Trong tinh không xa xôi, một khoảng trống khổng lồ giống như một ngôi nhà cổ bị sập, đột nhiên chìm xuống.
Móng vuốt đáng sợ vươn ra từ khoảng không trống rỗng.
Những ngôi sao sáng lấp lánh dưới bộ móng đáng sợ này, nhỏ như những quả táo đang chờ người nông dân hái quả.
Luồng khí độc ác và tham lam lập tức lan ra từ móng vuốt.
Một chiếc phi thuyền khởi hành từ đây và thực hiện mấy bước nhảy không gian một cách liều lĩnh, vươn lên bầu trời phía trên Địa Cầu với tốc độ nhanh nhất.
Ngay sau khi phi thuyền lên đến bầu trời trên Địa Cầu, nó đã tan rã do tiêu hao quá độ.
Vào thời khắc cuối cùng, dường như tin tức không đến được với Tiêu Trần.
Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa.
Tiêu Trần nhìn phi thuyền tan rã, nhẹ giọng nói: "Ngươi tới rồi?"
...
Vào ngày này có một đạo lưu quang màu đen vượt qua khoảng không và rơi thẳng xuống Hoả Diệm Sơn nơi có Địa Cầu.
Đao khí khổng lồ và đáng sợ đã làm các nhà tu hành trên Địa Cầu sợ hãi.
Không ít người cho rằng có một bảo vật quan trọng xuất hiện, vô số bóng người liền chạy đến Hoả Diệm Sơn với hi vọng có được cơ hội lớn này.
...
Một trường đao màu đen rơi xuống bên ngoài Hoả Diệm Sơn, trường đao màu đen vươn lên trong ánh kiếm quái dị.
Một người phụ nữ xinh đẹp trong bộ giáp đen buộc tóc đuôi ngựa dài bước ra khỏi ánh sáng của thanh đao.
Người phụ nữ đang ôm một cô bé con dễ thương có hai chiếc sừng nhỏ trên đầu.
Khi cô bé con nhìn thấy Tiêu Trần, nó vui vẻ nhảy dựng lên, một bên nhảy một bên hét lên: "Ba, ba, ba."
Tiêu Trần nhớ ra đứa bé này, Ngục Long mang theo nó, vậy nói rõ nó chính là Ứng Long.
Tiêu Trần gật đầu nhìn người phụ nữ, khóe miệng mang theo ý cười: "Đã trở lại!"
Giống như một người bạn cũ, dù đã nhiều năm không gặp thì một câu chào hỏi cũng đủ rồi.
Cô ta tiến về trước hư không, tìm kiếm Hắc Liên Ngục Long.
Ngục Long nhìn Tiêu Trần, một nụ cười từ từ xuất hiện trên khuôn mặt băng giá.
"Trở lại rồi." Câu đáp lời cũng cực kỳ đơn giản.
"Bắt đầu thôi!" Tiêu Trần nhẹ nhàng nói.
Ngục Long gật đầu, trong tay xuất hiện một đóa hoa sen màu đen.
Hoa sen từ từ xoay tròn, không khí xung quanh cũng xoay tròn theo hoa sen.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vẫy tay, ba viên tiểu cầu màu đen xuất hiện trước mặt.
Sau đó quả tiểu cầu từ từ vỡ ra, ba đóa hoa sen với nhiều màu sắc khác nhau bay ra khỏi tiểu cầu.
Chúng lặng lẽ lơ lửng trên không, từng tia sáng lao vút lên bầu trời.
Trong trời đất tràn ngập một mùi thơm thần kỳ.
Nhóm người từ xa dùng tốc độ nhanh nhất tiến lại gần, mùi thơm đã ngấm vào cơ thể họ.
Họ đột nhiên cảm thấy dễ chịu, từng lỗ chân lông trên người như có tia sáng chảy ra.
"Quả nhiên có bảo vật quan trọng xuất hiện." Có người hưng phấn nói, tốc độ càng nhanh hơn vài phần.
Tiêu Trần đi về phía trung tâm lò thiên địa, bốn bông hoa sen bao quanh Tiêu Trần và không ngừng quay xung quanh hắn.
...
Đúng lúc này những bóng người kia đi tới, nhìn những cảnh tượng xung quanh Tiêu Trần, họ đều lộ ra vẻ tham lam.
Bọn họ liếc nhau, nhẹ nhành gật đầu, không cần nói thì cũng biết họ muốn giết người cướp bảo vật.
Tuy nhiên, tham lợi trước mắt, quên hoạ sau lưng. Ở phía sau họ còn có nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào nó hơn.
Tiêu Trần không nhìn bọn họ, bởi vì Tiêu Trần biết rằng Ngục Long sẽ chăm sóc đám con hàng chướng mắt này.
Ngục Long nhìn những người phía trên bầu trời một cách vô cảm, ngón tay khẽ nhúc nhích.
Một mảnh của đạo khí dài hẹp tạo thành Hắc Long đột ngột lao ra khỏi mặt đất và nuốt chửng những người trên bầu trời trong tích tắc.
Hắc long bao vây chặt chẽ Hoả Diệm Sơn, trong không trung vang lên giọng nói lạnh lùng của Ngục Long.
"Những ai vào mà không được phép sẽ bị giết không tha."
Tiếng rồng ngâm vang vọng khắp thiên địa, cô bé nhỏ ở bên cạnh Ngục Long há miệng cổ vũ, phun ra một chút lửa.
Sự bá đạo của Ngục Long làm tất cả những ai đang bí mật quan sát choáng váng, uy thế khiến mọi người không rét mà run.
Tuy nhiên, người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn. Những người này chỉ lùi lại một khoảng cách và quan sát động tĩnh của Hoả Diệm Sơn từ xa.
Tiêu Trần mang theo bốn bông sen Trường Sinh đi vào trung tâm của lò thiên địa.
Thân thể Hoả Long lặng lẽ lơ lửng ở đó, Tiêu Trần nhẹ nhàng vẫy tay, thân thể Hoả Long bay ra khỏi Hoả Diệm Sơn đi tới bên cạnh Ngục Long.
Trong tay Tiêu Trần xuất hiện một bản vẽ cổ xưa, đó là bản vẽ Trường Sinh Cổ Đồ.
Một khi bản đồ cổ xuất hiện, nó sẽ tự động bay lên phía trên, sau đó bản đồ cổ hoá thành những điểm tinh quang dung nhập vào trong không khí.
Một hoa văn cổ đại khổng lồ đột nhiên xuất hiện phía trên toàn bộ hoả diễm.
Bốn đóa hoa sen bị lực lượng thần bí dẫn dắt, bay đến bên trong trận đồ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận