Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 942: Bệnh tình nguy kịch.

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:31
Mặt mũi lão thái thái đầy tức giận, nhìn cô ta và hỏi: "Vi Phổ, chuyện gì đang xảy ra thế này?"
Vi Phổ nhìn khuôn mặt dữ tợn của lão thái thái, có chút sững sờ.
Lão già nhìn cô ta, giọng điệu kỳ quái nói: "Đế quốc tin tưởng cô như vậy, thế mà cô lại khiến đế quốc gặp nguy hiểm. Mấy trăm vạn đại quân đều giao cho cô, thế mà cô không cản được lũ côn trùng này ư?"
Vi Phổ cắn môi nhìn Tiêu Trần ma tính đang đứng cách đó không xa, biết chuyện này không thể giải thích ngay được.
"Bệ hạ, chắc chắn thần sẽ cho Đế quốc một câu trả lời, chỉ là ở đây rất nguy hiểm, ngài nên đến chỗ tránh nạn trước đi thôi!"
"Nực cười!" lão già giễu cợt, liếc mắt nhìn Vi Phổ rồi mỉa mai: "Chỉ là một đám sâu bọ mà thôi, chẳng lẽ quân đội đế quốc của chúng ta lại không thể bóp chết một đám côn trùng hay sao.
Cô vẫn luôn phóng to sự khủng bố của chúng, vẫn luôn gia tăng quân phí, ta thấy cô đang có ý đồ khác thì phải."
Thấy Vi Phổ không nói gì, ông ta càng nói càng mạnh miệng. Nếu cứ tiếp tục, có lẽ cái mũ dùng binh tự trọng này sẽ khó mà gỡ xuống.
Mấy vị đại thần xung quanh cũng không nói giúp cho Vi Phổ, họ chỉ chăm chú theo dõi vẻ mặt của lão thái thái.
Nhìn mặt mà nói chuyện chính là bản lĩnh lớn nhất của những người này.
Vi Phổ tức đến nghiến răng nghiến lợi, mấy tên khốn nạn này ngoài ăn chơi phóng túng, bày mưu tính kế nhau ra thì còn làm được cái gì chứ?
Đúng là đế quốc đã yên bình quá lâu, những người này đã quên đi sự tàn khốc của máu lửa.
Lão thái thái hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: "Vi Phổ, khanh đã có những đóng góp to lớn cho đế quốc. Bây giờ ta sẽ cho khanh một cơ hội. Mau dọn sạch lũ trùng này đi, chuyện lần này ta sẽ không truy cứu nữa."
Cuối cùng thì lão thái thái còn chưa hồ đồ đến mức ý thức mơ hồ
Nghe lão thái thái nói bỏ qua chuyện cũ, Vi Phổ nhìn lên bầu trời đang tối dần, lộ ra nụ cười sầu thảm.
"Bệ hạ, đi thôi, nơi này đã thất thủ rồi. Hạ lệnh cho binh sĩ ra nghênh chiến chính là để bọn họ đi chịu chết."
"Làm càn, ngươi đang nói mấy lời vô liêm sỉ gì thế." Lão thái thái tức giận: "Vi Phổ, từ nay về sau ngươi không còn là tướng quân của đế quốc này nữa, giao binh quyền chờ xử lý đi.
"Charles, từ nay sẽ do ngươi hoàn toàn phụ trách việc này."
Lão già nghe vậy thì khóe miệng hơi cong lên, cúi người thật sâu:
"Chắc chắn thần sẽ tiếp tục kéo dài sự vinh quang của đế quốc.
Người đâu, giam giữ Vi Phổ lại chờ bệ hạ xử lý."
Lão già đi đến bên cạnh cô gái đang ngẩn người, nhếch mép cười khẩy rồi đưa tay ra
Vi Phổ thẫn thờ nhìn lão già, cởi trang bị trên cổ tay ném thẳng vào mặt ông ta.
Cô khe khẽ lắc đầu, lộ ra nụ cười sầu thảm: "Tôi luôn nghĩ quốc gia của mình không đến mức bệnh không dậy nổi, nó vẫn còn sức sống, vinh quang của đế quốc có thể tiếp tục kéo dài..."
Vi Phổ lệ rơi đầy mặt, cổ họng nghẹn ngào không nói được nữa.
"Bịch."
Vi Phổ nặng nề quỳ xuống trước mặt lão thái thái nghẹn ngào nói.
"Bệ hạ, bây giờ rời đi vẫn còn kịp. Chúng ta vẫn còn những tinh cầu khác để sinh sống. Nếu không rời đi, chúng ta sẽ thật sự mất hết, không còn gì cả."
"Làm càn, còn dám nói những lời đại nghịch bất đạo thế này, vinh quang của đế quốc đã ở đây mấy vạn năm, ngươi là cái thứ gì, nói đi là đi à."
Lão già cầm dụng cụ có khả năng chỉ huy quân đội đế quốc, hăng hái chỉ trích.
"Charles, lão già chết tiệt này, đế quốc sắp bị hủy diệt mà ông vẫn còn nhớ thương đến quyền lực của mình ư."
Lúc này, tính cách dữ dội của cô gái đã hoàn toàn lộ rõ. Cô ta rút cần điều khiển bên hông, một thanh kiếm ánh sáng lập tức phóng ra ngoài.
"Cô muốn làm gì?" Lão già bị dọa cho mặt cắt không còn giọt máu.
Đánh chết ông ta cũng không ngờ tính cách cô ả này lại cứng rắn đến mức này. Ngay trước mặt bệ hạ mà còn muốn làm thịt mình.
Chẳng qua lão già thanh tinh này cũng nhanh chóng phản ứng lại.bây giờ ông ta đã nắm binh quyền trong tay, tại sao phải sợ một kẻ lỗ mãng như vậy chứ?
Thấy Vi Phổ hành động như vậy, lão thái thái cũng giận đến mất hết lý trí:
"Đủ rồi Vi Phổ, chuyện của đế quốc không liên quan gì đến cô, người đâu nhốt cô ta lại."
Mấy tên binh sĩ đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng bất đắc dĩ bước về phía trước.
Vi Phổ nhìn lão già, lạnh lùng nói: "Bệ hạ, hãy để thần làm một việc cuối cùng cho đế quốc, diệt trừ khối u ác tính này."
Vi Phổ đột nhiên vung kiếm, chém về phía lão già.
"Ngang nhiên ra tay hành hung trước mặt mọi người, có hành vi bất lợi với thân vương. Theo luật pháp đế quốc, ta có thể giết cô ngay tại chỗ."
Lão già phất tay cười nhạo, trước mặt xuất hiện một màn sáng trong suốt.
"Dân đen Vi Phổ, ý đồ ám sát thân vương của đế quốc. Theo pháp luật của đế quốc, ta có quyền giết cô ta ngay tại chỗ."

Bình Luận

0 Thảo luận