Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 466: Đầu mày đựng phân à

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Không phải người tu hành nào cũng có thể làm được những chiêu thức mà Tiêu Trần tùy ý để lộ ra đôi chút, thu phóng tự nhiên, có thể nhìn ra được sự tinh tế.
"Ý? Ôi mẹ ơi, nên làm thế nào bây giờ?"
Cách Hộ đứng ở nơi đó lau mắt mà nhìn Tiêu Trần, nhưng lúc này hắn lại gặp phải khó khăn.
Thật ra Tiêu Trần biết đôi chút về thuật chiêu hồn, hơn nữa còn là do chính mình tự nghĩ ra, ngoài ra chiêu này của hắn vô cùng bá đạo.
Thuật chiêu hồn của Tiêu trần tự nghĩ ra bá đạo đến mức nào hả? Có thể mở ra cánh cửa của Minh giới, trực tiếp tới đó cướp người.
Đúng vậy, chính là tới Minh phủ cướp người, Tiêu Trần ỷ vào việc bản thân có mối quan hệ tốt đẹp với Minh Tư, nên cũng đã từng làm rất nhiều loại chuyện như vậy rồi.
Bá đạo thì bá đạo đó, nhưng vấn đề cũng nằm ngay chỗ này, bây giờ Tiêu Trần không mở được cánh của Minh phủ, hơn nữa mấu chốt nhất chính là hồn phách của Phi Liêm ở đâu chứ?
Chắc hẳn trái đất không có liên hệ với Minh phủ, nên hồn phách của Phi Liêm không thể nào tiến vào nơi đó.
Hơn nữa địa ngục trên trái đất vừa mới mở, tuy rằng nói này có Minh Đạo của chính mình, nhưng Phi Liêm đã nghẻo không biết bao nhiêu năm rồi, hồn phách cũng không có cách nào xuống địa ngục.
"Hê, hê, hê, hê..." Tiêu Trần hơi xấu hổ mỉm cười.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu, thấy những đốm sáng màu xanh lục đang bay lơ lửng, ngọn lửa màu lam trong mắt hắn chợt nhảy nhót.
Chẳng phải những thứ này đều là mảnh vụn của linh hồn sao? Trong đầu Tiêu Trần chợt nảy sinh một ý tưởng, tát một nhát lên đầu của Cách Hộ.
Cách Hộ bị tát cho loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào lên đất.
"Tiền bối đây là?" Cách Hộ tự dưng bị tát một cái cảm thấy hơi ấm ức.
"Con rùa khốn khiếp nhà anh lại dám lừa tôi?" Tiêu Trần giả bộ tức giận nói.
Cách Hộ có chút ngây ngốc: "Tiền bối đang nói đoạn nào thế?"
Tiêu Trần chỉ lên những đốm sáng màu xanh lục đang bay lơ lửng kia: "Các người thực hiện hoàn toàn không phải là nghi thức chiêu hồn, mà là nghi thức tụ hồn đúng không?"
Cách Hộ tỏ ra mờ mịt gật đầu nói: "Điều này thì có gì khác nhau chứ?"
Chiêu hồn và tụ hồn đều là gom lại hồn phách đã tan rã, nhưng có lúc tụ hồn còn đơn giản hơn chiêu hồn rất nhiều, trong đó có sự khác biệt rất lớn."
Nhưng rất nhiều đều không phân biệt được rõ sự khác nhau trong đó, thường xuyên nói chiêu hồn và tụ hồn là một.
"Bên trong đó khác biệt rất lớn."
Tiêu Trần lầm bẩm lung tung một hồi, khiến Cách Hộ bị dọa đến ngây người.
"Tránh ra." Tiêu Trần một cú đá bay Cách Hộ đang sững sờ ra khỏi đại trận.
Cách Hộ hơi ngơ ngác, một người không thể hoàn thành được nghi thức chiêu hồn cỡ lớn này. Chẳng lẽ hắn muốn tiến hành một mình ư?
Anh ta càng xem càng không hiểu biểu hiện của Tiêu Trần, nhưng thực lực mà hắn bày ra lại khiến trong lòng Cách Hộ run sợ.
Tử khí trên người Tiêu Trần đột nhiên bùng nổ, chúng chui thẳng vào bên trong đại trận trên mặt đất, đại trận màu đỏ sẫm trực tiếp bị nhuộm thành màu đen nhánh.
Tụ hồn còn đơn giản hơn so với việc chiêu hồn, đối với người tu Minh Đạo như Tiêu Trần mà nói, cũng không khó gom hồn phách lại.
Ánh sáng màu đen quỷ dị sáng lên, từng luồng tử khí giống như những dải lụa bay ra từ trong trận đồ, nhuộm cả không gian âm u trở thành Quỷ Vực.
Trong miệng Tiêu Trần phát ra những tiếng ca ngân nga thần bí.
"Hồn hề trở về! Quân không ở nơi Minh Phủ này. Thổ bá chín ước, sừng nhọn của thú.
Đôn môi huyết mẫu, đuổi người như bay.
Đầu hổ ba mắt, thân này như trâu.
Những người này, mau trở về! Nếu không tự diệt."
Cùng với tiếng ngâm xướng của Tiêu Trần vang lên, những ánh sáng màu xanh lục dần biến mất rồi đột nhiên bừng sáng.
Vô số điểm sáng màu xanh lục li ti tụ lại phía trên trận đồ nơi Tiêu Trần đang đứng.
Một sinh vật có thân hình kỳ dị, đầu chim thân hươu hình thành trên không trung, càng trở nên rõ ràng hơn so với vừa nãy.
Cách Hộ xem đến độ hai mắt đều nhìn thẳng, bộ xương khô này lại thật sự gom được hồn phách đã tiêu tán của đại ca Phi Liêm vào cùng nhau.
Cách Hộ khoanh hai tay trước ngực, lẩm nhẩm ca hát trong miệng, đây là cách thức biểu đạt sự tôn sùng kính trọng của Vu tộc.
Thời gian dần trôi qua, sinh vật màu xanh lục bên trên trận đồ ngày càng hiện lên rõ ràng, từng tiếng kêu kỳ quái vang vọng khắp không gian.
Bỗng nhiên, sinh vật đầu chim thân hươu kia mở to mắt, đôi mắt đỏ như máu mang theo sự kiêu ngạo khinh thường chúng sinh.
Một ngọn lửa dữ dội ngút trời, nháy mắt càn quét toàn bộ không gian.
"Phừng! Phừng!"
Một cơ thể khổng lồ đạp bước trên không, sau khi dạo loanh quanh mấy vòng trên bầu trời, 'bịch' một tiếng đáp xuống phía trước trận đồ.
"Đại ca Phi Liêm."
Cách Hộ kích động hô lên một tiếng, cả người lại không nhịn được run lên, trông có vẻ vô cùng kích động.

Bình Luận

0 Thảo luận