Tiêu Trần tò mò nhìn người đàn ông cao lớn kia, hoàn toàn không để ý đến những lời mắng chửi này, ngược lại còn vui vẻ hỏi: "Anh bạn, sao mặt của anh lại dài như vậy, có chút quái dị đấy!"
"Phụt..."
Người đàn ông cao lớn phun ra một ngụm máu: "Mặt tôi ra sao thì liên quan đến anh à? Có liên quan đến việc anh đến đây làm loạn sao?"
Tiêu Trần ngơ ngác hỏi: "Chắc mặt của anh bị kẹp cửa à, không thì sao có thể dài như vậy được?"
"Phụt..."
Người đàn ông cao lớn hộc máu rồi ngã thẳng xuống đất.
"Này? Mặt dài huynh, đang nói chuyện sao anh lại lăn ra đất? Muốn ăn vạ đấy à?"
Tiêu Trần nhe răng trêu chọc.
"Phụt..."
Người đàn ông cao lớn lại phun ra một ngụm máu, bố trí bao nhiêu năm bị phá hủy trong chốc lát, không tức chết tại chỗ là khả năng chịu đựng đã tốt lắm rồi.
"Tao sẽ giết chết mày."
Khuôn mặt toàn là máu, người đàn ông cao lớn gầm lên dữ tợn.
Vừa nói, trên người anh ta vừa bốc lên một đám khói đen cuồn cuộn, cơ thể xuất hiện một sự thay đổi đáng kinh ngạc.
Cơ thể của người đàn ông cao lớn dần dần biến thành hình dáng của một con ếch, từ chân đến cánh tay có một đôi cánh bằng thịt, nhưng khuôn mặt thù vẫn là hình người.
Đôi cánh bằng thịt vỗ mạnh, cuồng phong gào rít, đất cát bay tứ tung.
Tiêu Trần quan sát người đàn ông cao hơn một cách thích thú.
Yêu? Không, không có yêu khí.
Quái? Không, không có tinh khí thiên địa.
Dị hóa ư? Hẳn là vậy rồi. Tiêu Trần thầm suy đoán về những thay đổi của người đàn ông cao lớn.
Không phải người cũng chẳng phải yêu tinh quái vật, nhưng trên người lại có đặc điểm của con người, chỉ có một khả năng duy nhất là dị hóa mà thôi.
Dị hóa là một thứ không rõ ràng và rất phức tạp.
Nói một cách khái quát, đó là sự thay đổi, biến dạng bản chất của con người dựa trên tự nhiên và mối quan hệ giữa con người với vạn vật.
Là một loại sức mạnh kì lạ do vật chất và tinh thần con người được sản sinh quá mức tạo ra, sau đó quay ngược lại thống trị con người.
Thấy đồng bọn biến đổi, người đàn ông thấp bé vội tháo mặt nạ ra: "Hại Thiệt, đừng liều lĩnh."
Nhưng sau khi biến dị xong, Hại Thiệt dường như trở nên mất hết thần trí, hoàn toàn không nghe thấy tiếng gọi của người đàn ông thấp bé.
"Bùm!"
Người đàn ông thân ếch mặt người đạp mạnh hai chân xuống rồi xuống nhảy lên cao, tốc độ nhanh đến mức không khí va chạm lập tức nổ tung.
Hại Thiệt nhảy lên thật cao, má đột nhiên phồng lên, trông giống như một con cóc lớn.
"Phụt..."
Một ngụm chất nhờn phun ra từ miệng Hại Thiệt rồi lao thẳng về phía Tiêu Trần cùng với một mùi tanh nồng nặc.
"Mẹ ơi, đánh nhau mà còn nhổ nước bọt nữa!"
Nhìn thấy chất lỏng tanh tưởi đang lao về phía mình, Tiêu Trần bình tĩnh duỗi tay phải ra.
Một lá chắn làm bằng tử khí hình thành ngay trước mặt Tiêu Trần.
"Haiz!" Nhìn đồng bọn hung hăng của mình, người đàn ông thấp bé không khỏi thở dài.
Cơ thể mập mạp bỗng bốc ra một làn khói xanh thẫm.
Cơ thể người đàn ông thấp bé trở nên đen xì, vẻ ngoài giống y như một con cá trê, ngoại trừ việc có thêm hai cái chân bên dưới.
Phần lớn nhất của cơ thể là đầu, phần lớn nhất đầu là miệng. Miệng anh ta phun ra ba cái lưỡi rắn, cái nào cũng to bằng cánh tay, dài nửa mét và phần đầu nhọn như những chiếc kim.
Tiêu Trần giật mình trước vẻ ngoài ma quái này.
"Mẹ ơi, ai mà nhát gan chắc sẽ sợ chết khiếp."
Sau khi dị hóa, người đàn ông thấp bé lao về phía Hại Thiệt giữa không trung với tốc độ cực nhanh.
"Bùm!"
Hai thứ kỳ lạ va chạm trong không khí, một làn sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan truyền trong không khí.
Tiêu Trần dùng khiên tử khí ngăn chặn chất nhờn tanh tưởi kia.
Nhưng chợt nhận ra tử khí của mình đã bị chất nhờn kia ăn mòn, hắn sợ hãi vỗ vỗ ngực.
Nếu bị thứ này phun lên, có lẽ xương cốt của một Long Môn Cảnh cũng có thể bị tan ra!
Thực lực của những thứ dị hóa này không dễ đánh giá, nhưng chắc phải ở mức Trung Tam Cảnh, vẫn còn thứ đáng để xem.
Nhìn sóng xung kích mạnh mẽ trên không trung, Tiêu Trần có chút khó hiểu, sao hai người này lại đánh nhau.
"Bùm!"
Hại Thiệt giáng thẳng từ trên trời xuống, khiến mặt đất cứng rắn biến thành một cái hố lớn.
Đôi chân ếch to khỏe lộ ra ngoài hố, duỗi ra giống như bị rút gân.
Thấy vậy, Tiêu Trần phì cười. Tên này đúng là thảm thật, đầu tiên là bị hắn làm cho tức chết một nửa, bây giờ lại bị đồng bọn đánh chết một nửa, chắc là mất luôn cái mạng rồi.
Người đàn ông thấp bé biến thành một con cá trê quái dị đáp từ trên trời xuống và trở lại hình dạng con người.
Người đàn ông thấp bé chắp tay với Tiêu Trần, tỏ vẻ có lỗi: "Người anh em của tôi đã đắc tội rồi, mong tiền bối bỏ quá cho."
Tên này đúng là có mắt nhìn, Tiêu Trần rộng lượng xua tay, cười nói: "Ồ, không sao đâu, trên đời có ai mà chưa từng mắc sai lầm."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận