Trong quỷ thành, có rất nhiều kiến trúc đại diện cho âm phủ, chẳng hạn như từ đường Hanh Cáp, điện Thiên Tử, cầu Nại Hà, đường Hoàng Tuyền, đài Vọng Hương và điện thờ Dược Vương... cùng nhiều kiến trúc khác.
Hiện này, nơi này từ lâu đã trở thành một điểm thu hút khách du lịch, hầu hết những người đến đây thăm thú đều mang theo tâm trạng tìm kiếm những điều kinh dị, kích thích mà thôi.
Ở một góc u ám trong Phong Đô, có người phụ nữ dáng người thướt tha đang đứng.
Mặt đất nơi người phụ nữ đang đứng được vẽ chằng chịt đủ loại ký hiệu kỳ lạ và những trận đồ đỏ tươi, một luồng tà khí từ đây phóng thẳng lên trời.
Một gã đàn ông mặc quần áo đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô ta, trên tay cầm một chiếc hộp nhỏ, lễ độ cung kính hành đại lễ với người phụ nữ.
"Quỷ Đế đại nhân, đây là tử ngọc ngài cần." Gã mặc đồ đen mở hộp ra, cung kính nâng lên qua đầu, chờ đối phương xem thử.
Người phụ nữ không hề cử động, dường như cả đất trời đều chìm vào một sự im lặng quỷ dị.
Gã đàn ông mặc đồ đen đang giơ chiếc hộp không dám có động tác gì khác, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh.
"Chuyện giao cho các ngươi điều tra, đã làm xong chưa?"
m thanh giống như tiếng trời, giọng nói của người phụ nữ này rất êm tai, hoàn toàn không phù hợp với tà khí đang xông thẳng lên trời lúc này.
"Chúng tôi đã điều tra xong. Lãnh thiếu gia, Lãnh Tiểu Lộ hiện đang ở thành phố Minh Hải, trong nhà của một người đàn ông họ Tiêu."
Đầu người phụ nữ chợt khẽ động đậy, như thể cô ta đang gật đầu.
"Phong Đô chỉ cần một vị vua."
...
Trên đỉnh Đại Tuyết xa xôi, một thiếu niên đẹp trai mười tám, mười chín tuổi đang nhắm mắt ngồi trên đỉnh núi.
Ở trên đỉnh núi quanh năm tuyết phủ này, thiếu niên vẫn chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng manh, hoàn toàn đối lập với ngọn núi tuyết trắng xóa hùng vĩ, dáng người càng lộ ra vẻ yếu ớt.
Thiếu niên đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hiện lên dị tượng động trời.
Mắt trái cuồng phong cuồn cuộn, mắt phải chớp giật sét đánh.
Khi thiếu niên mở mắt, một cổ khí thế bàng bạc trào ra từ trên người cậu. Nó đã hoàn toàn đè ép khí thế tràn đầy của ngọn núi tuyết hùng vĩ này.
Những đỉnh núi nhân tạo này cũng không có gì hơn
Một làn khói đen vặn vẹo xuất hiện bên cạnh thiếu niên, một ông lão lưng còng dần dần hiện ra từ bên.
"Phong bá."
Thiếu niên mỉm cười, dị tượng trong mắt biến mất.
Ông lão được gọi là Phong bá nhìn thiếu niên, vui mừng gật đầu.
"Phong bá, mau nói cho tôi biết, dạo này đã xảy ra chuyện thú vị gì đi." Thiếu niên có vẻ sốt ruột, đứng dậy đi tới chỗ ông lão.
Phong bá cười ha hả đỡ thiếu niên: "Đừng gấp, để tôi thở một chút rồi từ từ nói."
Vẻ mặt thiếu niên có chút hưng phấn, nhìn bộ dạng thừa nước đục thả câu này của Phong bá, hẳn là có rất nhiều chuyện lớn xảy ra.
Ông lão và thiếu niên ngồi đối diện nhau, chậm rãi nói chuyện, thiếu niên thỉnh thoảng lại gật gù. Một già một trẻ đều có khí phách chỉ điểm giang sơn.
Sau khi ông lão nói xong, thiếu niên vẫn còn có vẻ chưa đã nghiền, bây giờ cậu rất muốn chuồn ra khỏi ngọn núi Đại Tuyết để gặp thiếu niên tên Tiêu Trần kia.
Ánh mắt thiếu niên đầy chờ mong, không biết chàng trai trẻ đã diệt Tần gia, phá nát chợ đêm, tàn sát những kẻ đứng đầu các thế lực lớn của nước ngoài là người như thế nào.
Ông lão nhìn thiếu niên cười nói: "Đừng gấp, thế giới sẽ sớm thay đổi, đến lúc đó thiếu gia sẽ trở thành ngôi sao chói lọi nhất trên thế gian này."
Thiếu niên vui vẻ gật đầu, đột nhiên nhớ tới cái gì đó cậu lại hỏi: "Phong bá, Tu La Nhãn thế nào rồi?"
Nói đến Tu La Nhãn, vẻ mặt của ông lão trở nên ảm đạm.
"Quỷ Đế, cái thứ là nói như rồng leo làm như mèo mửa này. Tuy Tu La Nhãn đã bùng nổ nhưng vẫn được thiếu niên tên Tiêu Trần đó cứu."
Nghe vậy, khuôn mặt tỏa nắng của thiếu niên bỗng trở nên u ám, giống như kịch đổi mặt nổi tiếng của Hoa Hạ, quả thực rất ngoạn mục, khiến người ta nhìn thấy mà than thở.
Vẻ mặt thiếu niên âm trầm nói: "Đồ ăn hại. Nhận được bao nhiêu lợi ích từ chỗ của chúng ta thế mà ngay cả một chuyện vặt vãnh như vậy cũng không thể xử lý được."
Ông lão lắc đầu: "Liên quan đến Tu La Nhãn, Quỷ Đế chắc chắn đã có mưu đồ."
"Khi thời cơ lớn đến, thiếu gia nhất định sẽ một bước lên trời. Chỉ có Tu La Nhãn mới có thể kiềm chế Kinh Thiên Phong Lôi Nhãn của thiếu gia. Chắc chắn Quỷ Đế đã có tính toán nhỏ của riêng mình."
Thiếu niên gật đầu: "Bây giờ Tu La Nhãn thế nào?"
Ông lão lắc đầu: "Ký chủ của Tu La Nhãn đã đến tổng bộ Huyết Sát minh, lão quái vật đã sống gần nghìn năm của Huyết Sát minh xuất hiện, đích thân bảo vệ Tu La Nhãn. Chỉ sợ thế gian này không có ai có thể có ý đồ với Tu La Nhãn nữa."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận