Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1895: Có bệnh (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Đi, lập tức đi ngay, tôi có bệnh, bệnh nan y." Tiêu Trần ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra cửa lớn.
Mọi người thấy giương mắt đờ đẫn, không nói ra lời, con hàng này thật đúng là có bệnh thật.
Cửu Vĩ Hồ cứ giậm chân, lão lưu manh này.
"Mở miệng."
Phòng quân y, một chị gái xinh đẹp đang kiểm tra cho Tiêu Trần.
Bởi vì là tộc Hoa, nên trên người cô gái mang theo một mùi thơm của cơ thể dễ ngửi.
Tiêu Trần vừa vào phòng thì đã khịt mũi điên cuồng, hận không thể hít sạch không khí của cả phòng.
"Tiểu tử, không nên hít sâu trong thời gian dài, đối với tim phổi không tốt." Bác sĩ cười nhắc nhở.
"Mùi thơm thơm, thật sự quá tốt rồi." Tiêu Trần hít gật gù đắc ý, vẻ mặt hài lòng.
Dịch Minh bên cạnh nhìn mà mặt xạm lại, con hàng này đích thật là có bệnh, hơn nữa còn là bệnh tâm thần.
"Thân thể của tiểu tử vượt quá người thường, tốt vô cùng, hơn nữa tư chất tu hành cũng là cao cấp, không hề có khuyết điểm gì." Bác sĩ nói với Dịch Minh.
Dịch Minh chỉ vào đầu của mình, ý bảo đầu óc của Tiêu Trần xảy ra vấn đề.
Bác sĩ bất đắc dĩ nhún vai, "Nếu quả thật là đầu có vấn đề thì phải đến bệnh viện tổng bộ kiểm tra."
Dịch Minh nhìn Tiêu Trần, bất đắc dĩ lắc đầu, hiện tại chiến sự căng thẳng, cần lực lượng tân sinh với số lượng lớn bổ sung nguồn lính.
Hơn nữa bây giờ cũng là thời điểm tốt nhất để kiến công lập nghiệp, nếu như đi bệnh viện tổng hợp kiểm tra, không chỉ sẽ làm chậm trễ nhiều thời gian, nếu như nhỡ đâu kiểm tra ra tật xấu gì, e rằng Tiêu Trần sẽ không làm binh nổi.
Dịch Minh có chút luyến tiếc, bởi vì tư chất của Tiêu Trần thật sự quá tốt.
"Chờ qua kỳ hạn tân binh rồi hãy nói!" Dịch Minh đưa ra quyết định, dù sao cũng không phải là bệnh lớn gì, ai cũng không sợ nói không chừng là chuyện tốt.
"Tạm biệt chị gái, ngày mai tôi lại tới." Dịch Minh đen mặt kéo Tiêu Trần mặt dày mày dạn rời phòng cứu thương.
Bác sĩ xinh đẹp che miệng cười không ngừng, tiểu tử này thật thú vị.
Tiêu Trần mới vừa trở lại ký túc xá, cái mũi của Cửu Vĩ Hồ giật giật, xông lên hung ác nói: "Mùi hoa ở đâu ra?"
Tiêu Trần làm dáng lắc đầu, "Một chị gái xinh đẹp, cho tôi làm một con ngựa giết gà."
Cửu Vĩ Hồ tức giận nhảy lên đi tới véo lỗ tai của Tiêu Trần, "Này thì trêu hoa ghẹo nguyệt."
"Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy qua cặp đôi đánh nhau à!" Tiêu Trần bị véo lỗ tai, hung tợn trừng mắt nhìn tân binh ở ký túc xá.
Mọi người vội vàng quay đầu, không dám nhìn nữa, dù sao còn có vết xe đổ là năm thằng xui xẻo trước đó không lâu.
"Ai là cặp đôi với cậu, không biết xấu hổ." Trong lòng Cửu Vĩ Hồ hài lòng, tay véo lỗ tai Tiêu Trần cũng từ từ buông ra.
"Tiểu cô nương đúng là dễ lừa." Tiêu Trần nói thầm một tiếng, ngã lên giường nằm thẳng cẳng.
"Cậu..." Cửu Vĩ Hồ mí mắt trực nhảy, biết lại bị hàng này lừa dối.
"Ngủ chung đi!" Tiêu Trần phong tao vỗ chỗ trống trên giường mình, nháy mắt về phía Cửu Vĩ Hồ.
"Thần kinh." Cửu Vĩ Hồ hít sâu một hơi, nhịn xúc kích động đánh chết con hàng này, trở lại trên giường của mình.
Đêm khuya.
Tiêu Trần lấy ra tài nguyên được phân phát, bắt đầu tự mình thử tu hành công pháp dị vực.
Sử dụng linh khí tu hành, chủ yếu là dựa vào vận hành kinh mạch trong cơ thể.
Mà công pháp dị vực lại có thể hoàn toàn bỏ qua kinh mạch trong cơ thể, trái lại còn lợi dụng huyệt đạo toàn thân tiến hành tu hành.
Cái này hoàn toàn khác với phương thức tu hành quen thuộc của mình.
Hơn nữa những huyệt đạo này, đối với vận hành khắp cả kinh mạch, đưa đến tác dụng liên tiếp mấu chốt.
Nếu như tu hành công pháp dị vực, sẽ trực tiếp tạo thành xung đột lớn giữa hai hệ thống tu hành.
Nhẹ thì kinh mạch, huyệt đạo, toàn bộ thân thể đều tan vỡ, nặng thì chính là tan thành mây khói, Tiêu Trần xem như là đã hiểu, vì sao Tiêu Trần hoàn chỉnh lại nói, công pháp dị vực có tổn thương rất lớn đối với thân thể.
Thật may là Tiêu Trần không cần sợ vấn đề tan vỡ.
Bởi vì thân thể Võ Thần, không chỉ cường hóa thân thể của Tiêu Trần, bất kỳ một vị trí nào trong cơ thể đều được cường hóa đến mức không thể tưởng tượng.
"Tên kia thật là cẩn thận mà." Tiêu Trần vui vẻ lấy ra một ít đá màu đen được phân phát.
Đá Thiên Oán, là tài nguyên trọng yếu nhất với người tu hành dị vực, có cùng địa vị với linh thạch trong vùng tinh không của mình.
Tiêu Trần tùy ý lật xem một lượt quy tắc tu hành chung, cảnh giới tầng thứ nhất rất đơn giản, chính là mở ra huyệt đạo toàn thân, dùng để dung nạp lực Thiên Oán.
Đây cũng là một quá trình rất thống khổ, bởi vì đánh vào huyệt đạo cũng không phải là chuyện đùa.
May ở chỗ Tiêu Trần là một người không sợ đau, cũng lười quản chuyện có xung đột hay không, trực tiếp bắt đầu đi thí nghiệm.

Bình Luận

0 Thảo luận