Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1137: Đổi tính

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Luân Hồi chuyển thế vô cùng huyền bí, phóng nhãn nhìn lại, tất cả chúng sinh đều đang trong vòng sinh tử Luân Hồi, bạn, tôi và hắn ta đều vậy.
Lúc là nam, lúc là nữ cũng không có gì kỳ quái cả."
Tiêu Trần nghe một hồi nhức hết cả đầu: "Cái gì với cái gì, anh mà không đi theo tà giáo thật sự là nhân tài không được trọng dụng rồi."
Lãnh Tiểu Lộ gãi gãi đầu, cậu ta không học vấn không nghề nghiệp, cũng đứng hình giống như Tiêu Trần.
Bạch giáp tướng quân cười cười bất đắc dĩ: "Dù sao tình huống này tuy rằng hiếm thấy, nhưng cũng có thể xếp vào loại bình thường."
"Bình thường cái cọng lông ấy."
Nghĩ đến việc tương lai Võ Vô Địch sẽ biến thành một đại mỹ nhân nũng nịu, da đầu Tiêu Trần đều run lên.
"Đúng rồi, nhà họ Độc Cô mà các người nhắc đến ở đâu?" Tiêu Trần quyết định đi kiểm tra tình hình trước.
"Thủ đô Hoa Hạ." Bạch giáp tướng quân trả lời.
"Đi thôi Hắc Phong, đưa Vô Địch về rồi nói sau."
Tiêu Trần nghĩ một lát, vẫn chưa thể tiếp nhận chuyện này, ôm lấy Hắc Phong định rời đi.
"Tiêu Trần ca ca, xin lỗi." Nhìn thấy Tiêu Trần sắp rời đi, Lãnh Tiểu Lộ kéo góc áo của Tiêu Trần, trong mắt đầy bất đắc dĩ.
Tiêu Trần nhìn Lãnh Tiểu Lộ tội nghiệp, suy nghĩ một chút nói: "Có muốn đến chỗ của tôi chơi một lát không?"
Đứa nhỏ này tốt bụng, nếu bởi vì chuyện này mà cứ canh cánh mãi trong lòng, thì thật không tốt.
Tiêu Trần quyết định đưa Lãnh Tiểu Lộ đến chỗ mình chơi một thời gian, để cậu ta đi giải sầu cũng tốt.
Suy cho cùng, Lãnh Tiểu Lộ chỉ là một đứa bé, là độ tuổi nên kết bạn.
Trong cái địa ngục khổng lồ này, cậu ta là một vị vương chí cao vô thượng, có thể kết bạn ở đâu.
"Cái này..." Bạch giáp tướng quân có chút khó xử.
Sự tồn tại của Lãnh Tiểu Lộ không chỉ đơn thuần là Phong Đô Đại Đế, mà toàn bộ Địa Ngục đều nằm dưới phong ấn của cậu ta.
Sự tồn tại của Lãnh Tiểu Lộ liên quan đến sự ổn định của Địa Ngục, không thể tùy ý rời đi.
Hơn nữa đến dương thế, sự an toàn của Lãnh Tiểu Lộ làm sao bây giờ?
"Yên tâm đi!" Tiêu Trần kéo Lãnh Tiểu Lộ nói với bạch giáp tướng quân: "Đi dạo một lát thôi, không phải đi đánh nhau, có gì phải lo?
"Lão Triệu." Lãnh Tiểu Lộ đáng thương nhìn bạch giáp tướng quân.
Nhìn bộ dạng đáng thương của Lãnh Tiểu Lộ, bạch giáp tướng quân bất đắc dĩ gật đầu.
"Vậy thì sự an toàn của chủ tôi xin nhờ ngài."
"Được rồi, đi thôi."
Tiêu Trần quay đầu lại nhìn Luân Hồi điện.
"Đi tìm con chó ngốc kia hỏi thử xem, dòng sông Nghiệp Hỏa bạo động tại sao lại ảnh hưởng đến nơi này?"
...
Trở lại dương thế, nhìn đồng hồ, không sai biệt lắm đã đến lúc học viện tan học.
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô lớn, lao về phía thành phố Minh Hải.
Lãnh Tiểu Lộ không biết đã bao nhiêu năm rồi không trở lại dương thế.
Được ngửi không khí trong lành, nhìn sông núi xanh tươi, cả người dễ chịu đến khó tả.
"Cái này của cậu phải cắt, phải cắt." Tiêu Trần rút đoản đao sau thắt lưng ra, khoa tay múa chân vài cái.
Tóc của Lãnh Tiểu Lộ quá dài, kéo dài xuống tận đất.
Khi cậu ta ở dưới đó, đương nhiên có tỳ nữ mỗi ngày nâng cho cậu ta, đến dương thế ai rảnh mà giúp?
Hơn nữa mái tóc của Lãnh Tiểu Lộ cực kỳ chói mắt, là loại màu vàng rực rỡ, cộng với khuôn mặt vô cùng nữ tính.
Nếu cứ để vậy đi trên đường cái, có lẽ cậu ta sẽ bị quấy rối chết mất.
"Chỉ cắt ngắn hơn một chút thôi, được không?" Lãnh Tiểu Lộ tỏ vẻ miễn cưỡng.
Tiêu Trần liếc mắt: "Ai bảo để dài như vậy làm chi? Cắt đầu húi cua là tốt nhất."
Lãnh Tiểu Lộ thiết chút nữa sợ đến phát khóc.
"Cậu xem, người này không có lòng đồng cảm đâu. Tóc đẹp như vậy mà nói cắt là cắt. Đi theo tôi lăn lộn thì sao? Heo gia sẽ đưa cậu đi nhậu nhẹt ăn ngon." Hắc Phong ở bên cạnh lại bắt đầu tẩy não.
Tiêu Trần cảm thấy buồn cười, với thẩm mỹ của con heo chết tiệt này, rõ ràng không chê ngoại hình "xấu xí" của Lãnh Tiểu Lộ, có vẻ như nó rất muốn nhận đồ đệ.
"Tiêu Trần ca ca, cắt tóc cho em đi." Khi Lãnh Tiểu Lộ nghe lời nói của Hắc Phong, cậu ta lập tức hạ quyết tâm.
Hắc Phong rơi lệ đầy mặt, nội tâm đã bị mười ngàn điểm điểm bạo kích.
Cuối cùng, Tiêu Trần vẫn hạ thủ lưu tình, cắt tóc Lãnh Tiểu Lộ dài ngang mông.
Trở lại học viện, vừa kịp giờ tan học.
Một đám người tập trung quanh cổng trường để chụp ảnh lưu niệm.
Thác Bạt Hàn và cô gái bị treo ở cổng trường giờ đã không còn gì để luyến tiếc.
Tên tuổi anh hùng cả một đời đã hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Sự xuất hiện của Lãnh Tiểu Lộ chẳng mấy chốc đã thu hút sự chú ý của đám học sinh.
Khuôn mặt tuyệt mỹ cộng với bộ dạng hơi ngượng ngùng của Lãnh Tiểu Lộ đã khiến các học sinh sửng sốt.
"Tiên tử, có thể làm quen không?"
"Tiên tử, tôi là con trai trưởng của Lĩnh Nam Vương gia, có thể nể mặt dùng bữa cơm không?"

Bình Luận

0 Thảo luận