Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1481: Thiên Cơ Sách

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Ăn rất ngon, vào miệng là tan, lại còn rất thơm."
"Vậy chúng ta mau chạy tới đi, nếu không thì quá giờ cơm tối mất." Tiêu Trần thần tính lôi kéo Minh La chạy như bay.
"Đại nhân, là phương hướng này."
"Hở? Ồ..." Khuôn mặt nhỏ của Tiêu Trần thần tính đỏ lên.
"Cô sao vậy?"
Trên đường chạy tới Lạc Mã hồ, nhìn dáng vẻ Minh La như không yên lòng, Tiêu Trần thần tính có chút hiếu kỳ hỏi.
Minh La suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nói ra miệng: "Đại nhân, tôi đi theo ngài, có thể sẽ mang đến rất nhiều phiền phức."
Tiêu Trần thần tính gật đầu, đây là vấn đề không cách nào tránh khỏi.
Thứ nhất, người bên cạnh mình, chắc chắn không thể nào tiếp thu được Minh La.
Thứ hai, người bên Minh La chắc chắn sẽ bởi vì cô ta làm phản, mà muốn trừ khử cho thống khoái.
Tiêu Trần thần tính thu lưu Minh La, nói khó nghe chút, thì chính là Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài đều không phải người.
Tiêu Trần thần tính cười hì hì nói: "Không sao cả, nếu tôi cho cô danh phận ở Bất Động, thì nhất định sẽ che chở cho cô."
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của Tiêu Trần thần tính, Minh La đột nhiên cảm thấy có chút hổ thẹn.
"Đế Tôn là một người có dục vọng khống chế rất mạnh mẽ, hắn ta tuyệt đối sẽ không cho phép có người phản bội hắn, hắn ta nhất định sẽ tìm và giết tôi."
Lúc nhắc tới hai chữ Đế Tôn, Tiêu Trần thần tính phát hiện trên người Minh La có sự sợ hãi phát ra từ nội tâm.
Cảm giác sợ hãi cực kỳ đối với một người ấy, tuyệt đối không thể hình thành chỉ trong một sớm một chiều, loại sợ hãi ấy là đã trải qua năm tháng, khắc sâu trong xương.
"Đế Tôn, rất lợi hại phải không?" Tiêu Trần thần tính tò mò hỏi.
Minh La gật đầu: "Hư không của chúng tôi cũng không lớn, so với hư không của đại nhân thì chỉ có thể coi như muối bỏ biển."
"Nhưng hư không của chúng tôi ở trong trạng thái hoàn toàn thống nhất, thế nên chúng tôi mới có thể ngưng tụ tất cả lực lượng, xâm chiếm hư không của đại nhân."
"Thống trị hư không chúng tôi, là một chủng tộc tên là Kshatriya, mà thủ lĩnh cao nhất của Kshatriya chính là Đế Tôn đại nhân."
Minh La nói tới chỗ này, sắc mặt đã có chút tái nhợt, dường như nhớ ra chuyện gì đó không tốt lắm.
Trong ấn tượng của Minh La, cô ta chưa bao giờ thấy Đế Tôn toàn lực xuất thủ, mỗi trận chiến Bàn Cờ Hỗn Độn, Đế Tôn chỉ như những người đứng xem, quan sát tất cả.
Người kia, thực sự quá thần bí, quá mạnh mẽ, mà sợ hãi thường hay tới từ sự không biết của bản thân.
"Ai ya, không sao cả, thật ra thì tôi đến cũng chỉ làm phông nên thôi, đến lúc đó chúng ta không xung đột chính diện với tên đế gì kia là được chứ gì."
Tiêu Trần thần tính an ủi Minh La, sau đó không biết lấy từ đâu ra hai cây kẹo que, mình một cái, đưa cho Minh La một cái.
"Thiên Lang Tinh nói ăn chút ngọt có thể giảm bớt sự căng thẳng, có muốn nếm thử chút không."
Nhìn khuôn mặt tươi cười chân thành của Tiêu Trần thần tính, Minh La theo bản năng nhận lấy cây kẹo que.
Tiêu Trần thần tính ngạm kẹo que, lấy ra một quyển sách màu vàng, tự lẩm bẩm, "Đế Tôn cô nói, hẳn là cường giả cao cấp nhất, vì sao trong Thiên Cơ Sách của tôi lại chưa từng xuất hiện tên của hắn ta nhỉ?"
Minh La nhìn quyển sách màu vàng kia, không biết vì sao lại có cảm giác rợn cả tóc gáy.
Minh La không hiểu lắm, một quyển sách mà thôi, tại sao lại khiến mình sợ hãi như vậy.
"Đại nhân, đây là cái gì?" Minh La nuốt nước miếng hỏi.
"Cái này á hả, thứ Đại Đạo tỷ tỷ đưa cho tôi, nàng nói là nó ghi lại tin tức của tất cả cường giả từ thời đại Đại Địa Vô Tận cho đến bây giờ."
Đại Đạo tỷ tỷ trong miệng Tiêu Trần là chân thân Đại Đạo chân chính.
Đại Đạo vô cùng thích Tiêu Trần thần tính, bình thường hay đi gặp Tiêu Trần, lại còn đưa một số thứ nhỏ nữa.
Tiêu Trần thần tính nói, tùy tiện lật tới một tờ, trên ấy xuất hiện một cái tên, Sát Sinh.
"Cô xem, người này vô cùng vô cùng lợi hại, thời đại hắn ta tồn tại là thời kì cuối của Thái Cổ."
"Người này, gần như lấy sức một mình, kết thúc thời đại Thái Cổ chúng thần."
"Sau đó hắn ta lại còn khai sáng kỷ nguyên mới, lại còn dẫn hệ thống tu hành mới tới thời đại mới. Cũng ngay tại lúc này không còn nhiều người nguyện ý tu hành hệ thống võ phu nữa."
"Đúng rồi, Đế Tôn mà cô nói kia, tên đầy đủ là gì?" Tiêu Trần lại lật vài tờ, hình như cũng không tìm được hai chữ Đế Tôn.
"Không biết." Minh La lắc đầu, "Không ai biết tên đầy đủ của Đế Tôn đại nhân."
Minh La nói tiếp: "Đại nhân, liệu có khi nào quyển sách này chỉ có thể ghi chép cường giả ở hư không của đại nhân, mà Đế Tôn là sinh linh ở một vùng hư không khác, thế nên không thể ghi chép được."
Tiêu Trần thần tính có chút mơ hồ, gõ đầu nhỏ của mình, đột nhiên đôi mắt sáng lên, dường như nhớ ra cái gì đó.

Bình Luận

0 Thảo luận