Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1918: Nguy cơ giải trừ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Thư Nguyệt Nguyệt phồng má, "Tôi không có, trên mặt đất rất dơ."
"Cái gì?" Giọng Tiêu Trần tăng lên mấy lần: "Cậu thế mà lại chê tôi bẩn, có phải cậu không thương tôi hay không, cậu đi tìm người khác đi!"
"Tôi không có ý này!" Thư Nguyệt Nguyệt gấp suýt chút nữa khóc lên, đầu óc người này có vấn đề mà!
"Vậy cậu có ý gì?" Tiêu Trần rảnh rỗi nhàm chán, đùa với tên này.
"Không có ý gì." Thư Nguyệt Nguyệt bị làm cho không biết phải trả lời thế nào.
"Cái gì, nhanh như vậy đã cảm thấy tôi không thú vị?" Tiêu Trần đau lòng lắc đầu, "Không thú vị vậy chia tay!"
"Oa tôi không có ý này!" Thư Nguyệt Nguyệt nhịn không được khóc lên.
"Cậu bị khùng à!" Cửu Vĩ Hồ đi vào ký túc xá, có chút đau lòng an ủi Thư Nguyệt Nguyệt.
"Ôi!" Tiêu Trần cười hỏi, "Nguyệt Hồ tộc này, có phải có quan hệ gì với cậu không, cậu là Thiên Hồ bọn họ là Nguyệt Hồ."
Sau khi nghe vậy, Thư Nguyệt Nguyệt lập tức dừng khóc, chỉ là vẻ mặt khiếp sợ nhìn Cửu Vĩ Hồ.
Trong truyền thuyết ở bộ tộc của bọn họ, Nguyệt Hồ tộc bọn họ vốn là tộc đàn nhỏ yếu vô cùng, bởi vì nguyên nhân có thể biến tính, thông thường sẽ bị truy bắt, trở thành đồ chơi cho những người khác.
Mãi cho đến một ngày, một con Cữu Vĩ Thiên Hồ to lớn giáng xuống trong tộc, dẫn dắt tổ tiên của bọn họ bắt đầu phản kháng, cuối cùng trở thành đại tộc số một số hai Thiên Độ thành.
Hơn nữa có người nói, lời nguyền của Nguyệt Hồ tộc cũng có quan hệ với Thiên Hồ.
Thiên Hồ đại nhân vì để cho các tộc nhân của Nguyệt Hồ tộc có thể tìm được bạn đời, đã hạ một lời nguyền nếu bị sờ đuôi thì nhất định phải kết hôn.
Ở trong truyền thuyết, Thiên Hồ đại nhân là cô gái xinh đẹp nhất trên đời này, sinh linh thấy nàng đều sẽ bị trầm luân.
Thế nhưng người trước mắt lại là một đại hán râu ria đầy mặt, thế nào cũng không liên hệ được với hai chữ xinh đẹp.
"Mắc mớ gì tới cậu, mà phải nhiều lời đến như vậy?" Cửu Vĩ Hồ trợn tròn mắt nói với Thư Nguyệt Nguyệt: "Đừng để ý tới người này, đầu óc hắn có vấn đề."
Tiêu Trần nhún vai, lười hỏi tiếp, lại tẻ nhạt học con cua.
"Được rồi, chuyện khi trước còn chưa hỏi cậu đấy!" Cửu Vĩ Hồ kéo Thư Nguyệt Nguyệt, ngồi vào trên giường, vừa lau nước mắt cho tiểu gia hỏa vừa hỏi.
"Không có gì!" Tiêu Trần cũng không có ý giấu giếm, "Giúp bọn họ mở ra địa bàn mới, bọn họ đương nhiên là rút quân."
"Nơi tĩnh lặng?" Cửu Vĩ Hồ lại càng hoảng sợ.
Tiêu Trần gật đầu, "Không sai, còn gặp người thú vị."
"Vô Thiên Tôn Giả." Cửu Vĩ Hồ thông minh biết bao, lập tức đoán ra tên thú vị trong miệng Tiêu Trần là ai.
Tiêu Trần cười nói: "Người này dường như có chút thú vị, rất tốt bụng."
Cửu Vĩ Hồ gật đầu: "Vô Thiên Tôn Giả là người có tính cách diu dàng nhất trong bốn vị tôn giả, cũng là người hòa thuận nhất."
"Hơn nữa, Vô Thiên Tôn Giả phản đối một ít chuyện, quan hệ với chủ thượng cũng không tốt."
Lúc Cửu Vĩ Hồ nói những lời này thì có phong ấn không gian lại, ngay cả Thư Nguyệt Nguyệt bên cạnh cũng không biết nội dung nói chuyện.
"Có chút thú vị." Tiêu Trần biết chuyện Vô Thiên Tôn Giả phản đối mà Cửu Vĩ Hồ nói, hẳn là xâm lấn vùng tinh không của mình.
"Chủ thượng chó má của các người, không làm gì được Vô Thiên Tôn Giả à?" Tiêu Trần hỏi.
Cửu Vĩ Hồ khinh bỉ nhìn Tiêu Trần, "Có phải cậu có phỏng đoán sai lầm gì về thực lực của Tôn Giả không."
"Thập Tam Cảnh nơi này, cũng chính là cảnh giới ngụy Đế của các người, thì tương đương với thực lực Đại Đế."
"Vô Thiên Tôn Giả chính là Thập Tứ Cảnh, thực lực hoàn toàn áp đảo Đại Đế."
"Hơn nữa ở bên này danh tiếng của Vô Thiên Tôn Giả hoàn toàn vượt trên chủ thượng, mặc dù chủ thượng có nhiều bất mãn, thế nhưng cũng không dám tùy tiện động thủ với Vô Thiên Tôn Giả.
"Huống chi còn có vị Tôn Giả ở phía nam kia, cũng là do dự, nếu như hai vị Tôn Giả bị ép bắt tay, e rằng Đại Địa Vô Tận sẽ bắt đầu loạn trước."
"Ha ha ha!" Tiêu Trần nghe mà vui vô cùng, thì ra dị vực cũng không phải một đoàn kết vững chắc!
"Cậu cũng đừng vui!" Cửu Vĩ Hồ trợn tròn mắt, "Hai vị Tôn Giả phía tây và phía bắc, cũng đủ để nghiền ép tinh không các người rồi, hơn nữa còn có chủ thượng không biết sâu cạn."
"Đánh không lại, tôi vui vẻ không được sao?" Tiêu Trần bất mãn lầm bầm một tiếng, đồng thời trong lòng có chút lo lắng.
Tin tức tốt là dị vực cũng không phải bền chắc như thép.
Tin tức xấu là, thực lực dị vực hoàn toàn không cùng một cấp bậc với vùng tinh không của mình, giống như sinh viên đấu với học sinh tiểu học, nghiền ép toàn bộ ở khắp nơi.
"Được rồi, cậu biết ngoại trừ Minh Nguyệt thành, còn nơi nào có tài nguyên khoáng sán đá Thiên Oán sao?" Tiêu Trần không muốn suy nghĩ nhiều, vì vậy chuyển hướng trọng tâm câu chuyện.
Cửu Vĩ Hồ giang tay ra: "Ngoại trừ Minh Nguyệt thành, cũng chỉ có vương triều Thiên Phong có."

Bình Luận

0 Thảo luận