Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1544: Đến rồi

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tiêu Trần đầu đầy vạch đen: "Ngươi con mẹ nó là đến cứu ta hay là đến giết ta đấy."
Nhưng không ai đáp lại Tiêu Trần, thấy rằng ngọn lửa bao trùm sắp trút xuống.
Một vài chữ nhỏ cầm binh khí khác nhau từ đâu xuất hiện.
Những chữ nhỏ này tỏa ra ánh sáng vàng, ánh sáng vàng được nối với nhau từng cái một, cuối cùng tạo thành một vỏ trứng khổng lồ màu vàng, bao phủ Tiêu Trần và mọi người trong đó.
"Ầm!"
Tại khi vỏ trứng hình thành, luồng lửa cũng vừa mới trút xuống.
"Hừ..." Tiêu Trần thở dài một hơi trêu ghẹo nói: "Cái mạng chó này xem như được cứu rồi."
Hầu ca ở bên còn đang bàng hoàng, thì lời nói của Tiêu Trần đã đưa hắn trở về thực tại.
"Ai?" Hầu ca đột nhiên cảnh giác ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy một bóng người bên ngoài vỏ trứng, không khỏi kinh hãi.
Cách bọn họ gần như vậy lại không phát hiện ra, thật không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa nhìn bộ dáng bóng người bên ngoài vỏ trứng dường như cũng không hề tận lực che dấu khí tức.
Tiêu Trần nhìn bóng người kia, mặt mũi ngược lại lại trần đầy hứng thú.
"Pháp thân?" Tiêu Trần kỳ quái cười: "Tên này giúp lão bà qua đường, hay là nhặt được của rơi? Loại này chỉ có người tốt mới có thể sở hữu, dù thế nào cũng không nên xuất giện bên cạnh Đại Ma Đầu đó! "
Hình dáng bên ngoài vỏ trứng, nghe được Tiêu Trần chế giễu, cuối cùng cũng quay đầu nhìn vào bên trong vỏ trứng.
Tiếu Sương và những người khác đã bị sốc đến nỗi gần như không kêu lên được.
Bởi vì người bên ngoài vỏ trứng thực sự giống hệt Tiêu Trần.
"Thằng đệ tôi, Đại Ma Đầu, tính khí rất xấu. Không có việc gì đừng có đến gần hắn ta." Tiêu Trần lại bắt đầu nói linh tinh.
Vẻ mặt của Tiếu Sương đầy vẻ không tin, bởi vì không thể nào có hai người giống nhau đến vậy, gần như phân thân không khác gì.
Nghe được Tiêu Trần giễu cợt, pháp thân khẽ mỉm cười, trong lòng có cảm giác gió xuân.
"Ba... ba..." Tiêu Trần lập tức cho mình hai cái tát, tưởng rằng mình đã nhìn nhầm.
"Hắn... hắn ... vừa mới cười đấy à." Tiêu Trần lắp bắp hỏi Tiếu Sương bên cạnh.
Tiếu Sương không hiểu tại sao Tiêu Trần lại ngạc nhiên như vậy, nhưng dù sao cũng gật đầu.
"Thả bọn họ ra, hiện tại không có việc gì rồi." Giọng nói của pháp thân truyền đến.
Vỏ trứng vàng dần biến mất, lại biến thành tám chữ nhỏ nghịch ngợm.
"Oa oa oa..." Đột nhiên một chữ nhỏ giơ một cây trường thương đâm vào mông Tiêu Trầ.
Da đầu của Tiêu Trần ngay lập tức nổ tung, một luồng tử khí lao thẳng về phía hắn ta.
"Không thể." Pháp thân vươn tay bắn ra, chữ nhỏ chuẩn bị đâm vào mông Tiêu Trần lập tức bị bắn bay đi.
Pháp thân đáp xuống trước mặt Tiêu Trần, nhẹ giọng nói nhỏ với mấy chữ nhỏ: "Vũ khí của ngươi đều là do hắn chế tạo, cộng thêm thực lực của ngươi, dưới Ngụy Đế cũng không ngăn cản được, không thể tùy tiện ra tay. "
Vài chữ nhỏ lảm nhảm gật đầu, chỉ có chữ nhỏ cầm thương là có phần bất đắc dĩ mà nhảy loạn xạ ở đó.
"Cậu có thù với nó?" Pháp thân có hứng thú hỏi.
"Có cái rắm ấy, tôi chưa từng thấy qua, thù ở đâu ra." Tiêu Trần hung hăng trừng mắt nhìn chữ nhỏ.
Lúc này, một ngọn lửa trắng bùng lên từ cơ thể chữ nhỏ, tức giận hướng về phía Tiêu Trần hô hào.
"Nghiệp Hỏa." Tiêu Trần đột nhiên hiểu được.
Hồi đó khi còn trong Nghiệp Hỏa Trường Hà, tên tiểu tử hỗn đản này thường xuyên bị Tiêu Trần ma tính sửa chữa, mình cũng coi như đồng lõa nửa vời, thảo nào tên tiểu tử này muốn đâm vào mông hắn khi nhìn thấy hắn.
"Còn những người khác, tại sao họ không tới?" Tiêu Trần vừa hỏi Pháp thân vừa dơ ngón giữa lên với chữ nhỏ.
"Đại Diệt tinh không." Pháp thân mỉm cười, điều này khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
"Tôi liền cảm thấy kỳ quái, cậu là từ trong cơ thể hắn sinh ra, vậy tại sao lại không đi theo Đại Ma Đầu như vậy." Trên mặt Tiêu Trần đầy vẻ hiếu kỳ.
Pháp thân mỉm cười lắc đầu không giải thích.
"Tại sao hắn lại đi Đại Diệt tinh không?" Sau đó Tiêu Trần hỏi.
"Sang Giới Thập Tự, từ tượng trưng cho cái chết, có thể sẽ xuất hiện ở Đại Diệt tinh không." Pháp thân nhìn lên bầu trời, khẽ cau mày.
"Tôi thấy hắn cả ngày đều không có việc gì làm, đi tìm Sang Giới Thập Tự cái gì, có thời gian sao đi sinh hai đứa nhỏ không phải tốt hơn sao?" Tiêu Trần trợn mắt lẩm bẩm.
"Đỉnh của vòm trời là ai?" Pháp thân hỏi.
"Là vị gánh chịu đại kiếp ngàn năm đó, còn có thể là ai được nữa?" Tiêu Trần tức giận đáp.
Pháp thân có chút kinh ngạc: "Thời gian không đúng."
"Không có phá vách ngăn, chỉ được ánh xạ tới phía chúng ta thông qua một số thủ đoạn." Tiêu Trần giải thích.
"Có thể đi ra ngoài không, cậu có bao nhiêu phần thực lực của Đại Ma Đầu?" Tiêu Trần đầy mặt nghi ngờ nhìn bầu trời đen kịt, rõ ràng một kích vừa rồi của pháp thân không phá được phong ấn, phong ấn vẫn còn.
"Năm phần." Pháp thân nói, yêu đao tên tên Vi Tuyết xuất hiện trong tay hắn ta: "Đến rồi."

Bình Luận

0 Thảo luận