"Nếu không nói cậu thì cậu hung dữ làm gì? Đúng là hung dữ đến ngay cả mình cũng mắng luôn."
Cho dù là xảy ra chuyện gì thì cảm xúc của Tiêu Trần ma tính cũng rất ít khi bị dao động, ngoại trừ lúc đối mặt với tên tiện nhân Tiêu Trần nhân tính này ra.
Tiêu Trần nhân tính vẫn còn đắc ý lắc đầu thì toàn bộ không gian đột nhiên lắc lư dữ dội.
Tất cả quỷ vật có mặt ở đây chỗ đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi nhìn Tiêu Trần ma tính.
Quanh thân Tiêu Trần ma tính hiện đầy nhưng tiểu cầu đen lớn cỡ ngón tay cái. Bên trên tiểu cầu đen là từng vòng xoáy nho nhỏ.
Vòng xoáy bắt đầu điên cuồng xoay tròn, toàn bộ không gian giống như đang không ngừng gào thét.
"Ấy, ngừng ngừng ngừng, tôi là kẻ ngu ngốc, tôi là đứa đại ngu ngốc, lão nhân gia ngài đừng nổi nóng có được không?"
Nói xong Tiêu Trần nhân tính còn ưỡn ẹo xoay hai vòng.
Tướng quân bạch giáp đỡ trán. Con hàng này đúng là trước sau như một, không biết xấu hổ là gì.
Tiêu Trần ma tính triệt hồi đám tiểu cầu đen. Nhìn dáng vẻ tiện nhân của Tiêu Trần nhân tính, thật muốn bóp con hàng này chết luôn cho rồi
"Giúp tôi tra hai âm hồn, một tên là Lưu Chính Dương, một tên là La Nguyệt."
Tiêu Trần ma tính sợ lại bị con hàng này xà nẹo một hồi thì mình sẽ tức thành bệnh tâm thần luôn quá.
Lãnh Tiểu Lộ có hơi sợ sệt nhìn Tiêu Trần ma tính. Vừa rồi, trong nháy mắt mà sức mạnh của hắn bùng lên, thật sự quá kinh khủng.
"Đi thăm dò đi. Không có chuyện gì đâu, thật ra hắn rất dễ nói chuyện, chỉ cần không phải hắn bị coi thường là được."
Tiêu Trần nhân tính phất phất tay, ý bảo Lãnh Tiểu Lộ không cần sợ.
Tiêu Trần nhân tính sờ sờ gáy, đột nhiên cảm thấy lời nói của mình cứ sai sai, cái này giống như đang tự mắng mình.
Nghe xong lời Tiêu Trần nhân tính nói, Lãnh Tiểu Lộ gật đầu với một lão giả ở bên cạnh. Lão đầu lĩnh mệnh lui xuống.
Rất nhanh đã có vài tên lính quỷ áp giải một đám quỷ hồn đi đến ngoài Phong Đô đại điện.
Lão đầu lúc trước lĩnh mệnh, bái một cái thật sâu với Lãnh Tiểu Lộ rồi nói: "Bệ hạ, hiện giờ đại phủ có tất cả 78 người tên Lưu Chính Dương, 39 người tên La Nguyệt."
Lãnh Tiểu Lộ nhìn Tiêu Trần nhân tính, hắn nhướng lông mày lại nhìn Tiêu Trần ma tính. Nhất thời bầu không khí trở nên hơi hơi quỷ dị.
Tiêu Trần ma tính gật đầu, hỏi đám quỷ hồn bị áp giải tới: "Khi các người còn sống, có ai ở Hoàng Hà trấn, có một đứa con gái tám chín tuổi không."
Đám quỷ hồn lo sợ thấp thỏm nhưng lại không có một ai đứng ra.
Điều này có nghĩa là ba mẹ đứa nhóc kia không có mặt ở đây.
Bây giờ có hai trường hợp.
Thứ nhất ba mẹ của đứa nhóc còn chưa chết.
Thứ hai ba mẹ đứa nhỏ đã hồn phi phách tán.
Tiêu Trần ma tính khẽ gật đầu với Lãnh Tiểu Lộ: "Đa tạ, cáo từ."
Lãnh Tiểu Lộ gật đầu như gà con mổ thóc: "Tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt."
Bộ dáng thực sự là chỉ hận không thể đuổi thằng cha khủng bố này biến đi nhanh một chút.
Tiêu Trần ma tính xoay người rời khỏi đại điện.
Tiêu Trần nhân tính vỗ vỗ đầu Lãnh Tiểu Lộ nói: "Tu hành cho tốt đấy, thằng nhóc này."
Gương mặt Lãnh Tiểu Lộ không vui, bẹp miệng muốn khóc.
Lần này từ biệt có thể phải đến hai ngàn năm sau mới có thể gặp lại nhau nữa.
"Chát!"
Tiêu Trần nhân tính vỗ một cái chát lên mông Lãnh Tiểu Lộ.
"Ha ha ha dậy thì thành công đấy!"
Tiếng cười mang theo vài phần điên cuồng của Tiêu Trần nhân tính truyền khắp đại điện, hắn nhanh chóng đuổi kịp Tiêu Trần ma tính.
Lãnh Tiểu Lộ đỏ mặt nhìn theo bóng lưng Tiêu Trần nhân tính đang xa dần, đưa tay lên xoa xoa nước mắt.
...
"Đi nhanh thế làm gì? Vội vàng đi đầu thai hay gì chứ?"
Tiêu Trần nhân tính đuổi theo Tiêu Trần ma tính, hai người đi song song trên quỷ đạo u lam.
Thật ra bước đi của Tiêu Trần ma tính cũng không nhanh, thậm chí còn hơi chậm, chẳng qua Tiêu Trần nhân tính đang rảnh rỗi quá nên cà khịa mà thôi.
"Có chuyện mau nói, có rắm mau đánh." Tiêu Trần ma tính lạnh như băng nói.
"Cậu xem xem, cậu xem xem. Đó nhìn đi, một tí vi rút hài hước cũng đếch có." Tiêu Trần nhân tính lầu bầu lẩm bẩm.
"Anh!." Tiêu Trần ma tính thực sự chỉ hận không thể lao sang bóp chết con hàng này.
"Khì khì khì, bình thường làm gì có ai dám với lẩm bẩm rồi lẩm bẩm với cậu nên mới muốn nói chuyện với cậu nhiều thêm một tí, đặng giúp cậu giải sầu. Thế mà cậu còn không cảm kích."
Tiêu Trần ma tính đột nhiên yên lặng, có lẽ cũng chỉ có tên khùng này mới có kiểu nói chuyện như đúng rồi thế này.
Tiêu Trần nhân tính trợn trắng mắt, tiếp tục nói: "Giao cho cậu hai việc này. Thứ nhất đi Minh Bộ tìm hỏa liên, thứ hai là tra kẻ hoá thành Cửu Long kia xem sao, tình huống cụ thể khiến Đại Đế ngã xuống."
Tiêu Trần ma tính nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì à?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận