Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1185: Tàn sát

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Mặc dù Thiên Long đại sư đã có phòng bị, thế nhưng ông ta dường như không thể ngờ rằng, một quyền này tới nhanh như vậy, ác như thế.
"Ầm!"
Hoàn toàn phản ứng không kịp nữa, Thiên Long đại sư đã bị Tiêu Trần đánh cho một quyền, đập ở trên mặt.
Cảnh giới Nhân Diệt không ai bì nổi, cứ như vậy bị đập bay ra ngoài.
Mọi người thậm chí có thể thấy vẻ mặt kinh ngạc của Thiên Long đại sư, tất nhiên còn có hàm răng cùng máu loãng bay ra ngoài.
Tiêu Trần thần kinh giật giật cổ, nở nụ cười lộ ra chiếc răng khểnh nho nhỏ.
Cái gọi là giận quá thành cười, đại khái là đang nói Tiêu Trần bây giờ.
Tiêu Trần nhìn phía trước Lãnh Tiểu Lộ cách đó không xa bị vòng Kim Cương Phục Ma nhốt lại, ánh mắt ngày càng âm trầm.
Tiêu Trần duỗi tay lấy đoản đao Độc Hồn sau thắt lưng ra.
Tiêu Trần nhìn rất nhiều hòa thượng, còn có Lạt Ma mà không lên tiếng, chỉ đi tới bên cạnh Lãnh Tiểu Lộ.
"Tiêu Trần ca ca." Khuôn mặt Lãnh Tiểu Lộ tái nhợt vì đau đớn.
Tiêu Trần nhẹ nhàng sờ sờ đầu Lãnh Tiểu Lộ, buông đoản đao xuống, tay phải cầm vào vòng Kim Cương Phục Ma.
"Hắn muốn làm gì, lẽ nào muốn tay không bẻ gãy vòng Kim Cương Phục Ma?" Một đám hòa thượng nhìn động tác của Tiêu Trần đều cười lạnh.
Vòng Kim Cương Phục Ma là chí bảo của Thiên Long Tự, dùng Phục Long Mộc cứng rắn nhất chế tạo ra, há sức người có thể hư hại được nó.
Nhưng mà đích thực nụ cười của bọn họ không giữ được bao lâu, đã lập tức không cười được nữa.
"Răng rắc "
Một tiếng giòn vang chói tai vang lên, tròng mắt mọi người suýt nữa rớt ra ngoài.
Tiêu Trần lại chỉ bằng vào sức mạnh của bản thân mà trực tiếp bẻ gãy vòng Phục Ma, đây là chuyện kinh khủng bực nào.
Lãnh Tiểu Lộ thoát khỏi vòng vây, ôm Tiêu Trần lớn tiếng khóc lên.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vỗ bờ vai cậu: "Không sao, không sao, đến đây, ôm nhóc này đi, rời khỏi nơi này."
Tiêu Trần giao Độc Cô Tuyết trong ngực cho Lãnh Tiểu Lộ, lại thả Lưu Tô Minh Nguyệt lên trên đầu hắn.
"Đại Đế ca ca, đánh con gà trống quái lạ với con lừa ngốc mặc đồ trắng kia đi." Lưu Tô Minh Nguyệt oan ức giơ quả đấm nhỏ.
Tiêu Trần khẽ gật đầu, lạnh lùng nói: "Ai cũng không được đi."
Tiêu Trần nói xong, bóng dáng đột nhiên trở nên mơ hồ, sau một khắc, trên con đường nhỏ xuất hiện rất nhiều bóng ảnh, nhằm thẳng về phía Lạt Ma đang đứng.
Đứng mũi chịu sào đúng là Đại Lai Lạt Ma kia.
Tốc độ Tiêu Trần nhanh đến mức cực hạn, thần thông Đại Lai Lạt Ma mới vừa hiển hiện, thân hình Bồ Tát tám tay bốn đầu mới vừa hiện ra phân nửa đã hơi ngừng lại.
Thời khắc này Tiêu Trần đã đến bên cạnh Đại Lai Lạt Ma, những Lạt Ma xung quanh đó thậm chí còn chưa nhận thấy Tiêu Trần đã tới gần.
Đoản đao Độc Hồn đã gác trên cổ Đại Lai Lạt Ma.
Sát khí lạnh lẽo thấu xương làm cho thân thể Đại Lai Lạt Ma không tự chủ được mà run rẩy.
"Cậu là ai?" Giọng Đại Lai Lạt Ma run run hỏi.
Các Lạt Ma xung quanh lúc này cũng phục hồi tinh thần lại, hô hoán xuất thủ tấn công về phía Tiêu Trần.
Tiêu Trần lười nói nhảm với hắn ta, trực tiếp chém một đao qua.
Máu tươi bừng lên như suối phun.
Đối mặt với các Lạt Ma ở xung quanh tấn công tới, chân phải Tiêu Trần bỗng đạp xuống.
"Rầm!"
Đất đai dưới chân bị đạp nát, sóng khí khổng lồ bàng bạc ra, chấn động những người xung quanh người ngã ngựa đổ.
Tiêu Trần nắm chặt máu tươi từ Đại Lai Lạt Ma phun ra.
Lúc này cứ như máu tươi được trao sinh mệnh, nó ngưng tụ không tan như một sợi dây dài màu đỏ tươi bị Tiêu Trần nắm trong tay.
"Đại Ma thao túng máu tươi." Sắc mặt Đại Lai Lạt Ma trắng bệch, bụm cái cổ thật chặt, nhưng căn bản không được chuyện gì, máu tươi không ngừng vui sướng chảy ra.
Tiêu Trần đột nhiên tăng tốc kéo sợi dây máu tươi kia.
Đại Lai Lạt Ma không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn máu tươi của mình bị Tiêu Trần lôi ra thành một sợi máu thật dài.
"Rầm!"
Trong giây lát sau, máu tươi trên người Đại Lai Lạt Ma mất hết, tê liệt ngã xuống mặt đất.
"Lạt Ma" Nhóm Lạt Ma chung quanh hoảng hốt, một vị đại năng đạp nửa chân vào cảnh giới Yên Diệt mà lại không kịp phản kháng gì có hiệu quả đã bị làm thịt.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vung vung huyết thừng trong tay.
Huyết thừng nổ tung bùm bùm, hóa thành mưa máu rơi xuống.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh gay mũi.
Tiêu Trần nhìn Lạt Ma xung quanh, lạnh lùng quăng đoản đao cầm trong tay ra ngoài.
Đoản đao mang theo tiếng rít gào kích thích lưng mọi người tê dại.
Tiêu Trần chạy theo đoản đao, quyền ý kinh khủng cuộn trào mãnh liệt.
Sức mạnh dồi dào làm cho mỗi khi một chân Tiêu Trần hạ xuống, chính là cả vùng đất rung động, đá bắt đầu vỡ ra.
Mặt đất nứt vỡ ra từng mảng đá, cùng tất cả sự vật chung quanh đều bị quyền ý hào hùng hút lên trên cao, hình thành một bánh xe cực đại ở giữa trời cao.

Bình Luận

0 Thảo luận