Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1968: Đại đào sát

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Đi hỏi chủ tử của cậu! Huyết Khải." Tiêu Trần không dám dây dưa, trên người bỗng nhiên mặc vào một bộ áo giáp màu đỏ ngòm.
Bóng dáng Tiêu Trần hóa thành một ánh sáng đỏ ngòm, như trâu đực tức giận, xông thẳng vào bóng đen.
"Muốn làm thú bị nhốt đấu sao?" Bóng đen cười, hóa thành hắc mang, cùng ánh sáng đỏ đụng vào nhau.
"Ầm!"
Hai sức mạnh khổng lồ đụng vào nhau, dâng lên sóng lớn vạn trượng, dường như toàn bộ biển cả đều bị ném đi.
Tiêu Trần vốn có tình trạng không tốt, vừa đụng như vậy đã trực tiếp phun ra một búng máu, cả người giống như sao băng, hướng phía sau rơi xuống.
"Bịch!"
Bóng dáng Tiêu Trần nhập vào trong biển, rất nhanh đã không có động tĩnh.
"Người đâu?" Rất nhanh Nho Sinh và người cua cũng chạy tới nơi này.
"Phía dưới." Bóng đen cười, giương tay vồ một cái, thân thể Tiêu Trần bị bắt từ dưới đáy biển.
Thân thể này đã bị đụng rách tả tơi, mất đi ý thức.
"Mẹ nó, đây là phân thân." Người cua đã từng chịu thiệt một lần, tức giận nổi trận lôi đình.
Nho Sinh sửng sốt một chút, hắn ta thế mà lại hoàn toàn nhìn không ra đây là phân thân.
Người cua hung hăng trừng mắt thân thể của Tiêu Trần, hai con mắt lập tức bắn ra ngoài.
Trên tròng mắt bắn ra tràn đầy hoa văn cổ quái, nhìn qua có chút ghê tởm.
Người cua oán hận nói: "Dị đồng của tôi có thể phân biệt mấy thứ này, đây chính là phân thân."
Nho Sinh chậc chậc kêu kỳ lạ, trình độ của phân thân này rất thật, cùng bản thể dường như không có gì khác nhau.
"Tản ra." Người cua đột nhiên nghĩ tới cái gì, trong nháy mắt khởi động lồng khí phòng thân.
Ngay sau đó, Tiêu Trần đang hôn mê đột nhiên mở mắt, cười giễu cợt một tiếng, cả người ầm ầm nổ tung.
Không chỉ như vậy, vụ nổ ấy còn mang theo võng tơ màu máu lúc trước Tiêu Trần bố trí ở trên mặt biển.
Những võng tơ màu máu đó cũng bạo nổ vào lúc này, trong lúc nhất thời toàn bộ trên mặt biển bị nổ cuồn cuộn không ngừng, không khí ngột ngạt.
Mà lúc này bóng dáng Tiêu Trần bò ra từ phần dưới cùng của võng tơ màu máu ở nơi cực xa.
Sắc mặt Tiêu Trần tái nhợt không gì sánh được, Huyết Xà đó tiêu hao quá lớn, mặc dù hữu dụng, thế nhưng sợ rằng cũng chỉ có thể dùng một lần này.
Biết vụ nổ đó chỉ có thể ngăn cản bọn họ một hồi, Tiêu Trần liều mạng chạy về phương xa.
Vụ nổ kết thúc, người cua và Nho Sinh có chút chật vật, mặc dù không bị thương, thế nhưng bị trêu đùa khiến cho hai người tức giận kêu la như sấm.
"Tên đó thủ đoạn rất cổ quái, nhất định phải chú ý." Người cua nhắc nhở một câu.
Nho Sinh gật đầu, hắn ta đã sớm lĩnh giáo qua thủ đoạn liên tiếp xuất hiện của Tiêu Trần, lần này có chút sơ ý rồi.
"Đù mẹ, chạy hết nổi rồi." Lại chạy trọn một tháng, Tiêu Trần thật sự là không chịu nổi, mà chút bóng dáng của đồ chó Thiên Quán thành kia cũng không nhìn thấy.
Trong một tháng này, Tiêu Trần đã trải qua năm lần hiểm cảnh, may mắn đều dùng kinh nghiệm phong phú, còn có thần thông cương thi quỷ dị hóa giải.
Thế nhưng hậu quả cũng rất rõ ràng, bây giờ khắp người Tiêu Trần toàn là vết rách, đã không thể chống đỡ cho hắn chạy trong thời gian dài.
Thật ra không chỉ mình Tiêu Trần chịu không nổi, ngay cả người cua và Nho Sinh cũng không chịu nổi.
Bọn họ chưa từng gặp qua tên nào khó chơi như vậy, thủ đoạn quỷ dị, can đảm cẩn trọng, dám đánh dám liều, nhảy múa ở trên mũi đao.
Tiêu Trần nằm trên mặt biển, hiện tại chỉ có một cách có thể giải quyết khốn cảnh lúc này, đó chính là phóng ra sức mạnh Đại Đế.
Nếu như phóng ra sức mạnh Đại Đế, đá Thiên Oán vừa mới tích lũy trong thân thể, ắt phải bị tách ra.
Nỗ lực lâu như vậy, cơ bản đều là uỗng phí.
Nếu như lại bắt đầu tu hành lại từ đầu, Tiêu Trần cũng không thể cam đoan, còn có vận khí tốt tìm được nhiều đá Thiên Oán như vậy.
Nếu như không tu hành công pháp dị vực, như vậy bản thân đi tới nơi này sẽ hoàn toàn mất đi ý nghĩa, cũng phụ lòng Tiêu Trần hoàn chỉnh giao phó.
Thế nhưng bất luận như thế nào, mạng mới là quan trọng nhất, những thứ khác tất cả có thể bàn bạc kỹ hơn.
Bố trí võng tơ màu máu ở xung quanh, sau khi xác nhận được người cua và Nho Sinh đang lại gần.
Tiêu Trần nhất định phải đưa ra lựa chọn.
Lúc Tiêu Trần đang định cắn răng phóng ra sức mạnh Đại Đế, một bóng người đột nhiên xuất hiện, ôm lấy Tiêu Trần chạy như điên.
Thế mà lại là Vô Thiên Tôn Giả một tháng không thấy.
Thời khắc này, tình trạng của Vô Thiên Tôn Giả đã tốt hơn nhiều, sắc mặt cũng hồng hào không ít, xem ra trong một tháng không ai truy sát, cô ta sống cũng không tệ.
Vô Thiên Tôn Giả ôm Tiêu Trần, vừa chạy trối chết, vừa bỏ đồ vào trong miệng Tiêu Trần.
Từng luồng thanh lương vào bụng, Tiêu Trần cảm giác sức mạnh bị mất đi khôi phục không ít, ngay cả khe hở trên người cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục.
"Tìm trọn một tháng, tìm được không ít thứ tốt ở trong biển rộng này." Vô Thiên Tôn Giả giải thích.

Bình Luận

0 Thảo luận