giống như sông lớn vỡ đê, điên cuồng gào thét tuôn trào không ngừng.
Hình nộm máu tươi trong cơ thể cũng chuyển động, cực nhanh bơi trong mạch máu, trợ giúp ổn định máu tươi đang nổ ầm.
"Tới!"
Tiêu Trần nhàn nhạt phun ra một chữ.
Tiếp theo, một chuyện làm cho tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm đã xảy ra.
Trên tay phải Tiêu Trần đang vươn ra xuất hiện một cái vòng xoáy nho nhỏ.
Mười long quyển hắc bạch cuồng bạo như điên long, chỉ trong chớp mắt đã bị vòng xoáy nho nhỏ hút vào.
Đột nhiên thần ma phân trần đang nóng nảy yên tĩnh lại.
Hút vào, nén lại.
Một thanh trường đao hai màu trắng đen xuất hiện ở trong tay Tiêu Trần.
Tiêu Trần tay cầm trường đao, lui lại phía sau nửa bước, thân thể hơi hơi cong lên, trường đao nằm ngang trước người.
"Bách Chiến Thiên Chinh."
Tiêu Trần vung ngang trường đao ra, một khắc đao vừa ra, xung quanh cả người Tiêu Trần xuất hiện một cảm giác vặn vẹo không thể diễn tả.
Không có Đại Đạo ầm vang, không có thần uy quỷ minh, chỉ có một chút sáng.
Một điểm sáng hóa thành một kỵ binh bình thường, cầm trường thương trong tay, nghĩa vô phản cố nhắm thẳng tới phía thái dương lớn vô cùng.
Chiến ý vô biên bay lên.
Tiếp đó một chuyện khiến người ta mở rộng tầm mắt đã bắt đầu.
Kỵ binh xung phong kia một chia làm hai, hai chia làm bốn, bốn chia mười sáu-
Kỵ binh tăng lên nhanh chóng không biết bao nhiêu lần, trong nháy mắt, một đại quân đoàn khổng lồ không thể nhìn thấy tới đuôi ra đời.
Chiến ý dâng trào, ngưng tụ thành một ngôi sao to lớn màu xanh lam.
Ngôi sao màu xanh lam này thậm chí còn lớn hơn thái dương trước mắt một phần.
"Bùm- "
Ngôi sao màu xanh lam không có bất kỳ do dự nào mà mạnh mẽ va chạm với thái dương bỏng cháy.
Trong chớp mắt, thiên thạch bắn ra, nham thạch nóng chảy chảy lung tung, ánh lửa rực cháy mãnh liệt chiếu sáng cả mảng lớn thần ma phân trần.
Sự hủy diệt dưới cái đẹp thường khiến người ta kinh diễm.
"Củng cố phòng ngự, toàn lực tiến lên."
Dưới biển lửa đầy trời, Trần Tiểu Kiệt không có bất kỳ do dự nào, dẫn thương đội lao nhanh qua nơi thảm họa này.
Xông qua biển lửa, phía sau chính là Tinh Không xinh đẹp, đã không có long quyển cũng không có ngôi sao nào.
Mọi người hoan hô lên, chúc mừng sống sót sau tai nạn.
Nhưng cũng chưa đi qua hết thần ma phân trần, nơi đây cùng lắm chỉ là một đoạn đường tương đối bình yên mà thôi.
"Không nên thả lỏng, làm tốt chuyện của mình." Trần Tiểu Kiệt rống lên, ép tâm tình của mọi người xuống.
Tiêu Trần đứng trong hư không, suy tư về tình huống chiêu vừa rồi.
Mới vừa rồi dùng Bách Chiến Thiên Chinh, là được dung hợp giữa ba thức đầu tiên của Sát Sinh quyền phổ mà thành.
Lấy lực tụ đao của Đại Đế, dùng võ thần chi lực vung đao, hai thứ dung hợp lại trở thành một đao dễ như trở bàn tay.
Ưu điểm lớn nhất của một chiêu này chính là phạm vi sát thương rất lớn, cực kỳ thích hợp dùng để thanh lý thứ hỗn tạp.
"Quả nhiên lão tử là một thiên tài, oa ha ha-" Tiêu Trần cười lên ha hả như bệnh tâm thần.
Bởi vì khoảng thời gian vừa rồi ra chiêu thu chiêu không có xảy ra sơ hở gì.
Chiêu thức có uy lực lớn như vậy cũng cần phải thiên chuy bách luyện mới có thể hoàn mỹ, tình huống làm lần đầu tiên giống Tiêu Trần như vậy, căn bản là không thể.
Cũng không thể trách tên bệnh tâm thần này đắc ý.
Mà giờ khắc này, dưới Hư Không Đại Thâm Uyên, một con mắt vĩ đại đến giống như tinh vân từ từ mở ra.
Trong vô tận băng lãnh lại mang một tia trách trời thương dân không cách nào nói rõ, mâu thuẫn to lớn xuất hiện ở trong ánh mắt đó.
Bên cạnh Đại Thâm Uyên có ba vương tọa làm bằng đồng xanh.
Vương tọa đầy màu đồng xanh, không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng tang thương.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận