Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1566: Trách nhiệm

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tiêu Trần ma tính không hỏi tiếp, từ tốn nói: "Chuẩn bị đi đâu, tôi đưa cậu đi một đoạn đường."
Tiêu Trần tức giận phồng má: "Cậu nói gì may chút được không, ai không biết còn tưởng rằng cậu muốn giết chết tôi đấy."
"Đi khỏe, không tiễn." Tiêu Trần ma tính xoay người rời đi.
"Từ từ từ, cậu thật đúng là tổ tông mà." Tiêu Trần vội vàng kéo ma tính lại, người này nói đi là đi thật, đến lúc đó bỏ mình một mình ở nơi đây, vậy thật đúng là kêu trời trời không đáp, gọi đất đất chẳng hay.
Tiêu Trần suy nghĩ một chút nói: "Nếu cậu có rảnh, thì trực tiếp đưa tôi đến Liên Hoa Động Thiên đi."
"Không rảnh, xa nhất Đại Diệt tinh không." Tiêu Trần ma tính trực tiếp cự tuyệt.
Tiêu Trần thật sự muốn bóp chết con hàng này, đưa mình đi Liên Hoa Động Thiên thì mất bao lâu chứ? Cố tình cứ mặc kệ.
"Được rồi, Đại Diệt tinh không thì Đại Diệt tinh không vậy!" Vừa lúc Tiêu Trần cũng bảo thương đội chờ mình ở Đại Diệt tinh không.
"Đại Đế." Lúc này Ma Chủ mang theo Tiêu Mỹ Lệ và Tương Tư tìm Tiêu Trần ma tính.
"Định mệnh, có con luôn rồi à, được đó được đó, động tác nhanh đó." Tiêu Trần nhìn Tiêu Mỹ Lệ như một con búp bê, hai mắt tỏa sáng.
Tiêu Mỹ Lệ vừa nhìn thấy lão lưu manh Tiêu Trần, cả người cũng bắt đầu run lên.
Trước khi hóa hình, người Tiêu Mỹ Lệ sợ nhất chính là Tiêu Trần, giờ hóa hình rồi, hình như càng sợ hơn ấy.
Dù sao bộ dạng hai mắt phát sáng của Tiêu Trần thật sự quá đáng sợ.
"Ui chao, nhóc đáng yêu, tới đây chú ôm một cái nào." Tiêu Trần như một chú kỳ quái, xoa xoa tay đi về phía Tiêu Mỹ Lệ.
"Oa..." Tiêu Mỹ Lệ bị hù oa oa khóc lớn.
"Đại Đế cứu mạng với." Tiêu Mỹ Lệ liều mạng chạy về phía Tiêu Trần ma tính.
Trên lý luận thì, Tiêu Mỹ Lệ mạnh hơn Tiêu Trần bây giờ.
Thế nhưng Tiêu Mỹ Lệ trời sinh sợ con hàng này, cộng thêm ở cửa Đao Ngục, áp chế của Đao Ngục đối với người ngoại lai, là vô cùng lớn.
Tiêu Trần rất thoải mái bắt được Tiêu Mỹ Lệ.
"Úi dà, cái khuôn mặt béo này, đáng yêu chết mất thôi." Tiêu Trần ôm Tiêu Mỹ Lệ, vui vẻ nhéo mặt béo của Tiêu Mỹ Lệ.
Tiêu Mỹ Lệ sợ đến không dám động gì chỉ một chút, rất sợ bệnh tâm thần của tên điên này phát tác, vậy thì mình chết mất.
"Ai sinh thế?" Tiêu Trần nhìn Ma Chủ và Tương Tư, cười đến híp cả mắt lại.
Hai nàng bị hỏi gò má đỏ lên, có chút ấp úng.
"Cô ta là Tiêu Mỹ Lệ." Tiêu Trần ma tính mặt không thay đổi nói một câu.
"Ai cần cậu nói nhảm, ông đây không biết chắc?" Tiêu Trần thật sự muốn đá chết con hàng này, vốn còn muốn trêu chọc Ma Chủ và Tương Tư mà.
Tuy rằng Tiêu Trần mất đi thực lực, thế nhưng tầm mắt vẫn còn, vừa nhìn đã biết con bé này là do Tiêu Mỹ Lệ hóa hình.
Tiêu Trần ma tính dẫn đoàn người, ngồi trên một pháp khí phi hành, đi Đại Diệt tinh không.
Từ sau khi Tiêu Trần bắt được Tiêu Mỹ Lệ, thì không hề thả tay ra nữa, mặt béo của Tiêu Mỹ Lệ sắp bị Tiêu Trần nhéo sưng lên.
Tiêu Trần ma tính làm như không thấy cảnh này.
Ma Chủ và Tương Tư ở bên cạnh cười trộm, ai bảo con nhóc này ngày nào cũng gọi các nàng là hồ ly tinh chứ.
"Ha, nâng cao nè." Tiêu Trần rảnh rỗi không có việc gì lại chơi "trò chơi cha con".
Kết quả ném lên mười lần, chỉ đón được chín lần.
"Oa..." Tuy rằng rơi không đau, nhưng thương tổn đối với tâm linh rất lớn, Tiêu Mỹ Lệ khóc thảm thiết vô cùng.
"Lại khóc, thì ném cô cho sói xám bây giờ." Tiêu Trần nói một câu, khiến Tiêu Mỹ Lệ sợ đến lập tức ngậm miệng lại.
Tiêu Mỹ Lệ lau nước mắt, bộ dạng đáng thương ấy, thực sự làm cho người ta đau lòng.
"Hỏi cậu chuyện này." Tiêu Trần dùng lạc chi mang Tiêu Mỹ Lệ, đi tới trước mặt Tiêu Trần ma tính nhắm mắt dưỡng thần.
"Nói." Tiêu Trần ma tính lười mở mắt, cái gọi là mắt không thấy tâm không phiền phỏng chừng chính là ý này.
"Cậu cảm thấy thế nào mới có thể khiến thực lực tăng tiến thêm." Tiêu Trần thật sự không hiểu rõ, dù sao cũng đang rảnh rỗi, hỏi một chút cũng tốt.
"Nói nhảm." Tiêu Trần ma tính nói hai chữ là đuổi Tiêu Trần đi mất.
Đây thật sự là nói nhảm.
Thực lực của ba người bọn họ, gần như đạt nóc thực lực rồi.
Đây cũng không phải là đỉnh phong của một thế giới, một không gian, đây chính là đỉnh phong của toàn bộ tinh không.
Mặc dù đại đạo cũng bó tay với ba người bọn họ, thực lực như vậy, lại còn muốn có cho giỏi hơn nữa, vậy đơn giản là người si nói mộng.
"Đây không thảo luận một chút sao? Cậu không bàn luận được à?" Thấy bộ dạng chết tiệt kia của Tiêu Trần ma tính là thấy tức giận giận, lại còn thuận tiện đá Tiêu Trần ma tính một cước.
Hai nữ nhân nhìn mà hết hồn, rất sợ Tiêu Trần ma tính vặn gãy đầu Tiêu Trần xuống.
Bị đá một cái chân, Tiêu Trần ma tính lại không để ý, thản nhiên nói: "Không phải hắn ở trong thức hải ucar người sao? Đi hỏi hắn xem."

Bình Luận

0 Thảo luận