Lão đầu không có khoác lác, tình trạng của Lãnh Tiểu Lộ, ông ta chỉ sử dụng thời gian một nén nhang đã giải quyết xong.
"Tiểu Lộ, uống chút gì đi." Lão đầu tươi cười đầy mặt bưng một ly trà, bộ dạng kia không biết sợ rằng cho rằng lão đầu là bảo mẫu của Lãnh Tiểu Lộ.
"Cảm ơn gia gia." Lãnh Tiểu Lộ tính tình ôn hòa nói tiếng cảm ơn, lễ phép nhận lấy chén trà.
Lãnh Tiểu Lộ nhẹ nhàng uống hai ngụm, lại bắt đầu xuất thần nhìn những bông hoa nở rộ.
Nhìn bộ dạng im lặng của Lãnh Tiểu Lộ, lão đầu càng xem càng thích, nếu nói có thể đây chính là mắt duyên!
"Tiểu Lộ, cậu thích gì?" Lão nhân vẻ mặt nịnh hót hỏi.
Lãnh Tiểu Lộ có chút ngượng ngùng gãi đầu nói: "Tôi thích mèo, còn có Tiêu Trần ca ca."
"Lưu manh có gì tốt, thích hắn làm quái gì?" Lão đầu có chút không vui, có lẽ là bởi vì Lãnh Tiểu Lộ không thêm mình vào thứ yêu thích.
"Tiêu Trần ca ca rất tốt." Nhớ tới Tiêu Trần, Lãnh Tiểu Lộ cười mắt đều híp lại.
"Tiêu Trần ca ca tuy là miệng độc, làm việc cũng khó tin, thế nhưng tâm địa rất hiền lành, tôi chưa từng thấy Tiêu Trần ca ca ức hiếp kẻ yếu, hơn nữa Tiêu Trần ca ca biết ca hát..."
"Quên đi, miễn bàn tên lưu manh." Lão đầu càng nghe càng giận, trực tiếp đổi chủ đề, "Cậu nói mèo là vật gì?"
Lãnh Tiểu Lộ suy nghĩ một chút, vui vẻ lấy tay ở trong không khí vẽ vòng vòng, "Chính là một loại động vật nhỏ mềm mại rất đáng yêu."
Lão đầu nghe vò đầu bứt tai, mềm mại, rất đáng yêu?
Lão đầu giao tiếp với dược liệu cả đời, ngoại trừ y đạo, đối với cái khác hết thảy không để ở trong lòng.
Hiện tại lại có thể không thỏa mãn được một yêu thích nho nhỏ của Lãnh Tiểu Lộ.
Nhìn thấy lão đầu khó khăn, Lãnh Tiểu Lộ cười nói: "Gia gia ngài không cần như vậy, tôi còn chưa cảm ơn ngài đã cứu tôi đâu!"
Nhìn Lãnh Tiểu Lộ hiểu chuyện, lão đầu thực sự càng nhìn càng thích.
"Tiểu Lộ, gia gia thương lượng với cậu chuyện này." Lão đầu thận trọng nói.
Lãnh Tiểu Lộ gật đầu cười.
"Cậu có nguyện ý bái tôi làm thầy không?" Lão đầu nói xong vẻ mặt khẩn trương nhìn Lãnh Tiểu Lộ.
Một Đại Đế thu đồ đệ, hèn mọn tới mức này, e rằng từ trước tới nay, cũng tìm không ra vị thứ hai.
Lãnh Tiểu Lộ có chút mờ mịt gãi đầu.
Lão đầu vừa nhìn, vội vã nói thêm: "Tiêu Trần ca ca của cậu, nói tình huống của cậu với lão nhân tôi rồi, tôi cũng biết cậu không có khả năng ở tại chỗ này thật lâu, thế nhưng có thể học được chút nào hay chút nấy, không thua thiệt."
"Hơn nữa lão nhân tôi là Đại Đế thứ thiệt, chính là Đại Đế bao trùm trên tất cả cảnh giới."
Lão nhân nói đến đây, tinh khí thần cả người cũng thay đổi, từ một lão già nát rượu, trong nháy mắt biến thành một Đại Đế siêu thoát hết thảy.
Lãnh Tiểu Lộ ngẩn ngơ, khí tức bao trùm vạn vật ấy, cậu ta chỉ cảm nhận ở trên người Tiêu Trần ma tính.
Lãnh Tiểu Lộ hiểu rõ, lão đầu không có khoác lác.
Nhìn ánh mắt mong đợi của lão đầu, Lãnh Tiểu Lộ không đành lòng cự tuyệt, có chút do dự.
Tuy Lãnh Tiểu Lộ là nam sinh nữ tướng, hơn nữa nhìn tới nhìn lui cũng nhu nhược, thế nhưng từ trước đến nay là một người làm việc đến nơi đến chốn.
Nếu như chỉ là vì không để cho lão đầu thất vọng, mà bái ông ta làm thầy, Lãnh Tiểu Lộ không muốn.
Thật ra Lãnh Tiểu Lộ muốn cùng học với Tiêu Trần nhất, những người khác không nghĩ nhiều lắm.
Lão đầu sống bao nhiêu năm tháng, trong nháy mắt nhìn thấu do dự của Lãnh Tiểu Lộ.
Lão đầu tinh ranh cỡ nào, câu nói đầu tiên làm cho Lãnh Tiểu Lộ quyết định bái sư.
"Tiểu Lộ, cậu bái tôi làm thầy, theo y đạo vô thượng, về sau học có thành tựu, chính là có thể trợ giúp Tiêu Trần ca ca của cậu rất nhiều."
Lãnh Tiểu Lộ vừa nghe, con mắt cười híp lại, những năm gần đây, Tiêu Trần vẫn luôn là chiếu cố mình, nếu như có thể giúp Tiêu Trần, học cái gì cậu ta cũng nguyện ý.
Quan hệ thầy trò của Lãnh Tiểu Lộ cùng lão đầu, xác định như vậy.
Không có nghi thức bái sư long trọng, ba cái khấu đầu thật đơn giản từ Lãnh Tiểu Lộ là được xác lập.
Lão nhân vui đến trong lòng đều sắp nở hoa rồi, hận không thể lập tức đưa tất cả sở học bình sinh của mình cho Lãnh Tiểu Lộ.
Thế nhưng lão nhân vẫn đè nén nỗi lòng xuống, bắt đầu dạy từ đầu.
Thiên phú của Lãnh Tiểu Lộ, giống như dự liệu của lão nhân, ghê gớm kinh khủng, cơ bản xem một lần là biết.
Cái này cũng làm lão nhân vui run bắn cả người, thiên phú tốt, tính tình ôn hòa lương thiện, còn có nhãn duyên, đời này xem như là tâm nguyện hoàn thành.
Lão nhân vui vẻ bắt đầu dạy đồ đệ, ông ta cảm thấy Tiêu Trần căn bản không về được trong một năm nửa năm.
Bởi vì hai loại dược liệu có thể nói là hiếm thấy trên đời, cho dù biết sinh trưởng ở đâu, e rằng cũng phải cần chút thời gian để tìm.
Lão đầu ước gì Tiêu Trần kéo dài mấy trăm năm, nói như vậy có thể dạy cho Lãnh Tiểu Lộ nhiều thứ hơn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận