Tiêu Trần ma tính lắc đầu, chỉ cần dính đến Tiêu Trần nhân tính, hắn sẽ có các loại ý nghĩ kỳ quái, cũng thật là kỳ lạ.
"Bắt hắn lại cho tôi, tôi phải đi." Tiêu Trần ma tính chỉ vào Đao Chủ.
Cương Chủ trầm mặc lại, thần sắc đám người khẩn trương nhìn cô ta, hiện tại cũng chỉ có cô ta mới có tư cách đàm phán.
"Có thể không giết hắn hay không, ba mươi sáu chủ rất quan trọng, thiếu một người cũng không được."
Lúc này Cương Chủ thực sự giống như một người mẹ già, thận trọng thương lượng mọi việc với con trai của mình.
Tiêu Trần ma tính có chút tức giận, thế nào mà dạo gần đây giết có một người lại trắc trở như thế?
Đột nhiên tay Tiêu Trần ma tính cầm đao hung hăng đâm vào nền đất dưới chân mình.
"Nhật Nguyệt Thiên Chinh."
Trường đao dần dần biến mất trong hư không, bỗng bóng dáng Tiêu Trần ma tính vỡ nát, hóa thành một màn ánh sáng đen tiêu tán trong hư không.
Sắc mặt Kiếm Chủ đại biến: "Nhanh ngăn hắn lại, hắn ta mà chết rồi thì có thể Đại phế tích sẽ xảy ra biến cố."
Cương Chủ nhìn nơi Tiêu Trần ma tính biến mất nhưng không có bất kỳ động tác nào, cuối cùng khẽ thở dài, lắc đầu.
Lúc này bỗng nhiên bóng dáng Tiêu Trần ma tính xuất hiện bên người Đao Chủ.
Với trạng thái hiện tại của Tiêu Trần ma tính, sợ căn bản nhóm Kiếm Chủ bọn họ cũng không dám vọng động.
Một mặt trời nhỏ màu đen xuất hiện ở vai trái của Tiêu Trần ma tính, một mặt trăng nhỏ màu đen xuất hiện ở vai phải.
Thần đạo trên người Tiêu Trần ma tính ầm vang, từng sợi xiềng xích đại đạo màu đen thoắt ẩn thoắt hiện trong hư không.
Mặt trời và mặt trăng trên vai, khí thế thực tráng lệ.
Đây là một chiêu trong tam đại cực chiêu của Tiêu Trần, đặt song song với Lĩnh Vực Thiên Chinh và Ngục Long Thiên Chinh, sát lực mạnh đến không thể đo lường.
Mặt trời và mặt trăng màu đen kia chính là đại đạo của Tiêu Trần ma tính.
Hạt gạo ánh sáng sao dám tranh huy cùng nhật nguyệt.
Nhìn nhật nguyệt màu đen trên vai Tiêu Trần ma tính, sắc mặt Đao Chủ trở nên vô cùng xám ngắt, lúc này rốt cuộc hắn ta đã hiểu chênh lệch giữa chính mình với người trước mắt này.
Đao Chủ thấy có chút buồn cười, mình xưng hào Đao Chủ là nực cười biết bao trước mặt người này.
Nhìn cái đầu của Đao Chủ, Tiêu Trần ma tính lạnh lùng cười rồi nói: "Chuyện tôi tạo thành, không xoay chuyển được."
Tiêu Trần ma tính nhẹ nhàng chuyển tay, một màn đao khí màu đen cuốn về phía đầu Đao Chủ.
Máu tươi bắn ra, một cái đầu lâu phóng lên cao.
Từ đó màn kịch này đã kéo màn che xuống.
Khi Đao Chủ bỏ mình, sắc mặt Kiếm Chủ bọn họ trở nên cực kỳ xấu xí.
Ba mươi sáu chủ nhưng lại ngã xuống một vị ở chỗ này, sự tình đã phát triển tới hướng không thể khống chế.
Lúc này khí thế mạnh mẽ trên người Tiêu Trần ma tính cũng biến mất, trường đao màu đỏ trở về trong tay lần nữa.
Tiêu Trần ma tính đi tới bên cạnh Cương Chủ, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Nếu như giết hắn ta tạo ra phiền phức gì cho ngài thì ngài có thể nói với tôi, tôi sẽ ra tay giúp ngài."
Nghe lời này, bỗng mắt ba người Kiếm Chủ lại sáng lên, cùng là dùng đao, nói không chừng tên gia hỏa khủng bố này thật sự có thể thay thế Đao Chủ.
Kiếm chủ không ngừng nháy mắt với Cương Chủ.
Cương Chủ lại làm như không thấy, nhẹ nhàng lắc đầu với Tiêu Trần nhân tính.
"Không cần, giết thì giết thôi."
Cương Chủ nhẹ nhàng nở nụ cười, nét mặt yêu thương nhìn Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính trầm mặc rồi lại nói: "Vừa rồi tôi nghe hắn nhắc tới Đại phế tích, mọi người muốn đến nơi nào à?"
Cương Chủ quay đầu lại, hung hăng trợn mắt nhìn Kiếm Chủ.
Kiếm chủ bất đắc dĩ giơ tay biểu thị mình cũng vô tội.
Đại phế tích cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa hai cực nở hoa, ba mươi sáu chủ đều sẽ phải chạy tới nơi đó, chỗ đó sẽ trở thành chiến trường kinh khủng nhất.
Trên đời này nào có đạo lý mẹ để cho con của mình dấn thân vào nguy hiểm.
Cương Chủ nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cần lo lắng, chúng ta tự ứng phó."
Tiêu Trần ma tính xoay người rời đi, ba người Kiếm Chủ nhìn thấy mà vẻ mặt mờ mịt.
Đi ngay rồi? Như thế này là có bao nhiêu vô tình chứ!
Hoa Chủ nhìn bóng lưng Tiêu Trần ma tính, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt đỏ bừng, muốn hỏi tên của hắn, nhưng chung quy vẫn không thể không biết xấu hổ mà mở miệng.
"Nếu có chuyện nào không giải quyết được, các người có thể đi đến Lạc Thiên Hải trong Đại phế tích, tìm một thiếu niên có mái tóc dài màu vàng kim, hình như gần đây thần côn kia ở gần đó phơi nắng nghịch cát."
Lời nói của Tiêu Trần ma tính truyền tới từ xa xa.
Nhìn thi thể không đầu của Đao Chủ, bầu không khí rơi vào yên tĩnh quỷ dị.
Ba mươi sáu chủ, mỗi người có một nhiệm vụ, là một nhân vật quan trọng trong đại trận.
Trước đây, không ai dám đánh chết ba mươi sáu chủ là bởi vì sự tình quan trọng, có quan hệ sâu sắc đến thắng bại trong trận chiến.
Hiện tại thiếu một nhân vật, sợ rằng Đại phế tích thực sự sẽ xảy ra chuyện.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận