Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1418: Tổng tài bá đạo

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Thế nhưng loại pháp khí đặc thù này vô cùng ít ỏi thấy, đặc biệt có thể đối với Vô Chỉ Cảnh tạo tác dụng, càng rất thưa thớt.
Sợ rằng đôi bông tai này sẽ trở thành vật nhất định của mọi người, duy nhất chính là khuyết điểm nhỏ nhặt, thứ đồ này là đôi bông tai, tương đối thích hợp với nữ sử dụng.
Nhan Tử Ninh mỉm cười nói "Giá bắt đầu là mười vạn thuộc tính linh thạch, quy tắt như cũ, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một nghìn thuộc tính linh thạch."
Cái giá tiền này, lập tức liền khiến cho một nhóm người mất đi hứng thú.
Đương nhiên cũng không phải là nói những Thần Vô Chỉ Cảnh này không có thực lực, không lấy ra được mười vạn linh thạch thuộc tính.
Mà là nói, mười vạn linh thạch này không nằm trong kế hoạch sử dụng của bọn hắn.
"Hai mươi vạn." Một giọng nói trong trẻo đột nhiên vang lên, mọi người hít một hơi khí lạnh.
Hai mươi vạn, đó là cái khái niệm gì?
Một quả cầu nho nhỏ, nhưng tụ lại thành linh thạch thuộc tính, đại khái cũng nhiều như vậy.
Còn có, làm gì có ai tăng giá như vậy, vừa lên liền vương tạc.
Tiêu Trần kỳ quái nhìn nam tử lạnh lùng bên người một chút, ra giá không tệ chính là cái thứ hàng này.
Mọi người nhìn nam tử kia, đều là cười khổ lắc lắc đầu, đều tự cảm thấy nên bỏ cuộc rồi.
Nếu như nói nhà ai có tiền, thì hẳn là không ai có thể so sánh với gia tộc của nam tử phía sau này, cho dù Trần gia cũng là làm ăn, làm ăn từ trước tới nay đều có tiền.
Hơn nữa việc làm ăn của Trần gia, Vạn Vĩnh Thương Hào cũng không thể so sánh, Trần gia có ba đường biển hư không, mà Vạn Vĩnh Thương Hào chỉ có một.
Chỉ là không ai nghĩ tới rằng, ông chủ Trần thiếu gia sẽ xuất hiện ở đây.
Dù sao đồng hành là oan gia, ông chủ nhà Trần lại xuất hiên ở nơi này.
Thật giống như hai đầu bếp trong quán ăn, đi ăn ở quán đối phương vậy, này còn không phải là cố ý gây sự sao?
Chỉ là việc này là Vạn Vĩnh Thương Hào nên suy nghĩ, chứ không đến lượt quần chúng phải bận tâm, hơn nữa nhìn thái độ của Nhan Tử Ninh, có vẻ như cũng không để ý đến việc này lắm đâu.
Đôi hoa tai này, cuối cùng cũng bị ông chủ Trần thiếu dùng cái giá hai mươi vạn lấy được đến tay.
"Bây giờ đưa ta." Ông chủ Trần thiếu lạnh lùng nói.
Nhan Tử Ninh ngây ra một chút, nhưng cũng kịp phản ứng, nhẹ nhàng chau đầu mày.
Như vậy thì không hợp với quy củ rồi, mặc dù lấy được thứ đồ đó cũng phải là sau khi hội đấu giá này chấm dứt, linh thạch vào vị trí rồi mới có thể giao hàng đó.
Trong khoảng khắc hiện trường có chút lạnh, bầu không khí tại hiện trường có chút căng thẳng.
Đúng lúc này, có một người nam tử trung niên béo béo, khuôn mặt hòa khí, nhìn trông giống như một phú ông đứng lên.
"Ông chủ Nhan, nếu như ông chủ Trần thiếu đã mở lời muốn bây giờ, vậy thì đưa cho hắn, ta cũng tin tưởng ông chủ Trần thiếu cũng không đễn nỗi có thể làm ra chuyện gì vì hai mươi vạn linh thạch.
Đây chính là người bán hoa tai.
Nhan Tử Ninh nghĩ nghĩ một chút, tuy rằng có chút tức giận vì ông chủ Trần thiếu này có chút ỷ thế hiếp người, nhưng vẫn là lấy hoa tai ra.
Chỉ là ông chủ Trần thiếu sau khi nhận lấy hoa tai, đã làm một thao tác thần kỳ, khiến cho mọi người không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Ông chủ Trần thiếu nhẹ nhàng vung vung tay, hoa tai trong tay thế mà lại được đeo trên tai Tiêu Trần.
Đây con mẹ nó chính là hai mươi vạn linh thạch thuộc tính, cũng không phải là bắp cải, nói tặng người ta liền tặng được luôn, bại gia cũng không có bại như vậy chứ.
Mà mấy nữ tử ở hiện trường, trên mặt đều lộ rõ vẻ ngưỡng mộ mà nhìn Tiêu Trần.
Trên hoa tai phát ra những băng tinh màu trắng nhàn nhạt, băng tinh nhu hòa chuyển động vây quanh Tiêu Trần.
Trong lúc nhất thời tiên khí bồng bềnh, đẹp đến không gì có thể sánh bằng.
"Ya, thật là đjep." Trong mắt Lưu Tô Minh Nguyệt ngập tràn những vì sao nhỏ.
Tiêu Trần đang trêu đùa Lưu Tô Minh Nguyệt thiếu chút nữa thì phun ra máu.
"Thằng cháu trai này, làm cái gì thế hả?" Tiêu Trần giật đôi hoa tai xuống, ném thẳng vào mặt ông chủ Trần thiếu.
Thao tác của ông chủ Trần thiếu khiến cho tất cả quần chúng không khỏi kinh ngạc, động tác của Tiêu Trần, quả nhiên là cho mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
"Thằng cháu trai này, ngươi làm cái gì vậy hả?" Tiếng hô lần này không phải Tiêu Trần, mà là u Dương Đức.
Cái tên này sắp tức giận tới bùng nổ rồi, trước có một Nam Cung Thiên Linh, hiện tại lại có thêm một ông chủ Trần thiếu, bản thân sắp trở thành cái lốp dự phòng tuyến ba rồi.
Ông chủ Trần thiếu xoay người nhặt hoa tai lên, việc ngoài ý liệu của mọi người chính là, hắn không hề tức giận, mà chỉ xòe bàn tay ra, thần đến trước mặt Tiêu Trần.
Một bộ dạng nếu như ngươi không nhận lấy, ta sẽ cứ giơ ra như vậy.
Trên đầu Tiêu Trần đều là hắc tuyến, thật là muốn đập nát cái đầu chó của tên này.

Bình Luận

0 Thảo luận