Tiêu Trần thần tính lắc đầu: "Yên tâm đi, vừa rồi tôi đã tính toán qua, trước kia không dám độc lập đi ra ngoài là vì không có cơ hội thành Đế, hơn nữa quẻ tượng đều là tử cục. Nhưng mà hiện tại đã có biến hóa, hẳn là do tương lai bị thay đổi."
Tiêu Trần nhân tính gật đầu: "Được, tôi hy sinh một lần. Đồ Tể, cậu phải nhớ kỹ cho ông, hoạ cậu gây ra tôi phải gánh, cậu thiếu nợ ông đây một thiên đại ân tình đấy nhé!"
Tiêu Trần ma tính gật đầu: "Rảnh sẽ trả lại cho cậu."
"Vậy lúc nào cậu rảnh?"
"Không biết."
"Phụt..."
...
"Được rồi, hiện tại chúng ta phân cái đồ khốn nạn này ra!"
Tiêu Trần thần tính chỉ chất lỏng đục ngầu phía dưới.
Như là nghe thấy được lời Tiêu Trần thần tính nói, chất lỏng đục ngầu đột nhiên nhấc lên cơn sóng gió động trời.
Một đống xúc tu dài hẹp màu đen duỗi ra từ cự lang cuốn đến ba người.
Tiêu Trần nhân tính khiêng Tiêu Trần ma tính trốn đến sau lưng Tiêu Trần thần tính, sau đó đá một cước vào cái mông của hắn.
"Tôi đã đi chịu thay người khác rồi, cậu chịu chết đi."
"Á á á..."
Tiêu Trần thần tính bị dọa đến hu hu la làng, quay mắt về phía xúc tu đang cuốn đến, thân thể không ngừng đung đưa.
...
Hai mươi phút sau, một đống xúc tu đều mệt mỏi mềm nhũn nằm sấp dưới bọt nước, từ đầu đến cuối chúng đều không đụng được một cọng tóc gáy của Tiêu Trần thần tính.
Cái này là năng lực biết trước đáng sợ của Tiêu Trần thần tính, có thể biết trước tương lai mười giây, quả thực chính là đứng ở thế bất bại.
Tiêu Trần thần tính đáng yêu gãi đầu nói: "Như vậy đi, đồ khốn nạn này, tôi trấn áp một nửa, còn lại các cậu chia đều được không?"
Tiêu Trần nhân tính có chút lo lắng hỏi: "Không có vấn đề gì chứ?"
Tiêu Trần thần tính gật đầu: "Không có vấn đề gì, tôi có khắc chế trời sinh đối với nó, hơn nữa còn có cung Thập Nhị ở đây, nó không có cơ hội xoay người đâu."
Tiêu Trần nhân tính có chút bất đắc dĩ, tuy con hàng này rất ngu rất ngây thơ, nhưng giá trị may mắn lại lật trời.
Tiêu Trần nhân tính nhìn Tiêu Trần ma tính muốn chết không muốn sống nói: "Còn lại năm phần mười, tôi trấn áp ba phần, cậu hai phần, không vấn đề gì chứ?"
Tiêu Trần ma tính gật đầu: "Không vấn đề gì."
"Vậy bắt đầu đi!" Tiêu Trần nhân tính buông Tiêu Trần ma tính xuống.
Ba người ngồi xếp bằng trên không trung, lúc này trong mắt trái mỗi người đều xuất hiện một vòng xoáy.
Vòng xoáy bắt đầu điên cuồng xoay tròn, hình thành từng luồng lực hấp dẫn to lớn.
Hình như cảm nhận được uy hiếp lớn lao, dịch thể vẩn đục phía dưới ngày càng cuồng bạo.
Vô số xúc tu ghê tởm cuộn trào mãnh liệt, bắn thẳng tắp về phía ba người.
Nhưng mà vòng xoáy phát ra sức hút to lớn, mạnh mẽ khuấy hết thảy xúc tua lại một chỗ.
Xúc tu hòa lẫn vào sóng lớn ngập trời, bị vòng xoáy trong mắt ba người không ngừng hấp thu.
"Bốp!"
Tiêu Trần nhân tính bớt thời gian tát một cái vào ót Tiêu Trần ma tính: "Vẫn còn hút, cậu không muốn sống nữa à."
Hấp thu bị cưỡng chế cắt đứt, vòng xoáy trong mắt Tiêu Trần ma tính dần dần biến mất.
Trong mắt Tiêu Trần ma tính xuất hiện một ký hiệu thập tự, trên thập tự hiện đầy phù chú, có vẻ thần bí dị thường.
Chuyện kế tiếp đã là nước chảy thành sông.
Sau khi hoàn tất trấn áp ý thức Bạo Thực, Tiêu Trần nhân tính đứng lên, vẻ mặt cười cười xấu xa nhìn hai người còn lại.
"Cậu cậu muốn làm gì?" Tiêu Trần thần tính rụt người, yếu ớt hỏi.
"Nếu tôi đã hy sinh lớn như vậy, có phải các cậu cũng nên nhỏ chút máu hay không?"
"Tôi đây đầu thai một lần, lỡ đâu không kịp lớn lên đã bị người đánh chết, kết quả này hẳn không phải là thứ các cậu muốn thấy! !"
Tiêu Trần nhân tính bày ra bộ dạng lừa đảo.
Tiêu Trần ma tính liếc mắt: "Tôi cũng không có gì."
Tiêu Trần ma tính và Tiêu Trần nhân tính giống nhau, đều là một con quỷ nghèo, ngoại trừ dùng đao, cơ bản không cần pháp bảo khác.
Vẻ mặt Tiêu Trần nhân tính như sói lớn nở nụ cười: "Ai nói thế, cậu cho tôi vài sinh linh phong ấn trong quả cầu đen làm hộ vệ đi!"
"Nằm mơ." Tiêu Trần ma tính thiên tân vạn khổ mới lấy được Thu tàng phẩm, làm sao có thể nói cho là cho.
"Ầy." Tiêu Trần nhân tính thở thật dài: "Cõng cái nồi này không đáng giá, sao mình lại ngu như vậy chứ, giúp một đứa không có nhân tính cõng nồi."
Mí mắt Tiêu Trần ma tính giật giật: "Một con."
"Một cái? Cậu cho ăn xin à, ít nhất cũng phải năm con." Tiêu Trần nhân tính bất mãn nói.
"Một con."
"Bốn con."
"Một con."
"Ba con."
"Một con." Tiêu Trần ma tính chết cũng không buông, dáng vẻ cứ như thần giữ của keo kiệt.
"Hai con, không thì cậu đi đầu thai đi, ông đây không phải kẻ hầu người hạ." Tiêu Trần nhân tính hét lớn, bộ dạng như muốn ăn thịt người.
"Thành giao." Tiêu Trần ma tính dứt khoát đáp ứng.
Tiêu Trần ma tính nhẹ vung tay lên, đỉnh đầu xuất hiện một hắc động, đây là phong ấn không gian đặc thù của Tiêu Trần ma tính.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận