Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1811: Phục hồi (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Ah, tiểu Long Nhi, để anh trai thơm thơm cái nào."
Ngoại trừ Tiêu Trần, còn ai dám giở trò đồi bại trước mặt Ngục Long.
"Bốp!" Nhìn cái miệng đang chu tới của Tiêu Trần, Ngục Long không thương tiếc mà đấm một đấm vào đầu Tiêu Trần, nhàn nhạt nói: "Đại Đế, xin hãy tự trọng."
Tiêu Trần ôm đầu vẻ mặt xấu hổ: "Ah! Haha, tự trọng, tự trọng."
Khi Lưu Tô Minh Nguyệt nhìn thấy Tiêu Trần, thoáng cái đã nhảy lên trên đầu Tiêu Trần, vui vẻ ngồi xuống chỗ ngồi dành riêng cho mình.
"Tiêu Trần ca ca." Lãnh Tiểu Lộ nhẹ nhàng gọi một tiếng, có chút đỏ mặt.
"Tiểu Lộ ơi, tới đây anh kiểm tra thân thể cho nào." Nhìn khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng của Lãnh Tiểu Lộ, Tiêu Trần cười xấu xa, vươn bàn tay dê bóp khuôn mặt của Lãnh Tiểu Lộ.
Lãnh Tiểu Lộ có chút không biết làm sao, chỉ có thể ngây người tại chỗ, cúi đầu thật mạnh.
"Bộp." Ngục Long đánh cho cái hất tay Tiêu Trần ra, "Ngứa tay?"
"Ôi, hì hì, không ngứa, không ngứa." Tiêu Trần cười ngượng ngùng thu tay về.
Sau một lúc đùa giỡn, Tiêu Trần tìm được ông lão bị Ngục Long tát bay lúc trước.
Lúc này ông lão đang hơi tủi thân ngồi ở trong phòng nhỏ của mình, ông ta đường đường là Đại Đế, có khi nào phải chịu oan ức như vậy đâu.
Nhìn thấy Ngục Long, ông ta giận dữ trợn trừng mắt.
Kết quả Ngục Long chẳng thèm nhìn ông ta lấy một cái, ông lão suýt chút nữa nôn ra máu tại chỗ.
May mắn có Lãnh Tiểu Lộ ngoan ngoãn, đi tới an ủi ông ta, lúc này ông lão mới nguôi ngoai không ít.
Thấy ông lão bớt giận, Tiêu Trần ôm quyền nói: "Đại ân không lời nào cảm ơn hết được, về sau sẽ hoàn trả."
Ông lão cũng không khách khí, gật đầu.
"Khi nào thì đi?" Ông lão nhìn Lãnh Tiểu Lộ bên cạnh, đầy vẻ không tha.
Tiêu Trần gật đầu: "Có cái gì muốn dặn dò, bây giờ ngài nói rõ luôn đi, dặn dò xong chúng tôi sẽ đi luôn."
Ông lão thở dài, mặc dù biết Lãnh Tiểu Lộ phải rời đi, nhưng chẳng ngờ được nó lại nhanh như vậy.
Ông lão kéo Lãnh Tiểu Lộ rời đi nơi này, vẫn là muốn đưa cho Lãnh Tiểu Lộ một ít đồ.
Thừa lúc rảnh rỗi, Tiêu Trần tính xem kế tiếp mình phải làm chuyện gì trong đầu.
"Đi xem Thiên Tâm kiếm tông, xác nhận xem tông môn trên mảnh tinh không của mình đó có cấu kết với dị vực hay không, nếu như xác nhận được có cấu kết thật, thì cũng tiện cho mình sắp xếp."
"Chuyện đá vá trời còn cần điều tra rõ ràng, hiện tại có một khối đá vá trời ở trên tay mình, còn ba khối còn lại, từ trong lời Hầu ca nói, không khó suy đoán được hẳn nó được giấu ở Địa Cầu."
"Đá vá trời đã từng ngăn chặn công kích của dị vực một lần, có thể đá vá trời sẽ ảnh hưởng tới xu thế của đại cục, chuyện quan trọng không thể qua loa."
"Còn phải bắt lấy sinh linh dị vực lẻn vào trong tinh không này, việc đó chỉ sợ là khó làm nhất, bởi vì sinh linh dị vực, đều thuộc cấp Đế, một cấp Đế mà muốn ẩn núp đi, căn bản đừng muốn tìm được."
"Còn có chuyện giúp Địa Cầu xây dựng tuyến đường hư không, cũng phải đồng thời tiến hành."
"Cuối cùng là phải đi đến dị vực, biết rõ sinh linh dị vực, ngọn nguồn của bất tử bất diệt, cái này là quan trọng nhất."
Tiêu Trần có chút đau đầu, chuyện quá nhiều, phải để Tiêu Trần ma tính và Tiêu Trần thần tính đi giải quyết giúp mới được.
Rất nhanh Lãnh Tiểu Lộ trở về, trên mặt có vết nước mắt, xem ra là đã khóc.
Tiêu Trần không hỏi gì, chỉ cười rồi xoa đầu Lãnh Tiểu Lộ, "Đi thôi, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn."
Lãnh Tiểu Lộ ngoan ngoãn gật đầu, kéo góc áo Tiêu Trần, mấy người biến mất ở trong hư không.
Thiên Tâm kiếm tông nằm ở trong Thiên Thương tinh vân, một nơi giàu có và đông đúc, là tông môn kiếm tu đứng đầu được các tu sĩ công nhận trong lòng.
Thiên Tâm kiếm tông không chỉ có thiên tài xuất hiện lớp lớp, cho dù là tu sĩ đại kiếm tiên Vô Chỉ Cảnh cũng liên tục xuất hiện.
Đặc biệt là Lạc Thiên Phong - chưởng môn hiện tại của Thiên Tâm kiếm tông, càng được khen là tuyệt thế kỳ tài trăm vạn năm có một.
Chỉ trong vạn năm ngắn ngủi đã bước lên ngụy Đế cảnh, thậm chí có lời đồn rằng, Lạc Thiên Phong đã bắt đầu đánh sâu vào Đế cảnh.
Nếu như thành công, e rằng bố cục của toàn bộ thế giới tu hành đều sẽ vì chuyện này mà thay đổi.
Thiên Thương đại thế giới, đại bản doanh của Thiên Tâm kiếm tông.
Tiêu Trần dẫn Ngục Long, Lãnh Tiểu Lộ và Lưu Tô Minh Nguyệt ngồi trong một cửa hàng bánh bao sầm uất ở trần gian, ăn điểm tâm.
"Lại thêm hai cái." Lưu Tô Minh Nguyệt phồng má vui vẻ xoay vòng vòng.
"Minh Nguyệt ăn nhiều như vậy không có chuyện gì sao?" Lãnh Tiểu Lộ cầm trong tay một cái bánh bao thịt, vẻ mặt khiếp sợ nhìn thùng cơm đã ăn hết hai mươi bánh bao thịt lớn.
Lãnh Tiểu Lộ có cào nát đầu cũng nghĩ không ra, cái bụng nho nhỏ ấy lại chứa được nhiều thứ như vậy.
"Không sao, tôi còn có thể ăn thêm mười cái nữa." Lưu Tô Minh Nguyệt vui vẻ vươn hai tay, nếu như có một trăm ngón tay, có thể cô sẽ nói mình còn có thể ăn thêm một trăm cái.

Bình Luận

0 Thảo luận