Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1132: Tai họa tinh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Lãnh Tiểu Lộ nhìn nụ cười tiện quen thuộc, oa oa khóc lớn.
"Tiêu Trần ca ca, suốt mấy năm qua anh đi đâu vậy, sao không tới gặp em."
Mà Hắc Phong ở một bên nhìn Lãnh Tiểu Lộ, con mắt dựng thẳng.
"Đệch mợ, chung mẫn thanh tú, cốt cách thanh kỳ, tụ tập vận may thiên địa, lại còn là đại tài."
"Nếu cô nương không chê tôi là một con heo, tôi muốn truyền thụ cho cô sở học suốt đời, chỉ chờ một ngày một bước lên trời, thế nào?"
Sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy một người số mệnh thiên phú và vô song như vậy.
"Ồ, cô nương, nói cậu đó!" Tiêu Trần cười, xoa đầu Lãnh Tiểu Lộ.
Lãnh Tiểu Lộ đỏ mặt tại chỗ: "Tôi là con trai."
"Phụt..."
Võ Vô Địch và Hắc Phong đồng thời phun ra một ngụm máu.
Hắc Phong không sao, thẩm mỹ của nó kỳ lạ, nhưng cũng sửng sốt vì ngạc nhiên.
Võ Vô Địch thì khỏi nói, tên này phương diện nào cũng giống một cô gái, đột nhiên nói với bạn rằng cậu ta là con trai, không đau tim ngay tại chỗ là may rồi.
"Là... là... con trai... thật à?" Võ Vô Địch không thể tin hỏi.
Nhìn bộ dạng thân mật của Lãnh Tiểu Lộ và Tiêu Trần, mẹ nó nam nữ ăn sạch mà!
Là một xử nam mười ngàn tuổi, đã chịu mười ngàn điểm bạo kích.
"Ừm..." Lãnh Tiểu Lộ ngượng ngùng gật đầu.
"Được!" Võ Vô Địch ôm ngực ngã xuống.
Tiêu Trần bất đắc dĩ bắt lấy Võ Vô Địch.
Rõ ràng là một tuyệt thế đại mỹ nhân nhưng lại có "dưa chuột", có lẽ thẳng nam sắt thép đều không thể chấp nhận được kết quả này.
Lãnh Tiểu Lộ xấu hổ gãi đầu: "Anh ấy không sao chứ?"
"Không sao đâu, mệnh của tên này cứng rắn lắm." Tiêu Trần kẹp Võ Vô Địch dưới cánh tay vui vẻ thăm hỏi.
Còn Lãnh Tiểu Lộ thì khoác tay Tiêu Trần, líu ríu nói không ngừng.
Một giờ sau, Tiêu Trần cảm thấy nước miếng của mình đã sắp khô rồi, nhưng Lãnh Tiểu Lộ dường như vẫn còn hào hứng bừng bừng.
"Đúng rồi, bây giờ tôi có thể đưa người đi đầu thai được không?" Tiêu Trần chỉ vào Võ Vô Địch đã tỉnh lại.
"Được." Lãnh Tiểu Lộ nhảy lên, có thể giúp Tiêu Trần là tâm nguyện lớn nhất của cậu ta.
"Thật sao?" Tiêu Trần nghi ngờ hỏi.
"Thật, mỗi ngày có mấy canh giờ Luân Hồi điện an ổn đấy." Lãnh Tiểu Lộ lời thề son sắt cam đoan.
"Được." Tiêu Trần nhẹ gật đầu.
"Vô Địch, ông muốn đầu thai vào cái gì?"
Võ Vô Địch suy nghĩ một lát, rõ ràng có chút khẩn trương.
Dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên gặp phải chuyện thế này.
"Trần Ca Nhi, nếu là ông, ông sẽ lựa chọn như thế nào?" Võ Vô Địch khẩn trương hỏi.
"Vớ vẩn, đương nhiên là phú nhị đại rồi. Ăn ăn uống uống chơi gái đẹp, chẳng phải tuyệt lắm à."
Tiêu Trần không nghiêm chỉnh, lại bắt đầu trêu chọc.
"Nhóc con, tôi là Hắc Phong yêu thần, sở học kinh thiên vĩ địa. Nếu như cậu bái dưới trướng của tôi, học đại đạo trận pháp tôi, sau này tru thần diệt ma, hạ bút thành văn, chẳng phải tuyệt biết bao."
Hắc Phong, giống như một đầu lĩnh tà giáo, đi theo Lãnh Tiểu Lộ bắt đầu sự nghiệp tẩy não của mình.
Bạch giáp tướng quân nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của ý vị thâm trường.
Lãnh Tiểu Lộ là quỷ lười, cơ bản tu hành đều do hắn ta suốt ngày nhìn xem, một con heo như mi mà muốn thuyết phục ngài ấy? Thực là suy nghĩ hão huyền.
Quả nhiên, nghe Hắc Phong nói ba hoa chích chòe, Lãnh Tiểu Lộ vẻ mặt mờ mịt.
"Tại sao tôi phải theo anh học chứ!" Lãnh Tiểu Lộ hỏi một câu, khiến Hắc Phong tức đến mức phun máu ngay tại chỗ.
Tất cả những lời nói vừa nãy cậu ta đều coi là rắm heo rồi, phải không?
"Tại sao?" Hắc Phong kiên nhẫn nói: "Sau khi học xong, thay đổi như chong chóng, trở tay làm mưa, tru thần giết ma, dùng sức một mình có thể chống lại ngàn vạn tu sĩ, chẳng phải ngầu lắm à?"
Nếu trận pháp hình thành hoàn chỉnh, hoàn toàn có năng lực này.
Chỉ là Lãnh Tiểu Lộ đồng ý ư?
Rất rõ ràng Lãnh Tiểu Lộ không muốn.
"Tại sao tôi phải tru thần giết ma, cùng tu sĩ trong thiên hạ trở thành kẻ thù chứ?"
"Ách..." Hắc Phong đứng hình tại chỗ.
"Sướng á! Một người tiêu dao thiên địa, đối kháng hết thảy, chẳng phải tuyệt biết bao."
"Tôi chẳng thèm đâu, tôi đi theo Tiêu Trần ca ca là được, hì hì. '
Đây quả thực là một kẻ không học vấn không nghề nghiệp, ăn no chờ chết Phong Đô Đại Đế.
Tiêu Trần nghĩ cũng thấy buồn cười, trận pháp tạo nghệ của con heo chết tiệt này quả thực cực kỳ khủng bố.
Nếu Lãnh Tiểu Lộ đi theo nó học tập, cộng với thiên phú và số mệnh của chính Lãnh Tiểu Lộ, chỉ sợ sẽ thực sự xuất hiện như lời Hắc Phong đã nói.
Tru thần giết ma, hạ bút thành văn.
Nhưng người ta không muốn, nên Tiêu Trần cũng chỉ mỉm cười, tôn trọng sự lựa chọn của Lãnh Tiểu Lộ.
"Đây là danh thiếp của tôi, hãy gọi cho tôi bất cứ lúc nào nếu cậu nghĩ thông suốt."
Hắc Phong không biết tìm đâu ra một tấm danh thiếp có hắc quang sáng quắc.
Trên đó viết, Hắc Phong đại nhân, người đứng đầu núi Hắc Phong, số điện thoại xxxxx.

Bình Luận

0 Thảo luận