Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1562: Trảm tiên

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Dị biến bỗng nảy sinh, một bàn tay quỷ cực lớn bất ngờ xuất hiện, một phát bắt lấy ngôi sao to lớn này.
"Oành!"
Một ngọn lửa đen hừng hực bốc cháy phía trên bàn tay quỷ.
Ngôi sao khổng lồ nhanh chóng thu nhỏ lại trong bàn tay quỷ lửa cháy bừng bừng.
Dịch Tiên không biết Tiêu Trần ma tính định làm gì với ngôi sao khổng lồ đó, nhưng chắc chắn không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Bây giờ chắc chắn sẽ không thể kéo dài đến lúc Hắc Long đánh bại ác quỷ được.
Dịch Tiên vẫn chưa ra tay, mà còn nói nhảm nhiều như vậy là muốn kéo dài đến lúc Hắc Long chiến thắng, sau đó hai chọi một.
Nếu đã không thể kéo dài được nữa, Dịch Tiên nhanh chóng quyết định, chém xuống một kiếm.
"Liệt Phong Tật."
Tinh không rơi vào yên tĩnh quỷ dị.
Mọi thứ đều mất đi thanh âm khi Dịch Tiên vung xuống một kiếm này.
Đúng lúc này, Tiêu Trần ma tính đột nhiên giơ tay ra đẩy lòng bàn tay về phía trước, dường như muốn chống cự cái gì đó.
Từng ký tự thần bí lần lượt xuất hiện trước lòng bàn tay.
Ký tự tạo thành một phù trận, vừa vặn ngăn chặn bóng dáng Tiêu Trần ma tính.
"Răng rắc..."
Kèm theo một âm thanh nứt vỡ, phù trận vậy mà lại bắt đầu cực tốc nứt vỡ.
Một luồng kiếm khí vô hình, không biết đã đánh vào phù trận từ lúc nào.
Kiếm khí này đến quá nhanh, hành tung cực kỳ bí hiểm, gần như không thể nhận ra.
Nếu không phải trực giác chiến đấu nhạy bén khác thường của Tiêu Trần ma tính, có lẽ đã bị kiếm khí này đánh trúng.
Dịch Tiên cũng không trông cậy có thể hạ gục kẻ thù chỉ bằng một chiêu, sau đó lại lại một kiếm quét ngang.
"Liệt Phong Tật."
Lần này không còn là kiếm khí vô hình nữa.
Một tia sáng chói lọi sáng lên từ mũi kiếm của Dịch Tiên.
Tia sáng lập tức bộc phát, kiếm khí cực lớn xẹt qua hư không, giống như một kiếm rạch ra bầu trời trong truyền thuyết, ép thẳng về phía Tiêu Trần ma tính.
Chưa kể, thực lực của Dịch Tiên này chính là người mạnh nhất Tiêu Trần ma tính từng gặp, ngoại trừ gian thần côn và lão lưu manh, thậm chí còn mạnh hơn Bạo Thực lúc trước một cấp bậc.
Chỉ với một kiếm này, e rằng có thể quét ngang hư không.
Đối mặt với một kiếm không gì sánh được này, Tiêu Trần ma tính bất động như núi.
Nhìn Tiêu Trần ma tính lù lù bất động, Dịch Tiên cười lạnh: "Tự đại, người như ta và ngươi là kẻ thù không đội trời chung."
Ngay khi kiếm khí sắp chém vào Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính đột nhiên vung tay phải xuống, ngôi sao đang cháy bị bàn tay quỷ bắt lấy đột nhiên hoàn toàn tiêu tán.
Một luồng sáng rực rỡ đột nhiên bùng lên.
Tinh không hoàn toàn sáng hẳn lên, nhìn từ xa giống như một màn trình diễn pháo hoa hoành tráng, đẹp mê hồn.
Nhưng không ai biết dưới khói lửa sáng lạn này khủng bố đến mức nào.
Khóe miệng Dịch Tiên khẽ nhếch lên, trong lòng có chút đắc ý.
Đúng thế, hắn ta nên đắc ý.
Thế nhưng khuôn mặt tươi cười đó không tồn tại được lâu, bởi vì một thanh âm nhàn nhạt vang lên trong ánh sáng rực rỡ đó.
"Ma Đao Diệt Khước, trảm tiên."
Đây là thanh âm của Tiêu Trần ma tính, vẫn lạnh như băng và lãnh đạm như thế.
Một vệt màu đen sáng lên trong ánh sáng rực rỡ.
Sau đó, vệt đen này bắt đầu cực tốc mở rộng.
Giống như một giếng dầu trên đại dương bao la đột nhiên phun trào, toàn bộ vùng biển nhanh chóng bị ô nhiễm.
"Trảm."
Trong ánh sáng ô nhiễm, một thanh ma đao màu đen đột nhiên duỗi ra.
Ma đao lợn lờ đầy khí tức màu đen, đem theo sức mạnh tối cao, chém thẳng về phía Dịch Tiên.
Đối mặt với ma đao đang chém tới, da đầu Dịch Tiên sắp nổ tung, khí tức bá đạo này vậy mà lại khiến trong lòng hắn ta sinh ra một tia sợ hãi.
Dịch Tiên trở thanh trường kiếm trong tay, trường kiếm lật ngược lại.
"Liệt Phong Ngự."
Trường kiếm lật ngược cắm vào hư không dưới chân hắn ta.
Trong phút chốc, kiếm khí đột nhiên tăng lên.
Kiếm khí tập hợp lại nhưng không phân tán, tạo thành một lá chắn kiếm khí phòng ngực trước mặt Dịch Tiên.
"Nếu ngươi có thể tiếp được một đao này thì coi như ngươi thắng."
Thanh âm lãnh đạm của Tiêu Trần vang lên bên tai Dịch Tiên.
Chói tai biết bao.
Lúc trước hắn ta cũng đã từng nói lời này với pháp thân và Tiêu Trần nhân tính.
Nhưng chưa được bao lâu đã đổi vai.
Trước kia có một câu nói như thế này, nếu hai ta đổi vai ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhẫn.
Dịch Tiên ngay lập tức biết được thế nào là tàn nhẫn.
Ma đao màu đen đâm thẳng vào lá chắn kiếm khí.
Không có kinh thiên động địa như trong tưởng tượng, cũng không có cảnh hắc đao bị ngăn lại như trong tưởng tượng.
Chỉ có cảnh hắc đao giống như đang cắt đậu phụ, dễ dàng cắt xuyên qua lá chắn kiếm khí.
Dịch Tiên có chút không thể tin vào mắt mình.
Dịch Tiên muốn tạm tránh mũi nhọn một lúc, mặc dù như thế rất mất mặt.
Nhưng tính mạng quan trọng hơn mặt mũi, đúng không?
Nhưng Dịch Tiên rất nhanh đã phát hiện ra có điều gì đó không ổn, không gian xung quanh, với sự xuất hiện của hắc đao, giống như rơi vào vũng lầy.

Bình Luận

0 Thảo luận