Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1143: Hạ độc chết ông

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Đã đến giờ biểu diễn rồi.
"Nhà họ Tiêu? Giả danh lừa bịp cũng không tìm được đúng chỗ, cậu có bao nhiêu gan hùm mật gấu vậy?"
"Ông là ai? Cứ lải nhải mãi thế?" Tiêu Trần liếc mắt, dáng vẻ như lưu manh.
"À, tôi là ai?" Lão già lên tiếng cười nhạo.
"Đại trưởng lão nhà họ Lôi." Lão già ngạo nghễ nói.
Dám hùng hổ nói như vậy ở Hoa Hạ, chỉ có một gia tộc họ Lôi, nhà họ Lôi ở phía đông nam.
Gia tộc này am hiểu lôi pháp, lực công kích rất mạnh.
Hơn nữa gia tộc cường thịnh, tộc chúng rất nhiều.
Nhưng Hoa Hạ gần đây vẫn luôn không quá thích những đoàn thể gia tộc này, đặc biệt là Từ Kiến Quân cực kỳ ghét những gia tộc này.
Tất nhiên nhà họ Độc Cô là một ngoại lệ.
Những gia tộc này luôn muốn vào trung tâm quyền lực của Hoa Hạ, nhưng không có cách nào tốt.
Lần này, lợi dụng cơ hội nhà họ Độc Cô có em bé mới ra đời, các đại gia tộc đều chen chúc đến đây, nguyên nhân rất rõ ràng.
Cùng là gia tộc vật dẫn này, bọn hắn hy vọng nhà họ Độc Cô có thể giúp đỡ một tay.
Độc Cô Vô Song đương nhiên biết ý đồ của bọn hắn, mặc dù phiền không chịu nổi, nhưng vẫn phải tạo quan hệ với một số người.
Không nên coi thường những thế lực gia tộc này, nếu không xử lý đúng cách, chúng có thể gây ra những rắc rối lớn.
Bây giờ đám người này đã tìm thấy cơ hội để biểu diễn, chắc chắn sẽ biểu diễn hết mình.
...
"Con mẹ nó ông xem thường ai đó?" Nhìn thấy vẻ đắc ý của lão già, Tiêu Trần trợn tròn mắt, đột nhiên chạy về phía lão.
Tiêu Trần chạy không nhanh, hung thần ác sát giơ nắm đấm, như thể ông đây sẽ đánh chết mày.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, đầu tiên là đánh ngất xỉu thị vệ của nhà họ Độc Cô, bây giờ lại đánh khách của người ta, tự tin đâu ra vậy?
Còn Độc Cô Vô Song nhẹ nhàng cân nhắc tấm danh thiếp trong tay, cảm giác lạnh như băng mà nặng trĩu khiến đôi mắt Độc Cô Vô Song hơi nheo lại.
Độc Cô Vô Song bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, nhưng thực chất trong lòng đã dấy lên sóng gió động trời.
"Thực sự là Thiên Lạc Tinh Kim."
Vật liệu này cực kỳ hiếm thấy, có thể làm tăng đáng kể hòa tính của pháp khí và chủ nhân của nó.
Pháp khí tương đương với mệnh thứ hai của tu sĩ, một pháp khí tốt phù hợp với chính mình là ước mơ của tất cả tu sĩ.
Mà Thiên Lạc Tinh Kim có thể tăng thêm hòa tính, tức là có thể làm cho pháp khí phù hợp hơn với chủ nhân của nó hơn.
Với một công năng này, Thiên Lạc Tinh Kim đã trở thành báu vật vô giá.
Quan trọng nhất, kim loại này có thể dung hợp thẳng vào trong pháp khí.
Sau khi pháp khí được luyện tốt, kim loại này cũng có thể được dung hợp thẳng để tăng lực tương tác.
Nói cách khác, thứ này là một đạo cụ cường hóa cực kỳ hiếm thấy.
Bảo vật vô giá này vậy mà lại được dùng làm danh thiếp?
Đầu của Độc Cô Vô Song có chút không phản ứng kịp.
Lúc này, Độc Cô Vô Song không có nhiều thời gian để suy nghĩ về thân phận thực sự của Tiêu Trần, bởi vì bên kia đã đánh nhau rồi.
...
Lão già hơi nheo mắt nhìn Tiêu Trần: "Thì ra là một võ phu, chẳng trách trên người hắn không có khí tức của người tu hành."
Sấm sét màu xanh lam xuất hiện trên người lão già, một chiếc áo khoác sấm sét lập tức bao trùm lấy lão.
Lão già là Thượng Tam Cảnh đỉnh phong, có thể tiến vào Thần Đạo Tam Cảnh.
Lôi pháp của lão đã xuất thần nhập hóa, cộng với những đặc tính tự ý công của lôi pháp.
Lão già này, phóng mắt khắp toàn bộ Hoa Hạ, ngoại trừ đại năng Thần Đạo tam cảnh, cũng là địch thủ tồn tại hiếm thấy trong những tu sĩ bình thường.
"Hôm nay nếu cậu có thể phá được lôi khải của tôi, lão phu sẽ bỏ qua cho sự vô lễ của cậu, haha..."
Lão già nở nụ cười tự tin.
Lúc này, Tiêu Trần lúc đầu còn chậm rì rì, đột nhiên tăng tốc, mang theo một đám tàn ảnh lớn.
Vẻ mặt của lão già thay đổi, còn chưa kịp phản ứng thì Tiêu Trần đã bóp cổ lão.
"Rầm!"
Tiêu Trần đè lão già xuống đất, một cái hố to lập tức xuất hiện trên nền bê tông cứng rắn.
Tiêu Trần cưỡi lên người lão già, một chầu quả đấm đổ ập xuống đầu lão.
"Ông mày là gia chủ, mày chỉ là một trưởng lão, mà dám kiêu ngạo như vậy hả?"
"Con mẹ nó không phải muốn nói chuyện ngang hàng à?"
"Tôn trọng đâu hả?"
Tiêu Trần vừa lẩm bẩm vừa đánh.
Lão già bị đánh hộc máu, răng bay tứ tung.
Bộ lôi giáp kiêu hãnh của lão đã bị chia năm xẻ bảy từ lâu.
"Tình huống gì vậy trời?"
"Một tu sĩ Thượng Tam Cảnh am hiểu lôi pháp, bị một đứa trẻ đè xuống đất đánh."
Mấy người đang xem náo nhiệt xung quanh có chút không phản ứng kịp.
"Trương chân nhân, ngài thấy thế nào?" Độc Cô Vô Song hỏi.
"Cực kỳ mạnh mẽ." Trương chân nhân gật đầu: "Dù là kiểm soát tốc độ hay sức mạnh, dùng từ xuất thần nhập hóa để hình dung cũng không đủ."
Đánh giá cao như vậy khiến Độc Cô Vô Song lắp bắp kinh hãi.

Bình Luận

0 Thảo luận