Tiêu Trần suýt nữa phun ra một ngụm máu, nhặt một viên linh thạch nhét vào trong ngực Lưu Tô Minh Nguyệt.
"Đó đó đó, cho em nếm thử."
Lưu Tô Minh Nguyệt ôm linh thạch, hơi nghi ngờ nhìn Tiêu Trần, bởi vì tên kia có vẻ rất đau đớn.
Nhưng Lưu Tô Minh Nguyệt thậm chí muốn nếm thử mùi vị cứt chó là như thế nào, sao quan tâm bộ dạng có vẻ rất đau đớn kia chứ.
"Crack..."
"Oa..."
Lưu Tô Minh Nguyệt ôm miệng bật khóc, suýt chút nữa gãy mất hai cái răng.
"Ôi chao... đừng khóc, đừng khóc." Tiêu Trần vui vẻ đem ôm Lưu Tô Minh Nguyệt vào trong lòng: "Xem sau này miệng em có thèm ăn nữa không."
Tiêu Trần đá hai cú vào con cháu thế gia đang nửa sống nửa chết kia: "Chọn xong chưa?"
Con cháu thế gia nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt đầy oán độc.
"Yo, tính tình cũng cứng quá nhỉ." Tiêu Trần vui cười một lúc, sau đó nắm lấy một nắm linh thạch nhét vào miệng gã.
Lần này Tiêu Trần trực tiếp dùng tay bóp cằm của gã, giúp gã nhai.
Nghe tiếng răng rắc răng rắc vang lên, cũng không biết là tiếng hàm răng nứt vỡ hay tiếng linh thạch vỡ vụn.
Mọi người run bắn cả người một hồi, quả thực là con mẹ nó quá trâu bò rồi.
"Em trai ơi, mau chạy đi, người của Mạng Nhện sắp tới rồi. Ở đây cấm đánh nhau, nếu bị bắt sẽ bị ném vào nhà tù của Mạng Nhện đó."
Có người xem thoải mái rồi, hảo tâm nhắc nhở một câu.
"Tránh ra, tránh ra...." Lúc này, một tiểu đội năm người dũng mãnh chạy tới hiện trường.
"Ở đây cấm đánh nhau, không biết à? Bắt hết lại cho tôi."
Tiêu Trần quay đầu lại nhìn thấy mấy người, những người này có lẽ là chiến sĩ của Mạng Nhện.
"Lăn." Tiêu Trần có chút không kiên nhẫn rống lên.
Đúng lúc này, thiếu niên thật thà không biết từ nơi nào xuất hiện.
"Đội trưởng Ninh, đội trưởng Ninh..."
Khi đám người Mạng Nhện nhìn thấy thiếu niên thật thà đều đồng thanh chào.
Thiếu niên thật thà nhìn gã đang nằm trên mặt đất, mí mắt giật giật.
Cậu ta biết thân phận của thiếu niên này, là tiểu thiếu gia nhà họ Long.
Đây là lần đầu tiên nhà họ Long tham gia một cuộc thi đấu võ, nếu như tiểu thiếu gia bị đánh chết ở đây, vậy thì thật sự rất khó giải thích.
Hơn nữa, nhà họ Long thực sự tồn tại cảnh giới Yêu Diệt, nếu lúc đó truy cứu thì sẽ sẽ không dễ giải thích được.
"Đội trưởng Ninh, chúng ta bắt về trước rồi hãy nói, ở đây đều bị phong tỏa hết rồi."
Thiếu niên thật thà suýt chút nữa bị dọa sợ ngất xỉu. Bắt về? Ông đây vẫn muốn sống thêm hai năm nữa đấy.
"Cút xéo, cút xéo... Bảo các cậu cút mà không nghe thấy sao?"
Thiếu niên thật thà đẩy đám người bên ngoài, liên tục nháy mắt, ra hiệu cho họ nhanh xéo đi.
Mặc dù mấy người Mạng Nhện không hiểu tại sao, nhưng nhãn lực của họ vẫn ở đó, tiến vào đám đông rồi biến mất không còn dấu vết.
Mọi người ai nấy đều choáng váng, trên đời này còn có người mà Mạng Nhện không dám động vào à?
"Cao thủ đại ca, anh xem chuyện này...?" Thiếu niên thật thà xoa xoa hai tay, hung hăng trừng mắt nhìn thiếu niên đang nằm thở ra thì nhiều hít vào thì ít trên mặt đất.
Cậu ta vẫn hiểu đôi chút về Tiêu Trần đấy. Nếu gã không đi gây chuyện với hắn, hắn sẽ không thèm để ý đến gã đâu.
Tuy rằng không biết nguyên nhân của sự việc, nhưng dùng mông cũng biết, hẳn là vị nhị thế tổ này không biết trời cao đất rộng đi chọc giận Tiêu Trần rồi.
Tiêu Trần nhìn thiếu niên thật thà, tức giận nói: "Đi đi đi, cậu đi qua một bên chơi đi. Nếu hôm nay gã không ăn hết mấy viên linh thạch này cho ông, cho dù Thiên Vương lão tử đến cũng không làm được gì đâu."
"A Di Đà Phật, tiểu thí chủ lệ khí quá nặng nề."
Lúc này, một vị lão hòa thượng và một đám người vội vàng chạy tới.
Cô gái xinh đã rời đi trước đó nước mắt nước mũi ròng ròng nói với họ điều gì đó.
"Đám chó mèo này từ đâu ra vậy?" Tiêu Trần liếc mắt nhìn lão hòa thượng Thần Nhất Cảnh, những người còn lại ngoại trừ cô gái kia đều là Thượng tam cảnh.
Thiếu niên thật thà cười khổ: "Vô Văn đại sư, chủ trì chùa Linh Ẩn và các vị đại lạt ma lớn phương tây có quan hệ rất tốt với nhà họ Long."
"Được rồi cậu cũng đừng chờ tiếp nữa, tránh cho đến lúc đó trong ngoài đều không phải người."
Tiêu Trần nói, vui vẻ cầm lên một nắm linh thạch, nhét vào trong miệng tên xui xẻo nằm trên mặt đất kia.
Thiếu niên thật thà suy nghĩ một chút, cắn răng gật đầu một cái, "Được tôi sẽ rút những người xung quanh về."
Đây coi như là cho thấy thái độ của Nhện, sẽ không nhúng tay vào việc này.
Một đám lão hòa thượng đi tới hiện trường, nhìn thấy thiếu niên đã sắp chết mất, tất cả mọi người cực kì hoảng sợ.
Đây chính là tiểu thiếu gia của nhà họ Long, lần này là ra ngoài theo bọn họ đi chơi, nếu xảy ra chuyện gì, gia chủ nhà họ Long trách tội xuống, ai cũng không chịu nổi.
"Đội trưởng Ninh, sao lại thế này? Việc này Nhện các người mặc kệ không quản à?" Một Lạt Ma một bộ đồ đỏ nhìn chằm chằm thiếu niên thật thà hỏi một cách âm dương quái khí.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận