Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 433: Bí cảnh Ma Thần

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Còn lại hai cái cuối cùng, cũng là hai cái khó tìm nhất, Minh Phủ Hồng Liên, còn có Hư Không Hắc Liên.
Minh Hà Hồng Liên chỉ sinh trưởng ở Minh Phủ, Tiêu Trần biết rõ bây giờ phải nghĩ biện pháp tăng thực lực lên, mở ra cánh cửa Minh Phủ.
Hư Không Hắc Liên, còn phải cần tiểu Long Nhi tự thân xuất mã, đi trong hư không trông coi trước, chữa trị thân đao Ngục Long cũng vô cùng cấp bách.
Lúc trước, lời của râu quai nón tại đảo Bồng Lai cũng làm cho Tiêu Trần có chút bận tâm.
Câu "Giúp tôi, giết tôi" kia đến bây giờ Tiêu Trần vẫn không nghĩ thông được, đến cùng là chỉ cái gì.
Tiêu Trần suy đoán khả năng lớn nhất, chính là có quan hệ với số mệnh kim long, bởi vì vị Đại Đế vẫn lạc có liên hệ duy nhất với thế giới này, khả năng chính là chín số mệnh kim long rồi.
Tiêu Trần có chút phiền, bởi vì Cẩu Đản và Lạc Huyền Tư đều là thân mang số mệnh kim long, nếu quả thật xảy ra vấn đề, đến lúc đó lại là một sự tình phiền toái.
Bây giờ Tiêu Trần còn chưa biết Lãnh Tiểu Lộ cũng bị số mệnh kim long chọn trúng, nếu biết đến, đoán chừng cũng phải phun ra một ngụm máu.
Còn có các loại sự tình lung tung beng, là định quy của thế giới này, đầu sỏ gây nên công pháp xảy ra vấn đề, còn có những đại lục thần bí chung quanh trái đất...
Đầu Tiêu Trần có chút đau.
...
Cuối cùng Tiêu Trần vẫn quyết định đi tìm đồ vật có thể chữa trị thân đao Ngục Long trước, sự tình khác để một bên sau này hãy nói.
Tiêu Trần đung đưa trôi về Côn Lôn sơn, nơi này có một tiểu động thiên, hơn nữa tại đây vẫn là đỉnh núi vạn thần trong truyền thuyết, nói không chừng có vật gì tốt.
Một đường bay tới Côn Lôn, giữa đường cũng không dừng lại làm gì.
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Cách rất xa rất xa, giống như có một âm thanh va chạm mãnh liệt truyền vào trong lỗ tai Tiêu Trần.
Tiêu Trần có chút mơ hồ, tên ngốc này sẽ không thật sự mỗi ngày rảnh rỗi không có việc gì đi đụng chạm những văn tự màu vàng chứ.
Coi như đụng cũng đụng nát xương cốt toàn thân hắn ta, đoán chừng đụng cũng chẳng nhúc nhích được những văn tự màu vàng kia chút nào.
Tiêu Trần huýt sáo bay tới đỉnh núi, lúc này âm thanh ầm ầm va chạm đã ngừng lại.
Nhìn Hình Thiên ngồi dưới đất sinh hờn dỗi, Tiêu Trần dở khóc dở cười, tên ngốc này thật sự là toàn cơ bắp.
"Người cao to, tức giận à?" Tiêu Trần bay tới trên vai Hình Thiên ngồi xuống, trêu chọc nói.
Trông thấy người quen, Hình Thiên vô thức thò tay muốn sờ sờ cái đầu mình, kết quả sờ thấy trống không.
Hình Thiên phất phất tay, âm thanh có chút uể oải nói: "Đụng không mở, làm sao bây giờ?"
Tiêu Trần lắc đầu cười nói: "Không sao, anh có thể chờ ở chỗ này, có một ngày cuối cùng những này văn tự cũng tán đi, chỉ cần có kiên nhẫn nhất định có thể đợi đến đấy."
Nghe xong lời Tiêu Trần nói, rõ ràng tâm tình Hình Thiên tốt hơn nhiều.
"Đứa nhóc, cậu tới nơi này có chuyện gì sao?"
Đối với xưng hô của Hình Thiên, Tiêu Trần cũng không để ý, chỉ cần không phải thời điểm gây phiền phức, Tiêu Trần cũng không quá để ý xưng hô của người khác đối với mình, đương nhiên nếu tiểu Long Nhi ở đây, vậy khác thì đừng nói tới nữa.
"Người cao to, gần bên này có lẽ có một cửa vào tiểu động thiên, anh biết ở nơi nào không?"
Tiêu Trần chỉ biết được gần bên này có một cái cửa vào tiểu động thiên từ chỗ Thanh Y, nhưng vị trí cụ thể lại không rõ lắm.
Có thể là bởi vì nguyên nhân Hình Thiên ở chỗ này, sợ chọc giận Ma thần thượng cổ trong truyền thuyết này, Mạng Nhện cũng không có nhân thủ trú đóng ở đây.
"Tiểu động thiên?" Hình Thiên thế mà lại không hiểu ý của Tiêu Trần, lại muốn thò tay đi sờ cái ót của mình, kết quả lại sờ soạng vào khoảng không.
Tiêu Trần suy nghĩ một chút, thay đổi một cách nói, "Đại khái là nơi một phần vùng đất, trốn vào hư không sau đó hình thành."
"Ờm?" Hình Thiên như trước nghi hoặc.
"Đầu thằng này để trang trí chứ toàn bã đậu thôi sao?" Làm sao thằng này được liệt kê bước lên hàng thập đại Ma thần thượng cổ.
Tiêu Trần vắt hết óc, lại đổi cách nói, "Động phủ tiên nhân hoặc là bí cảnh."
Cái này chắc phải biết đi à nha!
"Ừ! Ừ!"
Hình Thiên chất phác đáp, duỗi ra ngón tay vừa thô vừa to như củ cải, một ngón tay chỉ phương xa nói: "Bên kia, bí cảnh Ma Thần."
"Ồ?"
Cái này đến phiên Tiêu Trần mơ màng, bí cảnh Ma Thần?
Chẳng lẽ tiểu động thiên chỗ này đã từng bị Ma Thần chiếm lĩnh.
"Chỗ kia đã từng có người ở?" Tiêu Trần hỏi.
Nếu thật sự là đã từng có tên nào đó ở, động thiên nhỏ như vậy đối với Tiêu Trần mà nói, thật ra không có ý nghĩa lớn.
Bây giờ Tiêu Trần cần thiên tài địa bảo, cũng không phải đồ chơi rách rưới ai đó để lại.
Hình Thiên đáp: "Phi Liêm được chôn cất ở bên trong."
"Phi Liêm?" Tên nhóc Tiêu Trần không học vấn không nghề nghiệp rõ ràng không biết Phi Liêm là ai.

Bình Luận

0 Thảo luận