Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 755: Ngoài ý muốn (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Thần Huyết là vật chết mà thôi, dùng hữu dụng nhất như bây giờ mới là đúng."
"Bây giờ các người làm thịt tôi, chẳng phải là xong hết mọi chuyện, còn có thể tiết kiệm Thần Huyết, có thể loại bỏ một mối họa lớn trong tương lai sao?"
Tiêu Trần trực tiếp đưa ra phương thức giải quyết sự tình tốt nhất.
Tổ Long ngũ sắc lắc đầu: "Mọi chuyện đều có tính hai mặt, nếu như cậu thật sự là thần tương lai, như vậy nếu chúng tôi giết cậu, tương đương với tự tay chôn vùi mảnh tinh không này, chúng tôi không dám đánh cược."
Tiêu Trần gật đầu: "Được, các người lợi hại, các người nói cái gì thì chính là cái đó."
Tổ Long ngũ sắc gật đầu: "Chuẩn bị tiếp thu Thần Huyết, chỉ sợ trì hoãn thêm nữa sẽ không kịp!"
Lúc này giọt Thần Huyết màu vàng bắt đầu bay về Tiêu Trần.
Khi Thần Huyết sắp sửa chạm vào Tiêu Trần, bỗng nhiên Tiêu Trần giơ tay, bắt giọt máu màu vàng óng lại.
Một tay Tiêu Trần cầm lấy dòng máu màu vàng óng, nhét vào trong miệng Lưu Tô Minh Nguyệt đang trong lòng.
Thần quang màu vàng bỗng nhiên bộc phát ra trong thân thể Lưu Tô Minh Nguyệt.
"Cút mẹ mày đi Thần Huyết, cút mẹ mày đi đại thần, ông đây đường đường là Đại Đế, cần các người phải chỉ dạy tôi chắc?"
Tiêu Trần ôm Lưu Tô Minh Nguyệt, phủi mông rơi xuống hồ lô lớn: "Mẹ ruột, mau mau chạy đi, chờ sau này bản Đế trở về sẽ diệt đám không biết trời cao đất rộng này."
Hồ lô lớn như là nghe hiểu lời Tiêu Trần nói, hóa thành một tia lưu quang, cực nhanh phóng tới chân trời.
Tốc độ cực nhanh, không chỉ nhanh gấp hai so với bình thường.
Chín con thần long chết máy trong nháy mắt, trơ mắt nhìn Tiêu Trần biến mất phía chân trời.
Lúc này một bóng người khôi ngô nện trên đảo nhỏ cực nhanh.
Chính là người hộ giới bị Cửu Vĩ Yêu Hồ kéo lại.
Người hộ giới chứng kiến đảo nhỏ hoàn hảo không tổn hại chút nào, nhẹ thở phào nhẹ nhõm.
Tiếp đó cung kính thi lễ với chín con thần long trên bầu trời.
"Người hộ giới, Chu Tinh Mặc bái kiến Long thần."
Tổ Long ngũ sắc gật gật đầu nói: "Sự tình Bất Chu giới không cần phải để ý đến, đi đến trái tim của Bàn Cổ đại thần, nơi đó sớm muộn cũng sẽ loạn lên, đi che chở nơi đó đi!"
Người hộ giới nhìn chung quanh một chút hỏi: "Nơi đây còn có hai người từ ngoài đến thì làm sao bây giờ?"
"Linh khí chảy về, nơi đây sớm muộn cũng sẽ bị lãng quên, trái tim đại thần mới thật sự là sân khấu."
Người hộ giới gật đầu, thân thể rút ra biến mất ở vòm trời.
Ngũ trảo kim long nhìn phía xa địa phương Tiêu Trần biến mất hỏi: "Các người chú ý tới cô nhóc trong ngực tên kia không?"
"Chú ý tới, dường như có khí tức của Bất Quy lộ." Tổ Long ngũ sắc gật đầu.
Ngũ trảo kim long nhớ lại nói: "Chắc là sơn thần Bất Quy sơn, còn đời thứ mấy thì không rõ lắm."
Trong mắt Tổ Long ngũ sắc lóe lên một tia kinh hãi: "Ông nói là sơn thần Bất Quy sơn chưởng quản trăm ngàn dặm đó sao?"
Ngũ trảo kim long gật đầu: "Tôi đã từng được sơn thần Bất Quy sơn cứu một mạng, tôi nhớ rất rõ khí tức của sơn thần. Chỉ có sơn thần đại nhân mới có sinh cơ dồi dào thuần túy như vậy."
Tổ Long ngũ sắc có chút không hiểu hỏi: "Tại sao sơn thần lại tự ý rời khỏi địa giới của mình, vì sao lại ở cùng một chỗ với tên nhóc kia?"
Ngũ trảo kim long đột nhiên nở nụ cười: "Có thể khiến cho sơn thần Bất Quy sơn đi theo, lại tự xưng bản Đế, ông cảm thấy hắn nên là ai."
"Đại Đế."
m thanh kinh hãi của cửu Long vang lên trên không trung.
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô, đau đớn trên cổ càng ngày càng rõ ràng.
Tiêu Trần che cổ, để cho hồ lô lớn đi đến Đại Hải chỗ Cửu Vĩ Yêu Hồ và người hộ giới đại chiến.
Tiêu Trần có chút bận tâm trạng thái bây giờ của mình để cô gái nhỏ kia tìm được cơ hội.
Tiêu Trần nhìn ra xa mấy lần cũng không phát hiện bóng dáng hai người.
Ngoại trừ trên biển đang trôi hai cái cây to lớn bạch sắc giấu đầu lòi đuôi ra, mọi thứ đều yên ổn lại.
Lòng phòng bị của Tiêu Trần hạ xuống không ít, xem ra hồ ly cũng không có trái cây gì hay để ăn.
Hồ lô lớn mang theo Tiêu Trần chạy về cực nhanh.
Lưu Tô Minh Nguyệt trong ngực Tiêu Trần sau khi bị Tiêu Trần đút Thần Huyết đã xảy ra biến hóa kinh người.
Tóc dài màu đen và váy lục sắc trên người Lưu Tô Minh Nguyệt đều biến thành sắc vàng lóng lánh.
Ngay cả con ngươi cũng chuyển thành sắc vàng, khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp mắt dường như cũng trở thành trưởng thành hơn.
Tiêu Trần thả cô nhóc kia trên lòng bàn tay, sau khi đánh giá cẩn thận cũng không phát hiện chỗ nào không ổn.
Tiêu Trần vén lại vén quần dài kim sắc của Lưu Tô Minh Nguyệt, dưới váy dài lộ ra đùi đẹp thon dài tỷ lệ với vóc người cô nhóc.
"Anh anh anh làm gì thế, đồ háo sắc."
Lưu Tô Minh Nguyệt đè quần của mình lại, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ đến đỏ bừng.

Bình Luận

0 Thảo luận