"Chúng ta thay đổi, cậu đến ăn, thấy sao?" Tiêu Trần ma tính nhìn Tiêu Trần nhân tính giống như nhìn sửu nhi.
"Ơ ơ ơ, chính cậu tự gây họa thì tự đi mà chịu trách nhiệm đi! Ha ha!"
Tiêu Trần nhân tính quay đầu lại đạp một cước, đá phăng chiếc quan tài bên cạnh đi.
"Ngủ cái con mẹ cậu ấy, dậy high cái coi!" Nhân tính ôm chân, gương mặt ti tiện.
Khóa sắt trên quan tài bị đạp bay từ từ nới ra, một góc quan tài dần dần hé mở.
Một thần sắc kim quang bắn thẳng ra từ góc quan tài.
Toàn bộ không gian ý thức tràn ngập một luồng khí tức ôn hòa, hòa tan không ít tăm tối do Bạo Thực mang tới.
Trong lúc quan tài dần dần hé mở, một giọng nói vô cùng trẻ trâu vang lên.
"Cúng bái đi, cầu khẩn đi, Thần của các con tới đây."
"Các con sẽ được Đại Đế phù hộ, tai hoạ, ôn dịch, sẽ cách xa các con."
Theo âm thanh vang lên, một bóng người thần uy cuồn cuộn từ từ bay ra khỏi quan tài.
Bộ dạng của Tiêu Trần thần tính bộ dạng có hơi khác với Tiêu Trần nhân tính và Tiêu Trần ma tính.
Bộ dạng của Tiêu Trần thần tính càng thêm tuấn mỹ, hơn nữa tóc có màu vàng, áo choàng trên người cũng là màu vàng.
Dung mạo tuấn mỹ đó mang một vẻ đẹp phi giới tính.
Cái gì gọi là vẻ đẹp phi giới tính, đại khái chính là nam nhìn xinh đẹp, nữ nhìn đẹp trai, hai bên đều được.
Trên trán Tiêu Trần thần tính có một ký hiệu thần bí, từ lúc đi ra từ trong quan tài, ấn ký ấy lóe lên kim quang nhức mắt.
"Thế gian ô uế rồi sao?"
Tựa hồ cảm nhận được khí ức tà ác của Bạo Thực, sắc mặt Tiêu Trần thần tính vô cùng nghiêm túc.
"Bản đế sẽ vì các con rửa sạch ô uế của thế gian, các con chỉ cần thành kính quỳ lạy chút xíu mà thôi."
"Đồ trẻ trâu thối." Nhìn bộ dáng này của Tiêu Trần thần tính, Tiêu Trần nhân tính bất đắc dĩ vỗ trán.
"Đánh chết trẻ trâu này." Tiêu Trần ma tính xúi giục Tiêu Trần nhân tính.
"Tốn dầu mỡ." Tiêu Trần nhân tính xông lên, một cái đại thăng long đập vào cằm của Tiêu Trần thần tính.
"Hu hu hu..."
Tiêu Trần thần tính bị nện bay ra ngoài.
"Dám bất kính với thần, cậu sẽ phải chịu nghiêm phạt."
"Thần Khóa." Giọng Tiêu Trần thần tính vang lên, một chiếc xích dài hẹp màu vàng vươn ra từ trong không gian, trói chặt Tiêu Trần nhân tính đang nghệt mặt ra.
Tiêu Trần nhân tính bộp bộp mấy cái đã đánh nát xiềng xích, vẻ mặt như nhìn kẻ ngu.
"Đầu cậu chỉ để con lừa đá á, ông đây không có thần tính, cái khóa rách của cậu hữu dụng chắc?"
"A! Hả? Tôi đổi sang cái khác, Nhân Khóa thế nào?"
Vẻ mặt Tiêu Trần thần tính ngờ nghệch nói.
"Này này này, cậu mau xuống đây đi, lớp dầu này sắp nhấn chìm chúng ta luôn rồi, còn đứng đó chơi nữa!"
Đối với loại đần độn này, Tiêu Trần nhân tính thật sự là không có biện pháp nào.
"Không cần, sao cậu có thể có địa vị ngang với thần được." Tiêu Trần thần tính rất dứt khoát cự tuyệt Tiêu Trần nhân tính.
Mặt Tiêu Trần ma tính nhăn nhó, thần quang trên người Tiêu Trần thần tính vốn dĩ khiến hắn khó chịu cực độ, bây giờ còn làm chuyện ngu ngốc chẳng phân biệt trường hợp, thật sự là, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.
"Đừng kéo tôi, tôi muốn đi đánh chết đồ trẻ trâu đó." Tiêu Trần ma tính ra vẻ muốn liều mạng.
Chỉ là ngay sau đó, bầu không khí đột nhiên an tĩnh lại.
Vẻ mặt Tiêu Trần ma tính mờ mịt nhìn Tiêu Trần nhân tính, hỏi: "Vì sao cậu không kéo tôi?"
Tiêu Trần nhân tính cũng có gương mặt mờ mịt: "Không phải cậu muốn đi đánh chết cậu ta sao, tại sao tôi phải kéo cậu."
"Phụt." Tiêu Trần ma tính phun ra một búng máu, giận dữ hét: "Con mẹ nó chứ, bây giờ có thể đánh thắng được nó sao, có thể sao?"
"Ai, má nó chứ." Vẻ mặt Tiêu Trần nhân tính ngơ ngác: "Cậu phải nói lý chứ, cậu muốn tôi kéo cậu, cậu phải cho một ánh mắt đi chứ!"
"Không cho ánh mắt thì sao tôi biết phải kéo cậu lại, cậu bảo tôi kéo, tôi nhất định sẽ kéo, đúng không? Cuối cùng cậu có muốn tôi kéo không, cho cái ánh mắt coi!"
Một tên lắm lời, một tên ngu ngốc, cuộc sống này không thể sống được nữa.
Tiêu Trần ma tính dần dần ngồi xổm xuống: "Để cho tôi chết ở đây đi!"
"Lão thần côn, máu xuống đây cho ông, nếu không đánh cho bây giờ." Tiêu Trần hung tợn quát.
Tiêu Trần thần tính sờ cằm mình, nhìn bộ dáng là không ít lần bị Tiêu Trần nhân tính lầy cho một phen.
Thấy Tiêu Trần nhân tính hung tợn giơ nắm tay, Tiêu Trần thần tính bất đắc dĩ từ không trung bay xuống dưới.
Tiêu Trần thần tính thấy vẻ bi thảm của Tiêu Trần ma tính, che miệng, phì cười:
"Đại ma đầu, mi cũng có ngày hôm nay à!" Tiêu Trần thần tính vui vẻ nói.
Tiêu Trần ma tính nổi giận tại chỗ, xông lên liều mạng với Tiêu Trần thần tính.
Lần này Tiêu Trần nhân tính nhanh tay kéo hắn lại.
Lấy trạng thái hiện tại của Tiêu Trần ma tính, đoán chừng người ta dùng một cái Ma Khóa là có thể trấn áp được hắn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận