Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1192: Nghĩ biện pháp

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Đây là biện pháp tăng thực lực lên nhanh nhất, cũng là một loại đặc tính của cương thi.
Nhưng loại phương pháp này có tai hại rất lớn.
Tuy có thể tăng thực lực lên rất nhanh, nhưng mà sẽ dính vào nhân quả.
Những sức mạnh này đều không phải do mình đã tu luyện, trước không nói vấn đề pha tạp hỗn độn.
Chỉ là một ít nhân quả cũng có thể sẽ lấy đi mạng già của mình vào sau này.
Hơn nữa Tiêu Trần vừa nghĩ tới dáng vẻ miệng mình đầy máu tươi là mẹ nó to đầu.
Tiêu Trần suy nghĩ hồi lâu, phát hiện chỉ có thể đi một đường tắt.
Nhưng mà vấn đề lại đến nữa rồi, trên Địa Cầu không có nhiều cường giả để cho mình hút máu như vậy, bây giờ cảnh giới Yên Diệt cũng không nổi hai người, lẽ nào đi hút mấy con gà yếu sao?
Tiêu Trần càng nghĩ càng thấy vấn đề càng nhiều hơn, bó tay toàn tập.
Đột nhiên Tiêu Trần nhớ lại Liên Thương Sinh.
Tiêu Trần vỗ đùi, "Có rồi."
Không phải giải phong ấn cho Liên Thương Sinh là được sao?
Liên Thương Sinh vốn là một bả đao đại sát khí siêu cấp, sau khi bị người đúc đao phong ấn mới biến thành một bả đao giết không chết.
Bản thân không được thì dùng vật bên ngoài bù đắp, đây cũng là một biện pháp không tệ.
Chỉ cần sau khi giải phong ấn mà có thể khống chế tà khí của Liên Thương Sinh, cộng thêm đao pháp vô song của mình, còn có nhất đao khoái sát và nhất đao mạn sát của Tiêu Trần ma tính, chí ít cũng có thể đánh đánh với những đại năng Vô Chỉ Cảnh kia.
Một tay Tiêu Trần lay tỉnh Lưu Tô Minh Nguyệt trên đầu mình.
Nhóc con kia chưa tỉnh ngủ, tức giận lúc rời giường nên cắn một cái trên hổ khẩu của Tiêu Trần.
"Đau quá đau. '
Tiêu Trần đau tay vẫy lung tung, tiểu tử kia cắn hổ khẩu Tiêu Trần cũng bay loạn tùm lum.
"Làm gì thía?" Lưu Tô Minh Nguyệt quyệt cái miệng nhỏ nhắn, gương mặt oan ức.
Vẻ mặt Tiêu Trần vui vẻ mà hỏi, "Minh Nguyệt bây giờ cô có thể trở về Bất Quy Sơn không?"
Lưu Tô Minh Nguyệt mở miệng chuẩn bị khóc, cho rằng Tiêu Trần không cần cô nữa.
Tiêu Trần dở khóc dở cười, nâng nhóc con kia trong bàn tay, "Ah, không khóc, không khóc, tôi sẽ không bao giờ hết thương cô."
Tiêu Trần mang Liên Thương Sinh ra: "Nếu cô có thể trở về, đi hỏi phương pháp giải phong ấn Liên Thương Sinh."
Liên Thương Sinh được phát hiện trong túi bách bảo của Lưu Tô Minh Nguyệt, như vậy khởi nguồn của nó chính là Bất Quy Sơn.
Thậm chí Tiêu Trần hoài nghi, cây đao này chính là đại boss của Bất Quy Sơn, lão bố chồng cố ý để ở chỗ Lưu Tô Minh Nguyệt.
Thực lực lão bố chồng sâu không thể lường, có thể ông ta đã tính tới có một ngày sẽ cần dùng Liên Thương Sinh, cho nên mới đặt ở chỗ Lưu Tô Minh Nguyệt.
Bằng không Lưu Tô Minh Nguyệt, một con nhóc cả ngày chỉ biết chơi ghế đung đưa, chơi bàn đu dây, chơi trống bỏi các thứ sẽ vĩnh viễn không dùng tới Liên Thương Sinh.
Để một cây đao ở chỗ Lưu Tô Minh Nguyệt, có thể ngay cả để trang trí cũng không được tính.
Lưu Tô Minh Nguyệt suy nghĩ, có chút sợ sệt nói: "Trở về thì có thể trở về, nhưng tôi sợ."
Lưu Tô Minh Nguyệt sợ cũng không phải là không hợp lý.
Kỳ thực bước vào Bất Quy Lộ chân chính thì cũng được, đến nơi đó, Lưu Tô Minh Nguyệt được sinh ra ở nơi đó sẽ luôn có phương pháp trở lại Bất Quy Sơn.
Sợ là sợ một đoạn đường ngắn hắc ám trước khi đi vào Bất Quy Lộ.
Lần trước vì nguyên nhân Bạo Thực và truyền thừa Tiên Huyết xung đột mới phải đi Bất Quy Sơn một lần.
Kết quả cả đám nhóc con suýt chút nữa chết hết trên con đường nhỏ.
Kinh khủng là trước đây con đường nhỏ vẫn là một nơi an toàn nhất.
Nếu như không may mắn, truyền tới đường nhỏ khác, đoán là cặn bã cũng không thừa lại.
Tiêu Trần có chút buồn bực, để Lưu Tô Minh Nguyệt lấy vài thứ trong túi bách bảo của cô ra.
Tiêu Trần tìm kiếm bên trong một lượt, nếu lão bố chồng để Liên Thương Sinh ở lại chỗ Lưu Tô Minh Nguyệt, thì chắc là có để lại phương pháp giải phong ấn mới đúng.
Kết quả tìm nửa ngày, tất cả đều là một ít món đồ chơi và hạt giống lộn xộn, Tiêu Trần không thể làm gì mà thở dài.
Thứ Tiêu Trần muốn, nói không chừng ý lão bố chồng là muốn để Lưu Tô Minh Nguyệt đi về hỏi ông ta, như vậy cũng có thể thuận tiện thăm tiểu bảo bối Lưu Tô Minh Nguyệt.
Người già mà, vẫn luôn thích con nít.
"Chẳng lẽ lại phải đi đường nhỏ hắc ám một lần nữa."
Tiêu Trần vừa nghĩ tới đã tê cả da đầu.
Lần trước hai đại yêu quái nửa bước Vô Chỉ Cảnh liều mạng bỏ mình, mới có thể đưa mình vào Bất Quy Lộ.
Bây giờ với thực lực này của mình mà đi, nhất định là không khác gì đi chịu chết.
Quan trọng nhất là lần trước khá may mắn, truyền tới một con đường tương đối an toàn, hơn nữa vừa ra khỏi đường nhỏ thì đã chính là địa giới Bất Quy Sơn.
Lần này đi, Tiêu Trần không thể dám hứa chắc sẽ may mắn như lần trước.

Bình Luận

0 Thảo luận