Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1223: Thần uy ngốc cẩu

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Tiêu Trần đứng dậy hoạt động tay chân, nhìn Hư Vân đại sư nói: "Đến đây con lừa trọc, tôi ở đây, không phải muốn trừ ma vệ đạo à?"
Hư Vân đại sư hơi nheo mắt lại: "Yêu nghiệt dám hung hăng càn quấy như vậy, ngươi cho rằng không ai có thể trị được ngươi sao?"
Khí thế toàn thân Hư Vân đại sư tăng vọt, con đại bàng cực lớn vẫn luôn bay lượn trên bầu trời đột nhiên lao xuống, đánh thẳng về phía Tiêu Trần.
Tiêu Trần dửng dưng nhìn đám hòa thượng này, trước mặt dựng lên một tấm chắn huyết sắc khổng lồ.
"Ầm!"
Tấm chắn huyết sắc khổng lồ va chạm với con đại bàng, tạo ra một tiếng vang rung trời.
Sóng khí nóng rực cuồng bạo mãnh liệt trào ra, lập tức quét sạch tất cả những người bình thường đang xem náo nhiệt ở đây.
Nếu cô gái không lập tức tạo một vòng bảo hộ để bảo vệ những kẻ không sợ chết kia, chỉ sợ giờ phút này đã có xác chết khắp nơi.
Vòng bảo hộ của cô gái bị sóng khí đập vỡ, trong miệng phun ra một ngụm máu lớn.
Cô kinh ngạc nhìn Tiêu Trần, rõ ràng không phải là người tu hành, chiêu thức cũng không giống võ phu, sao có thể chặn được công kích của một vị Yên Diệt cảnh.
"Các người đi mau." Cô gái chuyển động ngón tay, nguyệt luân màu vàng bên người hóa thành vô số tiểu nguyệt luân, dẫn mọi người bay về phía xa.
Mọi người sắc mặt tái nhợt, tấm chắn huyết sắc mang đến cho họ một cảm giác cực kỳ đáng sợ.
Hơn nữa mùi máu tươi kinh hoàng bắt đầu tràn ngập xung quanh.
Cái mùi nồng nặc này xộc thẳng vào mũi họ, khiến họ buồn nôn.
Nhưng trên sân hoàn toàn không có máu, mùi vị này từ đâu ra?
Khi mọi người nhìn vào tấm chắn huyết sắc, dĩ nhiên liên tưởng mùi vị đó với Tiêu Trần.
Bây giờ không ai dám bức ép, nam diễn viên xuất sắc nhất Oscar kia chắc là ma như lời lão hòa thượng nói.
Xung quanh lập tức sạch sẽ, chỉ còn lại đám hòa thượng, Tiêu Trần và cô gái.
Sau khi bụi mù tan biến, tấm chắn huyết sắc không bị hư hại nhiều nhưng con chim đại bàng đâm phải đã biến mất không còn tung tích.
"Thủ đoạn quỷ dị như thế, sao ngươi dám nói ngươi không phải ma?" Hư Vân đại sư quát lớn lên rồi tháo chuỗi Phật châu trên cổ xuống.
"Ông nói là ma thì chính là ma. Nếu ông nói tôi là cha của ông. Dù tôi có ăn chút thiệt thòi thì tôi cũng sẽ thừa nhận. Tôi có một chỗ tốt là không tính toán chi li với người chết."
Tiêu Trần vui vẻ gật đầu, phất tay triệt hồi tấm chắn huyết sắc, giúp Độc Cô Tuyết đỡ bình sữa, rõ ràng ngồi trở lại trên chiếc ghế đẩu nhỏ.
Lúc này, bóng dáng của một con chó béo đang nhanh chóng tiến tới đây.
Một tên nhóc ngồi trên đầu một con chó béo, tay trái cầm trà sữa, tay phải cầm vịt quay, quả là một sự phối hợp món ăn kỳ cục.
Hư Vân đại sư tức đến mức râu tóc dựng đứng, nhân vật như ông ta đi đâu mà chẳng được cung phụng lên làm tổ tông.
Hôm nay lại bị một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch làm nhục như vậy, ngay cả Nê Bồ Tát cũng có ba phần tức giận.
Hơn nữa, Hư Vân đại sư không phải là Nê Bồ Tát, mà là Nộ Phật chính tông.
"Ma đầu, hôm nay chắc chắn ngươi sẽ đánh xuống hàn băng địa ngục, bày trận." Chuỗi Phật châu trong tay Hư Vân đại sư phát ra thần quang ngập trời.
Nhìn kim quang đầy trời, Tiêu Trần chỉ chỉ phía sau vui vẻ nói: "Muốn nói đến ma, tôi nghĩ con chó đó có lẽ phù hợp với yêu cầu của các ông hơn đấy."
Đúng lúc này, một luồng âm khí khủng bố không cách nào hình dung bỗng căng phồng nổ tung.
Thiên địa lập tức biến sắc, nhiệt độ trong tích tắc giảm xuống mức đóng băng, những bông tuyết đen đầy trời rơi xuống, cả thiên địa lúc này như bị kéo vào Minh Giới.
Khủng bố, khủng bố, khủng bố.
Tóc gáy dựng ngược, da đầu như muốn nổ tung, Hư Vân đại sư bởi vì sợ hãi không dám nhúc nhích.
Tiêu Trần tức giận lấy ra một quả trái cây ném tới.
Trái cây xẹt qua tạo thành một hình parabol duyên dáng, hướng về phía sau của đám hòa thượng.
"Gâu gâu..."
Một con chó béo lao từ trên trời xuống, một ngụm nuốt trọn trái cây do Tiêu Trần ném.
"Gâu gâu..." Con chó ngốc há to miệng cười ngây ngô.
Tiêu Trần che trán: "Chơi cái rắm á, ai muốn chơi ném đĩa với mày, con mẹ nó mày yên tĩnh xíu được không? Mày muốn kéo thế giới này vào Minh Phủ à?"
Địa Cầu là một tinh cầu tương đối nhỏ. So với một số tinh cầu lớn hơn, thậm chí có thể không được coi là số lẻ của những tinh cầu khác.
Cảnh giới Ngụy Đế của con chó ngốc này nếu như bật hết hỏa lực, thật sự có thể kéo toàn bộ thế giới vào Minh Phủ.
Con chó ngốc búng cái lưỡi to lớn, vỗ xuống đất bằng lòng bàn chân rộng của nó.
Tất cả dị tượng ngay lập tức biến mất, ánh mặt trời trở lại đại địa.
Hư Vân đại sư còn chưa kịp thở, thì dị biến bỗng nảy sinh.
Mặt đất dưới chân đám hòa thượng đó đột nhiên mềm đi.
Chỉ trong nháy mắt, mặt đất cứng rắn biến thành một đầm lầy khổng lồ ăn tươi nuốt sống.

Bình Luận

0 Thảo luận