Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 718: Một triệu thương vong

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Dưới chân Lâu Vô Nguyệt lảo đảo, trong vòng một đêm một triệu thương vong, đây là chuyện kinh khủng gì chứ.
Tinh thần của Lâu Vô Nguyệt có hơi hoảng hốt, khí tức trên người hỗn loạn bất kham.
Điểm xuất phát của chuyện này, có thể trực tiếp ngược dòng đến trên người cô ta.
Nếu như cô ta không làm việc cấp tiến, một lòng muốn giết Tiêu Trần, mọi chuyện vốn sẽ không đi đến nước này.
Tự xưng là chính đạo giữ gìn thiên địa, đến cuối cùng lại trở thành đao phủ lớn nhất.
Qua nhiều năm như vậy, số người mình cứu còn không nhiều bằng số người chết trong vòng một đêm.
Hoài nghi đối với bản thân khiến tâm cảnh của Lâu Vô Nguyệt sắp tan vỡ.
Nhìn Lâu Vô Nguyệt gần như hỏng mất, trong miệng Khô Thân đại sư vang lên bắt đầu vang lên tiếng tụng kinh to lắn.
Kim quang ôn hòa vô biên theo đó tuôn ra.
Kim quang ôn hóa khiến Lâu Vô Nguyệt từ từ bình tĩnh trở lại.
Chương Hồi Thiên nhíu mày, con lừa trọc già này đúng là làm chuyện xấu mà.
Lâu Vô Nguyệt bình tĩnh lại, thi lễ với Khô Thân đại sư.
Vẻ mặt Lâu Vô Nguyệt bi thương nói: "Nguyên nhân của việc này đều bắt nguồn từ tôi, tôi nguyện ý vì việc này phụ trách."
"Thiện tai, thiện tai." Khô Thân đại sư gật đầu với Lâu Vô Nguyệt.
"Cô gánh nổi trách nhiệm này sao?" Một hán tử lộ ngực lộ ti, ăn mặc lôi thôi như Đồ Tể kêu gào.
Ông ta là Thái Thượng trưởng lão của Chiến Thiên tông, Chiến Thiên tông và Thiên Kích tông, từ trước đến nay đều có cùng suy nghĩ xấu.
Lâu Vô Nguyệt nhìn những người thường đau thương phía xa, nhẹ nhàng rút thanh kiếm gỉ bên hông mình ra.
Khẽ rung nó, kiếm gỉ phát ra từng tiếng kêu.
Lâu Vô Nguyệt nhìn mấy người phía trước, cũng không có phát hiện bóng dáng của Quân Vô Tiện.
Tiêu Trần phát hoả tàn sát, cô ta là người khởi xướng, mà Quân Vô Tiện thì lại là mồi dẫn lửa.
Nhưng mà tên mặt ngoài quân tử, thực ra vô sỉ cùng cực này, ngày hôm nay lại không xuất hiện ở nơi đây.
Lâu Vô Nguyệt có chút buồn bã nở nụ cười, đôi khi con người vô sỉ chút cũng hay, như vậy thì sẽ không thấy có nhiều gánh nặng trong lòng.
Lâu Vô Nguyệt tháo hồ lô rượu bên hông xuống, nhẹ nhàng đặt vào phía sau.
Nhìn bạn cũ ở bên cạnh mình vô số năm, vành mắt Lâu Vô Nguyệt đỏ lên.
Dường như ý thức được Lâu Vô Nguyệt muốn làm gì, sắc mặt tất cả trưởng lão đều chợt biến, có người khóc lên tại chỗ.
Lâu Vô Nguyệt nhìn mọi người, nhẹ nhàng nói: "Tôi đã tạo thành sai lầm lớn không thể vãn hồi được."
"Tai nạn không thể bù đắp lần này, nguyên nhân đều bắt nguồn từ tôi, tôi sẽ không trốn tránh trách nhiệm, tôi nguyện ý gánh chịu tất cả hình phạt."
Lâu Vô Nguyệt nhìn Chương Hồi Thiên, lạnh lùng nói: "Từ hôm nay trở đi Kính Hoa tông giải tán, đồng thời giao Tiêu Trần ra, Lâu Vô Nguyệt tôi lấy cái chết tạ tội, không biết Chương đại tông chủ ông có đồng ý với điều kiện này không, có gì không hài lòng không?"
Vẻ mặt Chương Hồi Thiên khó đoán: "Thủ đoạn của cô thật quả quyết."
Bây giờ ông ta cuốn theo ba tông môn lớn khác, dùng sự kiện lần này làm cơ hội, gây khó dễ cho Kính Hoa tông.
Chính là để chém tận giết tuyệt cái đinh trong mắt cái gai trong thịt là Kính Hoa tông kia.
Liên lụy nhiều người như vậy, đương nhiên còn có nguyên nhân quan trọng hơn, bởi vì ông ta sợ.
Sợ con quái vật một đêm hủy diệt Lưu Phong Thành kia.
Sở dĩ Thiên Kích tông có oán khí lớn với Kính Hoa tông như vậy, hoàn toàn cũng là vì thực lực Kính Hoa tông cường đại, ngăn trở bọn họ tạo nên địa vị có thể lấy thúng úp voi ở Trung Nguyên đại lục.
Vô số môn phái nhỏ và tông môn trung đẳng vẫn luôn phụ thuộc vào Kính Hoa tông ôn hòa, xa cách với Thiên Kích tông, điều này làm cho Chương Hồi Thiên vô cùng căm tức.
Thế nhưng vì sự tồn tại của Lâu Vô Nguyệt, khiến trước đây Chương Hồi Thiên không thể làm được gì.
Bởi vì ông ta biết rõ, trong cùng cảnh giới, Lâu Vô Nguyệt với tư cách kiếm tu còn cao hơn lão một chút.
Hiện tại cảnh giới của Lâu Vô Nguyệt bị thụt lùi, lúc này chính là cơ hội tốt trời ban cho.
Nếu như bỏ qua cơ hội lần này, chờ Lâu Vô Nguyệt hồi phục lại, chỉ sợ không biết năm nào tháng nào ông ta mới có thể thực hiện được bá nghiệp hoành đồ.
Sắc mặt Chương Hồi Thiên có hơi khó coi, ông ta chưa từng nghĩ tới bà cô này có thể làm đến mức độ như thế.
Một đại năng Nhân Diệt Cảnh muốn tự sát cần phải có dũng khí bao lớn.
Chương Hồi Thiên thậm chí bắt đầu thấy hơi ngưỡng mộ bà cô này rồi.
"Không được." Lúc này giọng nói lạnh lùng của Bạch Tử Yên vang lên.
"Tôi mới là tông chủ, số phận của Kính Hoa tông phải để tôi quyết định."
Kiếm nhỏ màu trắng bên người Bạch Tử Yên bỗng nhiên biến lớn đến độ dài trường kiếm bình thường.
Bạch Tử Yên cầm trường kiếm, kiếm khí trên người dâng trào ra.
"Không có cách nói Kính Hoa tông giải tán, chỉ có bị diệt hoặc hưng thịnh."
Giọng hùng hồn của Bạch Tử Yên truyền khắp thiên địa, kiếm khí kinh khủng phóng lên cao.

Bình Luận

0 Thảo luận