Nghe thấy tiếng gầm của Tiêu Trần, Thủy Sanh Sanh lại càng hoảng sợ, nhìn bộ dạng của Tiêu Trần, nước mắt cô chảy dài.
"Còn chưa chết đâu, khóc cái gì?" Tiêu Trần cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
"Nhưng, Trần Trần, thân thể của cậu..." Thủy Sanh Sanh nức nở.
Tiêu Trần lắc đầu: "Không sao, không có việc gì, hay là chị nhảy một điệu di dời sự chú ý của tôi xem."
"A!" Thủy Sanh Sanh sửng sốt một chút, có chút ngượng ngùng: "Tôi không biết nhảy."
"Thế hát một bài nghe thử nào? Kiểu như Thập bát mô ấy."
Tất cả mọi người: "..."
"Hát cũng không biết hát sao? Nào nào nào, thế tôi hát cho mọi người nghe."
"Tôi có một con lừa nhỏ... Đau đau đau... Tôi trước giờ chưa từng cưỡi..."
Sau khi ngâm một giờ, nước thuốc đã hoàn toàn nguội đi, Tiêu Trần được Thủy Sanh Sanh đưa ra khỏi bồn tắm.
Dù sao cũng là thân thể của một người bình thường, sau một thời gian dài bị kích thích, cả người hắn đã sớm rã rời.
Toàn thân Tiêu Trần được bao phủ bởi một thứ gì đó giống như lớp nhựa đường đen, khiến Tiêu Trần giống như một con vịt sắp bị nhổ lông.
Mọi người vội vàng giúp Tiêu Trần lột thứ màu đen trên da xuống.
Vùng da bị nứt đã được chữa trị một cách hoàn hảo, trên da dường như còn có tia huỳnh quang chớp tắt.
Dáng vẻ này làm cho tất cả mọi người có chút ngẩn người, cả đám không khỏi nhìn nhau, đồng thời trong đầu xuất hiện một ý nghĩ.
"Chẳng lẽ võ đạo trong miệng Trần Trần không phải là nói nhảm?"
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi Tiêu Trần tỉnh dậy, toàn bộ cơ thể của hắn vô cùng sảng khoái, thân thể dường như nhẹ nhàng hơn không ít.
"Cũng được đó, Võ Vô Địch được đó!" Tiêu Trần chuyển động thân thể, sảng khoái nói.
...
Hôm nay đến lượt Mộng Phạm chăm sóc Tiêu Trần, kết quả Mộng Phạm suýt thì bị Tiêu Trần làm cho tức chết.
Mộng Phạm thích mặc áo dài đỏ rực, khiến cô trông rất nhiệt tình và mê hoặc.
Kết quả là Tiêu Trần lại nói người ta là gà tây, cua và tôm nấu chín.
Nhân tiện, hắn còn phàn nàn rằng môi của Mộng Phạm hơi dày.
Vì không dám sử dụng kiếm khí của mình, Mộng Phạm đã đuổi theo Tiêu Trần cả một buổi sáng, cho đến khi Tiêu Trần mệt quá đứng dậy không nổi mới bắt được.
Điều này khiến Mộng Phạm kinh hãi không thôi, rõ ràng là cơ thể của một người bình thường, bất kể sức chịu đựng hay độ linh hoạt đều khiến người ta líu lưỡi.
Cho đến giờ, những người phụ nữ tội nghiệp này vẫn chưa nhận ra tính cách tâm thần của Tiêu Trần sẽ khiến họ khó chịu như thế nào.
Đến tối, Tiêu Trần vẫn ngâm nước thuốc.
...
Cứ như vậy ban ngày giảm béo, buổi tối lại ngâm nước thuốc, những ngày tháng như vậy chầm chậm qua đi, rất nhanh một tháng đã trôi qua.
Bây giờ Tiêu Trần đã không còn thịt mỡ, dường như hắn cao hơn không ít, thỉnh thoảng có một luồng ánh sáng tràn ra từ làn da của hắn.
Tạp chất trong cơ thể vốn đã bị bài trừ hết, vốn dĩ bước này chỉ mất bảy ngày, nhưng Tiêu Trần lại kéo dài thành một tháng.
Tuy rằng không thể có được cơ thể vô cấu, nhưng Tiêu Trần cũng không có cách nào khác.
Với loại thể chất vô cấu, hắn chỉ có thể tiếp cận vô hạn, không thể chân chính đạt được nó.
Trừ phi có liên quan đến Thiên Đạo thì mới có thể xuất hiện thân thể vô cấu.
Ví dụ, trước đây đã từng có tên ngu xuân có thân thể "Lưu Ly Vô Cấu."
Khoảng thời gian này của Tiêu Trần trôi qua vô cùng vui vẻ, nhưng trong một tháng này, hắn đã thành công khiến mọi người bực bội.
Tiêu Trần đã thay đổi từ một cục cưng dễ thương biến thành một chuột chạy trên đường bị người người hô đánh.
Mới hôm qua, Tiêu Trần vừa treo nội y của má mười ba lên một con diều, thả bay khắp bầu trời.
Tất nhiên Tiêu Trần bị đánh không ít, một ngày không bị đánh vài trượng, trong lòng liền không thoải mái...
Huyền Thiên quyết, còn được gọi là Huyền Thiên Cửu Biến, là công pháp võ đạo của Võ Vô Địch.
Công pháp võ đạo là một thứ gì đó rất thú vị, vốn chỉ là phương pháp tu luyện của Thượng Tam Cảnh.
Thần Đạo Tam Cảnh sau Thượng Tam Cảnh đều hoàn toàn dựa trên sự lĩnh ngộ của cá nhân, không có bất cứ cái gì có thể tham khảo.
Còn Huyền Thiên Cửu Biến, vừa hay có tổng cộng chín cảnh giới, thượng, trung, hạ, còn Thần Đạo Tam cảnh còn tùy thuộc vào bản thân.
Tiêu Trần tìm một nơi có quang cảnh độc đáo ngồi trên ngọn cây lớn, trên tay cầm một con diều, nhàn nhạt lật xem Huyền Thiên quyết trong đầu.
Sự biến đổi đầu tiên được gọi là Đại Lực Ngưu Biến, khiến cơ thể trở nên cứng rắn như những hung thú thượng cổ.
Mà giờ khắc này, từng đạo khí tức hung hãn từ bên ngoài núi truyền đến.
Cảm nhận được từng đạo khí tức hung hãn không chút che giấu, Tiêu Trần cau mày.
Tiêu Trần nới lỏng dây diều trong tay, con diều buộc nội y của má chín từ từ bay đi theo gió.
Tiêu Trần lấy Sơn Thần Ngọc ra, đập lên đó hai cái.
"Lão già chết tiệt, lấy hắc cầu phong ấn trong cơ thể ta ra đây."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận