Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1135: Ngoài ý muốn

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Bởi vì những đại năng khác nhiều nhất chỉ có nửa trang giấy, Vô Địch ca ca này lại được ghi trọn vẹn ba trang, thật là kinh người.
Lông mày Tiêu Trần giật giật, cái thứ này khủng bố vậy à? Rõ ràng chỉ viết một cái tên, mà có thể tra được cuộc đời của một người.
Tiêu Trần nhìn cuốn sách nát này, càng nhìn càng khó chịu.
Nhưng đây là đồ vật của Lãnh Tiểu Lộ, không thể đoạt lấy đem đốt được!
Lãnh Tiểu Lộ vừa ghi vào Địa Thư vừa nói: "Vô Địch ca ca, tôi sẽ tìm cho anh một gia đình khá giả, có quyền thế, gia đình hòa thuận..."
Tiêu Trần nghe thấy thế trên mặt lộ ra vẻ ghen tị: "Ông đây đầu thai là anh em hồ lô, Vô Địch đầu thai là Lãnh Tiểu Lộ tự mình an bài, con mẹ nó đãi ngộ chênh lệch vãi!"
Biện Thành vương ở một bên dường như muốn thể hiện điều đó, thì thầm vào tai Lãnh Tiểu Lộ: "Bệ hạ, nhà họ Độc Cô là một lựa chọn tốt, bất kể thế lực hay gia phong đều là hạng nhất."
Lãnh Tiểu Lộ vẻ mặt hoài nghi: "Có đáng tin không?"
Biện Thành vương không khỏi dở khóc dở cười: "Nhà họ Độc Cô đến từ vùng đất Nơi Không Thể Biết đấy. Tuy nhân khẩu không đông đúc nhưng ai cũng có tiếng nói mạnh mẽ ở Hoa Hạ, hơn nữa gia phong nhà họ cũng rất ngay thẳng, không cần lo lắng mấy chuyện lộn xộn kia."
Lãnh Tiểu Lộ gật đầu, đột nhiên nghiêng đầu, kỳ quái hỏi: "Sao ông biết rõ ràng thế, thành thật khai báo có phải ông đến dương thế chơi không? Sao không dẫn tôi đi cùng?"
Biện Thành Vương đứng hình, chuyện này đâu có liên quan với chuyện đó đâu?
Bạch giáp tướng quân che trán nói: "Đây đều là tin tức cơ bản nhất. Địa Ngục có nhiều quỷ hồn như vậy. Chỉ cần hỏi thăm sẽ biết. Không cần đến dương thế đi dạo."
"Thật sao?" Lãnh Tiểu Lộ hoài nghi nhìn Biện Thành vương.
"Thật." Biện Thành vương sắc mặt tái mét, một mình đến dương thế là một tội lớn. Nếu như bị định tội danh này, sau này cũng không quả ngon gì để ăn.
"Tiêu Trần ca ca, chúng ta đi đến Luân Hồi điện đi. Hiện tại Luân Hồi điện hẳn là lúc ổn định nhất." Lãnh Tiểu Lộ khoác tay Tiêu Trần, chạy về phía xa.
"Nhóc này, sao càng ngày càng nữ tính vậy." Tiêu Trần có chút bất đắc dĩ.
Đi qua Sâm La điện, U Minh Bối Âm sơn và mười tám tầng địa ngục nổi tiếng nhất, băng qua Nại Hà, cuối cùng là Lục Đạo Luân Hồi điện.
Về phần canh Mạnh Bà, có tầng quan hệ với Lãnh Tiểu Lộ này, nên đương nhiên không cần uống.
Trên đường đi, có thể thấy đủ các phong cảnh khác nhau của Địa Ngục.
Hắc Phong lấy ra một cuốn sách, ghi chép lại kỹ càng.
Tên này có thói quen này, nó thích ghi lại những thứ đã đi qua và nhìn thấy.
Theo cách nói của nó là: "Sinh mệnh sẽ già đi, nhưng chữ viết sẽ không."
Luân Hồi điện không có nhiều thay đổi so với lần trước Tiêu Trần đến.
"Mười mấy năm trước, một điều kỳ lạ đã xảy ra ở đây. Nồi canh Mạnh Bà đang đun bỗng nhiên biến mất."
Lãnh Tiểu Lộ giới thiệu phong cảnh địa ngục trên đường đi, sau khi đến đây, bỗng nhớ ra điều kỳ lạ này, lại bắt đầu nói.
"Thật sao? Hehe. ' Tiêu Trần ngượng nghịu cười.
Lãnh Tiểu Lộ kỳ quái nhìn Tiêu Trần: "Tiêu Trần ca ca, anh bị sao vậy?"
"Không sao, hôm nay thời tiết tốt nhỉ, hehe." Lúc trước, chính là Tiêu Trần đã uống hết một nồi canh của người ta.
"Thời tiết?" Lãnh Tiểu Lộ nhìn bầu trời xám xịt ở phía xa, địa ngục vẫn luôn tử khí trầm trầm như thế, làm sao có thời tiết tốt.
...
Trước Luân Hồi điện, có một hàng dài xếp hàng rất dài, từng người từng người ngây ngốc chờ được đầu thai, đây đều là những người đã uống canh Mạnh Bà.
Một đám quỷ sai thô bạo ném mọi người vào mấy vòng xoáy cực lớn.
"Đó là ba Thiện Đạo: Thiên Đạo, A Tu La Đạo, Nhân Đạo."
"Đó là ba Ác Đạo: Súc Sinh Đạo, Ngạ Quỷ Đạo, Địa Ngục Đạo."
Lãnh Tiểu Lộ lại giải thích: "Theo đánh giá công đức khi còn sống, để đi vào Thiện Đạo hay Ác Đạo."
"Vô Địch ca ca vào Thiên Đạo chuyển sinh, là lựa chọn tốt nhất."
Tiêu Trần gật đầu: "Nhìn thấy không con heo chết tiệt, sau này phải làm nhiều việc thiện hơn nữa, coi chừng kiếp sau lại trở thành heo."
"Phi... còn kiếp sau? Đời này sống đặc sắc là đủ rồi, còn muốn kiếp sau làm gì?" Hắc Phong vẻ mặt khinh thường.
"Ơ a, cảnh giới tư tưởng của ông hơi cao đó!" Tiêu Trần vui vẻ.
"Đi, Vô Địch." Tiêu Trần đẩy đám người sang một bên, hung hăng càn quấy hét lên: "Tránh ra, tránh ra, ông đây là người có quan hệ, để tôi lên trước."
Một quỷ sai nhìn Tiêu Trần như nhìn một tên đần, cho đến khi nhìn thấy Lãnh Tiểu Lộ đi theo phía sau Tiêu Trần, tất cả đều kinh hãi quỳ xuống.
"Trần Ca Nhi, tôi có chút sợ." Võ Vô Địch nhìn vòng xoáy cực lớn, vỗ ngực nói.
"Sợ cái gì?" Tiêu Trần bật cười.
"Ông nói xem, đến lúc đó có thêm nhiều người nhà, không quen lắm."
Mẹ Võ Vô Địch mất sớm, bạn bè lại ít, ngoại trừ Tiêu Trần và Hắc Phong, hầu như không có bạn bè nào khác.
Đột ngột thêm nhiều người nhà, đối với Võ Vô Địch, một con sói đơn độc mà nói, chỉ sợ thực sự không quen.

Bình Luận

0 Thảo luận