Một cái vòi rồng chỉ lớn cỡ bàn tay lại kéo theo vạn trượng cát vàng, bên canh Tiêu Trần nhiều vòi rồng nhỏ như vậy chẳng phải là muốn xốc tung cả cái đại mạc này lên à?
Hai cô run sợ nhìn quan bóng dáng có suốt ngay hihi haha, vĩnh viễn không biết sốt ruột là gì kia. Một người thật sự có thể mạnh đến mức này ư?
Tiêu Trần tiện tay ném đống vòi rồng mini bên cạnh ra khắp bốn phía. Đám vời rồng mini cuốn theo cát vàng như những con cự long vọt thẳng lên trời.
Nhìn tư thế này thì coi bộ không quét sạch đại mạc thề không bỏ qua.
Ở một chỗ khác trên đại mạc, hai bóng đen một thấp một cao đứng chắp tay sau lưng.
Người cao hơn phát hiện điểm bất thường bên trong đại mạc, kinh ngạc nói: "Trong đại mạc xảy ra chuyện gì thế? Tạo sao cát vàng lại bị cuốn lên với tốc độ kinh khủng vậy chứ?"
Người thấp hơn lắc đầu nói: "Không biết nữa, có lẽ qua nhiều năm rồi, di hài của Phi Liêm lão đại đã xảy ra vấn đề gì đó cũng nên. Không cần để ý quá làm gì."
Người cao hơn im lặng một lát rồi gật gật đầu: "Chỉ hi vọng là như vậy.lần này trên người có nhiệm vụ quan trọng, chỉ mong đừng phát sinh đường rẽ gì là tốt nhất."
Người thấp hơn thở hắt ra nói: "Lần này số người tiến vào tiểu động thiên chắc chắn không phải là số ít đâu, không biết người ở chỗ kia có ai tiến vào không."
Người cao hơn hừ lạnh một tiếng, giọng nói mang theo vài phần tức giận: "Cho dù là ai, ngăn cản bá nghiệp của đại ca thì chắc chắn thần hồn sẽ phải chịu nỗi khổ luyện ngục."
Ở một phương khác có một đám nam nữ thân thiết dáng người thẳng tắp, ngoại hình tuấn tiếu đang chăm chú quan sát động tĩnh ở đại mạc.
Cô gái cầm đầu trên trán có ấn ký hình cánh hoa đỏ rực hơi hơi lo lắng nói: "Lúc trước người của mấy gia tộc đi ra đều bị treo trên Bồng Lai đảo hết, không biết là do ai làm nữa?"
"Đặc biệt là trên tấm bia đá khổng lồ kia. Cái câu 'làm người phải biết lễ phép' tôi cứ cảm thấy là đang nói cho mấy chúng ta nghe í."
Bầu không khí lập tức trở nên trầm mặc hẳn.
Mấy người bị treo siêu siêu vẹo vẹo trên cây toàn là mấy thiên kiêu cực kỳ nổi tiếng, thế mà tất cả đều chết hết trên Bồng Lai đảo.
Việc này đã khiến bọ họ lúc đầu còn hăng hái nhưng đến sau lại thần hồn nát thần tính, thậm chí còn có tí hối hận vì đã đi đến đây.
Lúc đầu còn tưởng đây là một việc béo bở, không ngờ kết quả lại là một chuyện đầu rơi máu chảy.
"Đừng nghĩ đến mấy chuyện kia nữa, chúng ta cố gắng khiêm tốn một chút. Sau khi mang lão tổ đến địa ngục chuyển sinh xong thì cố gắng đừng thò mặt ra."
Một người trẻ tuổi có tướng mạo đường đường chính chính nói, ngữ điệu ôn hòa khiến người ta có cảm giác như làn gió xuân ấm áp.
Những người còn lại đều phụ hoạ theo, xem ra người này có uy vọng khá cao ở đây.
"Lần này tới đây, người lớn trong gia tộc đã cố ý dặn dò là có mấy chỗ nhất định phải đến một chuyến, chắc là gia tộc mọi người cũng đã dặn dò rồi, đúng không?"
Không đợi câu trả lời, người trẻ tuổi kia dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Tiểu động thiên ở núi Côn Luân này chính là một trong số đó."
Có người gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, có người vẻ mặt lại rất mờ mịt ngơ ngác.
Một thiếu niên sinh ra đã có đôi cánh bạc phía sau tò mò hỏi: "Trong này có thứ gì quan trọng à?"
Nhìn dáng vẻ cậu ta hình như cũng không giống Nhân tộc lắm.
Sự thật đúng là như vậy, thiếu niên kia thuộc về vùng đất Nơi Không Thể Biết của nhân loại, được gọi là Ngân Dực tộc.
Bọn họ là người của vùng đất Nơi Không Thể Biết, chủng tộc sinh trưởng ở chỗ đó không giống mấy gia tộc nhân loại, là sau này mới chuyển vào.
Ngân Dực tộc trước nay vẫn qua lại khá tốt với Nhân loại, cho nên lần này có đồng hành cùng nhau đến vùng đất này.
Một mặt là do cảm thấy có lợi, thứ hai là tìm cho Nhân tộc bên kia một lối thoát.
Người thanh niên ôn hoà mỉm cười, gật đầu nói: "Ninh thiếu gia đoán không sai. Trong này đúng là có không ít thứ tốt, thậm chí còn có vài thứ là độc nhất vô nhị."
Thiếu niên họ Ninh của Ngân Dực tộc hào hứng nói: "Có thể nói chi tiết hơn không."
Người thanh niên ôn hoà gật đầu: "Dù sao thì bây giờ cũng rảnh rỗi, tôi sẽ kể một chút vậy."
Người thanh niên kể về một câu chuyện thần thoại xa xưa được lưu truyền rất rộng rãi.
Trong mắt người bình thường thì đây chỉ là một câu chuyện thần thoại rất bình thường, nhưng trong mắt những người ở đây thì nó đúng là một câu chuyện có thật, đã từng xảy ra.
Người thanh niên nói một lượt về truyền thuyết 10 đại Ma Thần Thượng Cổ, thiếu niên Ngân Dực tộc nghe đến mức hai mắt chăm chú.
"Chỗ này không chỉ chôn dấu Ma Thần Phi Liêm trong truyền thuyết mà còn có thể có cả Phong Thần Châu điều khiển được tất cả gió trong thiên hạ."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận